Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến lúc hoàng hôn giáng xuống, một nhóm ba người cuối cùng cũng đi ra khỏi dãy núi Vương Ốc, tiến vào một trấn nhỏ từ thuở xa xưa. Một âm thanh tiếng người ồn ào náo động chậm rãi truyền vào trong tai.

Cuối cùng cũng đã đến trấn Thanh Phong !

Trấn tuy nhỏ, nhưng có đủ mọi thứ!

Phong Phi Vân ở chỗ này đã được năm ngày, dần dần có hơi thích ứng với tất cả ở nơi này!

Hắn nhắm nghiền hai mắt, hai chân khoanh lại, hai tay có hơi chắp tay trước ngực. Có những đạo hào quang ngưng tụ ở trong tay, tản mát ra ánh sáng lấp lánh. Bàn tay chậm rãi đẩy đi ra ngoài, cách xa ba thước mà đánh ra một đạo chưởng phong, đánh cho một cái chuông sắt cao bằng đầu người rung động kêu "Ong ong".

Hắn thu chưởng, mở hai mắt ra !

- Vút!

- Cuối cùng cũng là khôi phục được ba thành thực lực!

Phong Phi Vân cảm giác được trong thân thể huyết dịch tuôn ra, trong kinh mạch có linh khí mênh mông cuồn cuộn, cả người đều tràn ngập lực lượng.

- Két kẹt!

Cánh cửa kho củi bị đẩy ra, từ khe cửa chiếu vào một tia sáng mặt trời!

- Này, chưa chết chứ ?

Quý Tiểu Nô đứng tại cửa rống lên hỏi Phong Phi Vân một câu.

- Chưa chết được, chưa chết được. Hiện tại vẫn còn sinh khí dồi dào như rồng như hổ, coi như là một con trâu ta cũng có thể đánh ngã.

Phong Phi Vân nhảy dựng lên từ đống cỏ, không ngừng cười hắc hắc.

Quý Tiểu Nô nhìn qua Phong Phi Vân, rồi nói với âm thanh lạnh lùng:

- Đã như vậy, vậy ngươi có khả năng đi chứ?

- Đi? Chạy đi đâu?

Phong Phi Vân giả vờ cái gì cũng không biết.

- Ngươi ở tại nhà của chúng ta ăn không uống không năm ngày, chẳng lẽ ngươi còn muốn tiếp tục ăn không uống không tiếp ?

Quý Tiểu Nô một mực nhìn rất không vừa mắt đối với Phong Phi Vân, hận không thể thật sớm đá hắn đi ra ngoài.

Nhưng mà Quý Tâm Nô cũng là một nữ hài tử tâm địa lương thiện, một mực đều rất chiếu cố đối với Phong Phi Vân. Quý Tiểu Nô mặc dù rất điêu ngoa, nhưng mà lại chưa bao giờ làm nghịch lời tỉ tỉ đã nói.

Giờ phút này thừa dịp tỉ tỉ đi ra ngoài bán dược thảo, nàng đã nghĩ đằng sau lưng tỉ tỉ mà đuổi Phong Phi Vân đi.

Hiện nay còn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh cao, Phong Phi Vân làm sao có thể đi. Cho dù mặt dày mày dạn thì hắn cũng phải lưu lại, nơi này ở xa Tu Tiên Giới, vừa lúc có thể làm như một cái cảng tránh gió.

Một trận đánh Kính Hoàn Sơn, danh tiếng Phong Phi Vân là nổi đến cực điểm, nhưng mà cũng bị rất nhiều tu tiên giả nhớ được dung mạo. Một khi có người nhận ra hắn, như vậy nhất định sẽ rước lấy vô cùng vô tận những kẻ truy sát.

Trước khi khôi phục đến trạng thái đỉnh cao, có lẽ ít lộ diện tại Tu Tiên Giới là tốt nhất.

- Tiểu Nô cô nương, ta sẽ không ăn không ngồi rồi hai người nữ hài tử các ngươi. Sau này có việc chân tay gì nặng nhọc, liền tận lực giao cho ta đi!

Phong Phi Vân lại ngồi trên mặt đất.

- Ngươi có ý gì?

- Còn có thể có ý gì, ta không tính toán đi. Ta muốn lưu lại chăm sóc các ngươi, hai nữ hài tử trẻ tuổi xinh đẹp ở chung một chỗ có nhiều nguy hiểm a! Trong nhà này không có một người đàn ông thật đúng là không được!

Phong Phi Vân lại bắt đầu kêu lên.

Ánh mắt Quý Tiểu Nô trở nên có hơi xanh thẳm, xem ra tỉ tỉ thật đúng là nhặt một kẻ vô lại mang về. Gia hỏa này sợ là thấy sắc nảy lòng tham, nếu như lưu hắn lại thì sớm muộn gì cũng là mối họa.

Hắn tuyệt không phải người tốt, rất có thể chính là một kẻ đạo tặc chạy trốn bị người đuổi giết !

Trấn Thanh Phong đã là địa giới Phong Hỏa Liên Thành, hàng năm đều sẽ có những kẻ bỏ trốn mượn đường qua nơi này, để trốn về hướng tới Phong Hỏa Liên Thành. Nói không chừng hỗn khất nhi này liền là người như thế.

Trong lòng Quý Tiểu Nô sinh ra ý định giết người.Người có thể sinh tồn tại loại địa phương như trấn Thanh Phong này, cho dù như là một tiểu cô nương thì đều rất coi trọng tâm lý đề phòng. Gặp phải kẻ xấu, sẽ chủ động ra tay, nếu không người bị hại sẽ chính là bản thân mình.

Một hồi gió lạnh thổi tới, khiến cho Phong Phi Vân rùng mình một cái. Hắn cảm nhận được một cỗ sát khí kia !

Một nữ hài tử lại có sát khí trên người, quả là không đơn giản. Đã có chuyện, Phong Phi Vân cảm giác được một tia không tầm thường nào đó. Mặc dù hắn vẫn còn cúi đầu, nhưng mà khóe mắt lại có hơi hướng về cửa mà lướt qua thật nhanh.

Thiếu nữ vốn là yếu đuối, mà hai mắt cũng đã trở nên xanh lè. Mà ngay cả một mái tóc dài màu đen kia đều biến thành màu xanh biếc, mà trên ngón tay của nàng thì các móng cũng dài ra rất nhanh, trở nên càng ngày càng dài, càng ngày càng sắc bén. Cũng không còn hoài nghi chút nào, nếu như chỉ tay này phát huy ra Nhất Trảo, thì nhất định có thể đủ sức xé xác người ta thành mảnh nhỏ.

Một nữ hài tử giữa chốn núi rừng không thông suốt tu vi, làm như thế nào đột nhiên trở nên dáng dấp làm cho người ta sợ hãi như vậy !

Một cỗ sát khí kia càng ngày càng đậm đặc, cũng càng ngày càng lạnh giá như băng. Phong Phi Vân mặc dù vẫn ngồi dưới đất, cúi đầu, nhưng mà ngón tay đã kìm lòng không đậu mà nặn ra chỉ ấn. Nếu như nàng thật sự ra tay, như vậy chính mình cũng chỉ có thể xuất thủ trước.

- Tiểu Nô, các ngươi đang nói chuyện gì vậy?

Bên ngoài truyền đến một hồi tiếng bước chân dồn dập. Quý Tâm Nô đã trở về, nàng đang bước nhanh đi tới.

Phong Phi Vân vội vàng giải tán chỉ ấn cầm trong tay đi, mà một cỗ sát khí lạnh giá như băng kia cũng biến mất trong nháy mắt. Đến lúc Phong Phi Vân ngẩng đầu, Quý Tiểu Nô lại biến thành dáng dấp một tiểu cô nương không hiểu chuyện, đôi mắt màu đen, tóc màu đen, thật giống như những gì Phong Phi Vân vừa mới nhìn thấy đều là ảo giác.

Thật là ảo giác sao?

- Tỉ tỉ, làm thế nào mà tỉ đã trở lại nhanh như vậy ?

Quý Tiểu Nô kéo cánh tay tỉ tỉ, trên mặt hiện ra nụ cười rạng rỡ.

Quý Tâm Nô dùng ánh mắt trách cứ liếc nhìn nàng, môi có hơi giật giật. Hiển nhiên là đang răn dạy nàng, nhưng mà từ trên môi không có một chút âm thanh phát ra.

Sau khi nhẹ nhàng thở dài, Quý Tâm Nô lắc đầu rồi đi vào kho củi. Nàng nhẹ nhàng mỉm cười:

- Vừa rồi có đúng là Tiểu Nô đã làm ngươi sợ hãi không ?

- Cái gì? Không có a! Tâm Nô tỉ, ngươi đang nói cái gì a? Tiểu Nô dễ thương như vậy, làm sao có thể làm ta sợ !

Phong Phi Vân vẻ mặt mờ mịt, thật giống như cũng không biết bất cứ điều gì.

Quý Tâm Nô mặc dù tao nhã, trên mặt một mực hiện ra nụ cười nhàn nhạt, nhưng mà một đôi mắt xinh đẹp kia lại từ đầu đến cuối chăm chú vào nhất cử nhất động của Phong Phi Vân. Nàng muốn xác định hắn có phải thật sự cũng không hề thấy bất cứ điều gì hay không.

Nếu như Phong Phi Vân hơi lộ ra một chút không bình thường, có lẽ vị Tâm Nô tỉ thùy mị đáng yêu này sẽ không chút do dự lấy đi tính mạng của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK