Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Phi Vân lộ ra thần sắc thất vọng, Lệnh Đông Lai bị hủy đi, tên này tại Nam Thái Phủ nhiều lần truy sát ta, muốn đưa ta vào chỗ chết, ta không có lấy mạng của hắn xem như nhân từ rồi.

- Trước khi chúng ta tỷ thí, từng có đổ ước, người thua phải làm một chuyện mà người thắng yêu cầu.

Phong Phi Vân nói.

Sắc mặt Lệnh Đông Lai thê thảm, cười khổ nói:

- Ngươi muốn ta làm heo làm cẩu.

Ánh mắt Phong Phi Vân sáng lạn, lắc đầu, cười nói:

- Phong Phi Vân ta quang minh lỗi lạc, làm người ngay thẳng, thiên tư tuyệt diễm, nhân phẩm càng vô song, làm gì có chuyện lợi dụng lúc người ta khó khăn cơ chứ, hôm nay bổn vương tâm tình tốt, nhìn mặt mũi Đông Phương cô nương, ta lưu cho ngươi con đường sống, ngươi đi đi.

Mặc dù Phong Phi Vân nói đường hoàng, hào hùng vô song, dường như căn bản không có khó xử Lệnh Đông Lai, nhưng mà hắn vừa nói như vậy, lại làm cho Lệnh Đông Lai càng cảm thấy bi thương, buồn bả,

Đối với người kiêu ngạo như hắn mà nói, lời này của Phong Phi Vân còn khó chịu hơn giết hắn, giống như bị Phong Phi Vân đạp một cước lên mặt.

Đông.

Lệnh Đông Lai chấn động tâm linh, hắn giống như chó chết, ngất đi.

Tươi sống giận ngất đi.

Lúc này một lão giả râu bạc bay tới, ôm lấy Lệnh Đông Lai và nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, lại bay lên trời rời khỏi Long hồ.

Thiên kiêu và anh kiệt trong quế viên đều không còn tâm tình vui sướng uống rượu, thiên kiêu ưu tú như Lệnh Đông Lai cũng ngã xuống, làm cho bọn họ cảm thán núi cao còn có núi cao hơn, người dù ưu tú cỡ nào cũng sẽ có lúc thất bại.

- Lệnh Đông Lai cuối cùng vẫn thảm bại, đan điền tan nát, muốn ngưng tụ đan điền lần nữa thật khó khăn.

- Trọng yếu nhất là, tin tưởng tất thắng trong lòng của hắn đã bị Phong Phi Vân đánh vỡ, nếu như không thể thoát ra khỏi bóng ma này, đời này hắn chỉ như vậy mà thôi.

- Nhưng mà cũng không thể trách Phong Phi Vân, dù sao cũng là Lệnh Đông Lai tự mình đứng ra yêu cầu thỉnh chiến với Phong Phi Vân mà.

- Đây chính là tự tìm, chẳng thể trách ai.

- Phong Phi Vân không hổ là thần vương, vẫn có vài phần khí khái và phong độ, cuối cùng cũng không có khó xử Lệnh Đông Lai, nếu là ta, ta chắc chắn sẽ yêu cầu Pháp Hoằng cà sa, đây chính là trấn thế sát binh, cho dù là bốn đại môn phiệt cũng tranh nhau đầu rơi máu chảy.

Có người tiếc nuối thay Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân làm sao không muốn lấy Pháp Hoằng cà sa của Lệnh Đông Lai cơ chứ, nhưng mà thế lực sau lưng Lệnh Đông Lai chắc chắn không cho hắn thực hiện được, cuối cùng lão giả mang theo Lệnh Đông Lai đi có khí tức thập phần cường đại, làm cho Phong Phi Vân cảm giác tim đập nhanh.

Vừa rồi Phong Phi Vân nếu ra tay cưỡng đoạt Pháp Hoằng cà sa, nhất định sẽ có rất nhiều cường giả thế hệ trước nhảy ra, sẽ ra tay với Phong Phi Vân.

Cho dù Lệnh Đông Lai có mạnh hơn nữa, hơn nữa có được truyền thừa chí cao của đạo gia, phật gia, ma đạo, sau lưng nhất định có rất nhiều cường giả bảo hộ hắn, nói không chừng trong đó còn có lão ngoan đồng phật gia và đạo gia.

Phong Phi Vân bởi vì cảm giác được những kích tức của đám lão ngoan đồng đang rục rịch, cho nên mới rộng lượng buông tha Lệnh Đông Lai, bằng không thì Phong Phi Vân tuyệt đối không thể lưu mạng cho Lệnh Đông Lai.

Số mệnh và thiên tư của người này quá cường đại.

- Nếu Lệnh Đông Lai có thể hiểu được vinh nhục, có lẽ có thể phá kén hóa bướm, trở thành kinh tài tuyệt diễm, nếu như hắn không thể thoát ra khỏi bóng mờ hôm nay, như vậy cho dù hắn có ngưng tụ đan điền lần nữa, cảnh giới cũng không tăng tiến.

Phong Phi Vân nghĩ trong lòng.

Đám tu sĩ thế hệ trước sâu trong Ngân Câu phiệt đang không ngừng nghị luận, đều đưa ra kết quả giống Phong Phi vân.

Tiệc rượu này cuối cùng tan rã trong không vui, một đời tu sĩ trẻ tuổi rời đi, đại lão thế hệ trước rời đi suốt đêm, chỉ có một chút tu sĩ già có quan hệ tốt với Ngân Câu phiệt vẫn ở lại làm khách.

- Thần vương đại nhân, phiệt chủ muốn gặp ngươi.

Đông Phương Nhất Dạ thông tri Phong Phi Vân, trên mặt mang theo tươi cười đặc biệt, ánh mắt khác trước.

Ngân Câu phiệt phiệt chủ chính là thái phó "Đông Phương Hàn Lâm ", đây chính là lão ngoan đồng sống tám trăm năm, tuy nhìn như không hỏi thế sự, nhưng mà Phong Phi Vân lại cảm thấy hắn còn đa mưu túc trí hơn lão hồ ly Bắc Minh Mặc Thủ.

Ngân Câu phiệt phiệt chủ kiến tìm ta làm gì?

Tâm tình Phong Phi Vân nghi kị, đi vào sâu trong Ngân Câu phiệt.

Ngân Câu phiệt tĩnh mịch, hoàn toàn không kém đế cung bao nhiêu, đại khái đi nửa canh giờ, Phong Phi Vân mới đi tới linh trì có linh vụ tỏa ra, nhìn thấy Ngân Câu phiệt chủ.

Ngân Câu phiệt chủ tuổi già sức yếu, ngồi bên bờ linh trì, nhìn qua bảy gốc linh hoa bên trong, hương thơm mê người, có từng giọt nước rơi từ cánh hoa xuống, lộ ra tiên linh khiếp người, vừa nhìn đã biết rõ những linh hoa này đã hơn năm ngàn năm.

Trừ Ngân Câu phiệt chủ còn có Đông Phương Kính Thủy uy phong lẫm lẫm, Đông Phương Kính Nguyệt xinh đẹp như tranh vẽ đang đứng hai bên trái phải hắn.

- Phiệt chủ, thần vương đại nhân đến.

Đông Phương Nhất Dạ mang Phong Phi Vân đi qua, sau đó liền rút đi.

Đây chính là một mật địa của Ngân Câu phiệt, chỉ có đệ tử dòng chính mới có thể đi qua nơi này, là nơi mấy người cường đại nhất của Ngân Câu phiệt ngộ đạo, lưu lại ấn ký chưa từng phai mờ.

Ngâu Câu phiệt chủ trên cằm râu bạc trắng lay động nhẹ nhàng, trên mắt đầy nếp nhăn, hắn tươi cười hòa ái, cười nói:

- Thần vương đại nhân kinh tài tuyệt diễn, một đời trẻ tuổi có một không hai, tiểu lão nhân sinh thời có thể quen biết với trẻ tuổi tuấn tài đây chính là chuyện mừng rỡ trong nhân sinh.

Phong Phi Vân đứng bên cạnh linh trì, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cười nói:

- Phiệt chủ thật sự quá đề cao vãng bối, ngàn vạn đừng có gọi ta là thần vương đại nhân, vãn bối không chịu nổi đâu, gọi một câu Phong Phi Vân là được rồi.

- Hừ, ngu ngốc!

Đông Phương Kính Nguyệt trợn mắt liếc Phong Phi Vân, trong miệng thấp giọng mắng.

Ngân Câu phiệt chủ mỉm cười, sau đó phân phó một câu, liền có người mang tám cái ngọc hạp đưa lên, bên trong có sương mù linh vụ nổi lên, chớp động hào quang sáng ngời, mơ hồ có thể trông thấy tám loại linh vật bên trong, linh tính rất mạnh, dẫn động gợn sóng trong không khí.

Đúng là luyện chế mười tám loại chủ dược của Thiên Tủy Đan đã có tám loại, Ngâu Câu phiệt không hổ là Ngân Câu phiệt, ngay cả linh dược khó tìm như thế cũng có tám loại, không hổ là đại gia tộc tiên môn truyền thừa cổ xưa, nội tình thâm bất khả trắc.

Phong Phi vân ngăn cản vui sướng trong lòng, nói:

- Không biết phiệt chủ tính tám loại linh dược này bao nhiêu tiền?

Ngân Câu phiệt chủ mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Vật báu vô giá, bao nhiêu tiền cũng không mua được.

Phong Phi Vân thoáng sững sốt.

- Nhưng mà thần vương đại nhân chính là bằng hữu Ngân Câu phiệt, mặc dù báu vật vô giá, cũng cũng có thể đưa tặng.

Ngân Câu phiệt chủ đổi giọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK