Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không có khả năng, trong thân thể ngươi chảy xuôi huyết dịch Phong gia, tuyệt không phải giả.

Tam đương gia đi ra từ trong hốc cây. Vẫn là thân thể lưng còng, mái tóc trắng xoá, trên lưng vẫn đeo một thanh Đại Khảm Đao, mặc một chiếc khố đỏ.

Loại tuổi này mà lại ăn mặc phong tao như vậy, quả thực đến mắt người mù cũng phải sáng lên.

Lão tịnh không có ý xuất thủ, một đôi hốc mắt lõm sâu nhìn chăm chú Phong Phi Vân mà hỏi:

- Ngươi đến đây là vì hai nha đầu kia sao?

Lão gia hỏa này cực kì khôn khéo, liếc mắt liền nhìn ra ý đồ đến đây của Phong Phi Vân, nhưng mà giờ phút này lão lại tịnh không có ý ra tay xuất thủ, một cây quải trượng (cây gậy) kia cũng thu trở về.

Trong lòng Phong Phi Vân khựng lại. Hắn thầm nghĩ lão gia hỏa này mới vừa rồi hiển nhiên là muốn giết ta, nhưng mà sau khi biết được ta là đệ tử của Phong gia thì lại lưu tay đối với ta. Chẳng lẽ lão chính là một vị tiền bối nào đó của Phong gia, hoặc là có cội rễ gì đó cùng Phong gia ?

Bất kể là một loại tình huống nào, ít nhất cũng không có xu hướng phát triển xấu đi.

- Không sai.

Phong Phi Vân tịnh không phủ nhận.

Tam đương gia gật đầu, tay chống quải trượng, lưng còng còng mà nói với vẻ yếu ớt:

- Các ngươi có quan hệ gì?

- Ông lão, ngươi quản lắm chuyện quá.

Phong Phi Vân có hơi không nhịn được, hai tay tạo thành thiết quyền, trên bàn chân ngưng tụ Linh Mang. Chỉ cần phát hiện ra một chút cơ hội thì hắn sẽ ra tay không chút do dự.

- Không nói thì cũng thôi. Nhìn tuổi của ngươi hẳn là đệ tử đời thứ năm của Phong gia rồi! Thiên tư đúng là gượng gạo tiếp cận mức độ mà cũng không coi là mất mặt xấu hổ. Vậy tại Tiềm Long Đại Chiến thế hệ này của Phong gia thì ngươi xếp hạng thứ mấy a?

Tam đương gia xem ra đã khẳng định Phong Phi Vân chính là đệ tử của Phong gia, hơn nữa đối với tất cả mọi thứ của Phong gia đều rõ như lòng bàn tay, biết rất rõ.

Cứ mỗi hai mươi năm Phong gia cử hành một lần Tiềm Long Đại Chiến, năm nay đúng là năm đại chiến.

Phong Phi Vân không cảm giác được sát khí từ trên người đối phương, sự đề phòng trong lòng cũng ít đi vài phần, hắn đáp:

- Ta đã bị Phong gia trục xuất ra khỏi cửa, những Tiềm Long này của Phong gia chỉ sợ hiện tại đều muốn giết ta, kiếm công trở về.

Tam đương gia trố mắt nhìn, sắc mặt có hơi khó coi, rồi nói:

- Phong gia bình thường sẽ không trục xuất đệ tử gia tộc khỏi gia môn, ít nhất hai trăm năm qua cũng không hề phát sinh chuyện như vậy. Xem ra ngươi là phạm vào tội ác tày trời nên mới có thể rơi vào kết quả hiện tại. Đúng là một kẻ bại hoại của Phong gia, tội chết có thừa.

- Hừ! Ông lão không biết cũng đừng nói lung tung. Những đám cao cấp của Phong gia chẳng qua đều là những kẻ trái tim để lợi ích che mờ thôi. Vì tế luyện một kiện báu vật mà lại trục xuất ta khỏi gia môn, lại còn phái người đối phó những ai chí thân của ta. Loại gia tộc chó má, không có cũng được!

Phong Phi Vân cũng không có nói ra yêu ma chiến y, vẻn vẹn chỉ là nói một kiện báu vật. Dù sao ý nghĩa đại diện của yêu ma chiến y, thật sự không phải người bình thường có thể tiếp thu được.

Vốn tưởng rằng ông lão này sẽ tức giận, nhưng mà lần này lại ngoài dự liệu của Phong Phi Vân.

- Lời này... đúng là nói cũng không sai một chút nào. Phong Nhất Ý, Phong Nhất Hổ đích xác đều là những kẻ vô liêm sỉ vì báu vật. Năm đó... Khụ khụ. Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là đệ tử đời thứ mấy của Phong gia ?

Tam đương gia hỏi.

Phong Nhất Ý và Phong Nhất Hổ đều là hai vị lão tổ của Phong gia, đã là nhân vật cấp bậc Cự Kình. Tam đương gia lại có thể kêu lên tên của bọn họ, xem ra thật sự là có cội rễ từ Phong gia.

- Đời thứ mười hai.

Phong Phi Vân nói như thế.

Ánh mắt sắc sảo của Tam đương gia chợt lóe, lão hỏi:

- Gia gia của ngươi là ai?

- Phong Dật.

Phong Phi Vân đáp.

Tê!

Tam đương gia lập tức dừng chân, cẩn thận đánh giá Phong Phi Vân. Trong đôi ánh mắt già nua tràn ngập ánh sáng phức tạp, năm ngón tay nhẹ nhàng run rẩy, cuối cùng cũng không hề nói ra điều gì, liền xoay người đi vào trong hốc cây.

Lão gia hỏa này rốt cuộc làm sao vậy!

Phong Phi Vân đứng ở ngoài gốc cây, thật lâu không thấy lão đi ra, vì vậy liền cao giọng hỏi:

- Này, rốt cuộc ngươi có tha người hay không ?

- Coi như giao hai nha đầu kia cho ngươi, ngươi cũng không cứu được bọn họ.

Hốc cây yên lặng chỉ chốc lát, Tam đương gia lại nói:

- Một người bị Bát Mạch Long Tỏa của Kỷ gia phong bế, một người bị Ngọc Hàn Khí đóng băng, nhiều nhất còn có thể sống được chín ngày trời.

Thái độ của Tam đương gia so sánh lúc trước khá hơn nhiều.

- Bọn họ không thể chết được.

Phong Phi Vân đáp.

- Không phải chứ? Bọn họ là vợ của ngươi? Nếu như bọn họ là vợ của ngươi, lão đầu tử ta trái lại có khả năng chỉ điểm một con đường sáng cho ngươi, có lẽ có khả năng cứu bọn họ.

Tam đương gia nở nụ cười khùng khục.

Quý gia tỷ muội đối với hắn có ân cứu mạng, tuyệt đối không thể nhìn bọn họ liền chết đi như vậy. Phong Phi Vân có hơi im lặng, âm thanh mềm mỏng đi không ít. Hắn nói:

- Cúi xin tiền bối chỉ điểm con đường sáng.

Vì cứu ân nhân của chính mình, Phong Phi Vân có khả năng ăn nói khép nép nhờ vả người khác. Hắn cảm giác chuyện này không mất mặt.

Tam đương gia cười nói:

- Nếu muốn mở Bát Mạch Long Tỏa thì có hai phương pháp, phương pháp thứ nhất đương nhiên là đi tìm Lão Tổ tông Kỷ gia, để cho lão tự mình ra tay mở Long Toả.

- Lời này đúng là nói vô ích!

Phong Phi Vân quả là cứng họng.

- Hắc hắc, cho nên ngươi chỉ có khả năng chọn con đường thứ hai. Ở Phong Hỏa Liên Thành có một người gọi là Tả Thiên Thủ. Người này chính là khá khó lường, trong thiên hạ không có khóa nào mà hắn không mở nổi, không có trận nào mà không phá được, không có bùa chú nào mà không làm tan đi được. Ngay cả mười Đại Thiên Phong Ma Trận ở Thần Đô Đại Ngục đều bị hắn phá vỡ, khiến cho hắn trốn thoát từ trong Thần Đô Đại Ngục. Nếu như ngươi có thể mời được hắn xuất thủ thì Bát Mạch Long Tỏa với hắn mà nói, chỉ là trò trẻ con.

Phong Phi Vân lại hỏi:

- Vậy lại phải làm như thế nào mới có thể phá vỡ Ngọc Hàn Khí?

- Cái...này... Một người bị đóng băng, lúc trước đã là hẳn phải chết không nghi ngờ. Huống chi vẫn bị Ngọc Hàn Khí đóng băng. Nhưng mà nha đầu kia tựa hồ tịnh không phải nhân loại, cho nên vết thương trong thân thể vẫn có một tia sức sống. Nếu muốn phá vỡ tầng băng này mà lại không gây tổn thương tánh mạng của nàng, chỉ có một loại Hỏa Diễm có khả năng làm được.

- Loại Hỏa Diễm gì ?

Phong Phi Vân hỏi.

- Phật Môn Nghiệp Hỏa! Nghiệp Hỏa chính là Hỏa Diễm êm dịu nhất trong thiên hạ, cũng chỉ có Nghiệp Hỏa mới có thể khiến cho Ngọc Hàn Khí hòa tan.

Tam đương gia đáp.

Trong lòng Phong Phi Vân nghi hoặc, hắn liền hỏi:

- Vì sao lão phải nói cho ta biết những điều này, chúng ta tựa hồ cũng không quen biết gì nhau ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK