Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Mặc Kim hiện hình, mặc chiến khải u lan, quanh người có hai mươi bảy khối thần thiết lơ lửng. Mỗi khối sắt đường kính hơn mười thước, như hai mươi bảy khối thiên thạch xoay quanh người Trần Mặc Kim.

Trần Mặc Kim rực cháy lửa giận:

- Ta và hắn có mối thù không đội trời chung. Võ Dương Sinh, nếu ngươi dám giành mạng sống của hắn thì ta giết cả nhà ngươi!

Khí thế Trần Mặc Kim mạnh mẽ phát ra tiếng vù vù như ngôi sao xoay tít.

Trần Mặc Kim và Võ Dương Sinh đều là kỳ tài ngút trời, bá chủ thế hệ trước nghe tiếng cũng sợ vỡ mật. Nếu không phải nơi này là di tích tháp cổ thì không chừng đã tan vỡ thành bốn, năm mảnh.

Phong Phi Vân thái độ ung dung, Võ Dương Sinh công kích hay thần thông của Trần Mặc Kim đều bị hắn đón đỡ dễ dàng.

Phong Phi Vân cười nói:

- Dù hai ngươi hợp sức cũng không đánh lại ta, tranh nhau làm gì?

Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim cùng tấn công Phong Phi Vân và cũng chống lại nhau, nhưng nghe hắn nói câu này thì cùng hừ lạnh một tiếng:

- Huênh hoang!

- Hôm nay ai trong chúng ta lấy đầu hắn thì là đệ nhất nhân Địa Tử phủ thế hệ này!

- Đồng ý!

Hai tuyệt đỉnh thiên kiêu giận thật, cùng phát ra thuật pháp mạnh nhất, muốn so tài ai giết Nhất Trận Phong trước.

- Bát thú bổ thiên đồ!

Võ Dương Sinh đứng trong không trung, thần quang bắn ra từ thân thể, tám chiến hồn ở sau lưng hợp thành thú đồ khổng lồ. Tám con thú ghép lại thành chiến thú hoàn toàn mới, thể hình to như một ngọn núi nhỏ, bộc phát khí thế cắn trời nuốt đất.

- Sức công kích gấp hai mươi bảy lần!

Hai mươi bảy thiên thạch lơ lửng xung quanh Trần Mặc Kim bỗng tăng tốc độ, tiếng gió thổi phần phật như biến thành vòng tròn đen thui, uy thế sấm xét đập hướng Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân ngừng cười, đứng tấn, eo hổ trầm xuống, đôi tay tràn đầy tà khí, lòng bàn tay như nâng mây tà.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trần Mặc Kim đánh ra lực công kích gấp hai mươi bảy lần bị nấm đấm trái của Phong Phi Vân đánh bay. Hai mươi thiên thạch bị đánh nát một nửa, biến thành bột. Nói đùa, tay trái của Phong Phi Vân là cánh tay Diêm Vương hòa tan, lực lượng không tầm thường. Nếu Trần Mặc Kim đánh ra lực công kích gấp ba, bốn mươi lần cũng không xứng với tay trái Diêm Vương.

Cánh tay phải Phong Phi Vân lóe bóng một vạn dị thú chiến hồn, chỉ vì ánh sáng linh khí quá chói mắt nên không ai chú ý đến điều này. Lực lượng một vạn dị thú chiến hồn bay theo cú đâm đánh nát bát thú bổ thiên đồ của Võ Dương Sinh. Cú đấm đập vào ngực Võ Dương Sinh, đánh bay gã ra xa vài dặm, đụng thủng một đống điện vũ.

Tay trái ẩn chứa uy 'tay trái Diêm Vương', tay phải chứa lực lượng 'vạn thú chiến thể'.

Phong Phi Vân hiện giờ bước chân vào cảnh giới cự phách, người bình thường không thể tưởng tượng sức chiến đấu của hắn như thế nào. Vạn thú chiến thể, phượng hoàng thiên nhãn, luân hồi tật tốc, Phong Phi Vân có thể phát huy uy lực thần thông tuyệt đỉnh, đám tu sĩ Thần Tấn vương triều không tưởng tượng nổi.

Phong Phi Vân phủi áo, sửa sang ống tay áo, cười hờ hững:

- Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim đến thế là cùng.

Lúc trước Liễu Duệ Hâm còn mong chờ Phong Phi Vân bị Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim đánh tơi bời giờ kinh ngạc muốn rớt cằm.

Liễu Duệ Hâm xoa mắt mơ hồ, lẩm bẩm:

- Sao tên này . . . Hung tàn như thế?

- Chuẩn bị chênh lệch giữa Võ Dương Sinh và Trần Mặc Kim với đệ nhất thiên tài Thần Tấn vương triều.

Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim cũng hết hồn, giật mình chưa từng có. Tuy mới rồi đánh nhau bọn họ hơi khinh địch nhưng đã trước giờ sử dụng thần thông mạnh nhất, hai người cùng hợp tác.

Kết quả một đấm đánh bay một người.

Điều này khiến Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim rất tức tối, cảm thấy nhục nhã.

Nhưng hai người đều là nhân vật thiên tài, không dễ đánh mất niềm tin, lòng vững vàng như thép. Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim lại xông lên, khí thế tăng mạnh, chiến ý càng đậm.

Lệ Hình Thiên nói:

- Nhất Trận Phong cường đại vượt qua chúng ta phỏng đoán, e rằng Võ Dương Sinh và Trần Mặc Kim không đánh lại hắn. Chúng ta cần ra tay.

Một lão nhân hộ đạo của Nhật Nguyệt tiên giáo nhíu mày, mắt sáng lấp lánh, thấy hơi sợ Phong Phi Vân.

Lão nhân nói:

- Ti Loan, ngươi đi cứu Duệ Hâm, ta và Hình Thiên sẽ đối đầu Nhất Trận Phong. Ta không tin hắn có thể chiến thắng bốn chúng ta!

Lệ Hình Thiên và lão nhân hộ đạo phá trận pháp, biến thành hai cái bóng lao vào Vương An Ngọc. Hai người đứng trên cao thi triển linh thuật của Nhật Nguyệt tiên giáo, "Nhật nguyệt trên không".

Diệp Ti Loan đứng trên đường cổ đầy gió cát nhìn Tố Nhạc am, nỗi lòng phức tạp. Đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong quá cường đại, mạnh mẽ khủng khiếp. Võ Dương Sinh, Trần Mặc Kim, Lệ Hình Thiên, lão nhân hộ đạo buộc lòng cùng nhau công kích đại đạo hái hoa.

Ai trong bốn người này đều là nhân vật khiến động đất, giờ cần cả bốn hợp sức đối địch, nếu đồn ra ngoài không mấy người tin tưởng.

Mặc kệ kết quả cuối cùng thế nào, đại đạo hái hoa sẽ lại chấn kinh thế nhân, lưu danh trong sách cổ một số tiên giáo.

Diệp Ti Loan không suy nghĩ lung tung nữa, dù đại đạo hái hoa lợi hại đến mấy đêm nay hắn khó thoát chết. Lúc này nàng nên thừa cơ hội cứu Liễu Duệ Hâm đi mới là việc nên làm.

Di tích tháp cổ, đây là một không gian kín, giữ lại nhiều di tích, vùng đất phật tu trong thiên hạ hành hương.

- Vân Dương, đây chính là Vong Tâm cổ tháp. Năm xưa từng xây dựng phật thành ngàn dặm, hàng vạn thần miếu. Vạn năm trước hạo kiếp đến biến nơi này thành phế tích, người nên chết đều chết, nên hủy đã bị hủy. Sau khi thời đại phật tu kết thúc, có một đoạn thời kỳ hắc ám hỗn loạn mấy ngàn năm. Chín mươi chín phần trăm phật bảo trong này đã bị đào đi, không còn lại gì.

Điện chủ điện thứ mười Sâm La điện. Lục Phụng tiên đứng trên đỉnh đầu con mãng xà hai đầu, cách mặt đất bảy thước. Áo đen bao bọc người Lục Phụng tiên, khí thế mạnh mẽ. Đôi mắt Lục Phụng tiên đủ chấn nhiếp làm người ta cúi đầu. Một đội tu sĩ tà đạo mặc áo đen mũ trùm đầu đi theo đằng sau.

Vân Dương nói:

- Điện chủ, một vạn năm nhưng không làm chốn này thành tro bụi, còn giữ lại nhiều di tích viễn cổ, mỗi thứ chứap hật uẩn rất mạnh.

Trong phế tích, một miếng gỗ lóe phật quang, một nửa tượng phật nát còn quanh quẩn tiếng phật tụng.

Lục Phụng tiên cười nói:

- Tuy thời đại phật tu đã kết thúcn hưng một vạn năm nay mảnh đất này vẫn sinh ra nhiều chân nhân phật môn, rất lợi hại. Những chân phật này hầu như đi di tích tháp cổ hành hương, sắp đặt phật đạo thuộc về mình, gieo trồng phật lý. Nếu không đến cảnh giới cự phách thì khó đánh nát một mái ngói tại đây. Dù đến cảnh giới cự phách, muốn hủy diệt một tòa miếu cổ sẽ gặp đại kiếp nạn.

Con ngươi Vân Dương co rút, chiến mâu nhanh như chớp đâm ra, đâm thủng tường phật màu đỏ thắm, bụi bặm đổ rào rào.

Vân Dương rút chiến mâu về, gật gù:

- Nếu ở bên ngoài thì một mâu đủ xuyên thủng ngọn núi lớn, nhưng tại đây ta chỉ có thể đâm thủng một vách tường. Đúng là vạn năm nay có vô số cao tăng đến chỗ này bày ra thủ đoạn bảo vệ di tích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK