Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Phi Vân triển khai bốn mươi đạo thần thức trên người, một cổ uy áp khổng lồ vô hình bay ra, lơ lửng trên đỉnh đầu của bọn hắn, muốn bọn hắn khuất phục.

- Ta. . . Ta. . .

Đường Hoàn Chân cũng đã bị dọa, sao lại chọc phải một Sát Thần như vậy chứ, hắn đã sớm hối hận muốn chết, nhưng muốn hắn quỳ xuống nhận sai với một nữ nhân, đối với loại con cháu dòng chính Thiên Hầu Phủ cao ngạo như bọn hắn mà nói, thật sự rất khó.

PHỐC!

Phong Phi Vân điểm ra một ngón tay, trực tiếp xuyên thủng mi tâm một thiếu niên cẩm y hoa bào, lộ ra một lỗ máu lớn bằng ngón tay, một đạo huyết tuyền từ trong mi tâm của hắn bắn ra.

Thân thể vị thiếu niên kia ngã ngửa ra sau, rơi xuống vách núi vạn trượng, rơi đến hài cốt không còn.

Cơ bắp trên mặt bốn người còn lại đồng loạt run rẩy, thiếu chút nữa đã bị dọa đến quỳ trên mặt đất.

- A Di Đà Phật, thí chủ, bỏ xuống đồ đao lập địa thành Phật!

Nhất Phàm thiền sư như mây xanh phiêu lạc đến sau lưng Phong Phi Vân.

Hòa thượng này hết sức trẻ tuổi, bộ dáng đại khái chừng mười bảy, mười tám tuổi. Làn da trên người trơn bóng như ngọc, không có nửa phần khuyết điểm nhỏ nhặt, quả thực giống như một Ngọc Phật tinh điêu tế trác vậy.

Đặc biệt là tám cái giới ba trên đầu hắn, sáng chói tựa như tám khỏa ngôi sao vậy, tản mát ra kim mang dịu dàng, mang đến cho người cảm giác hết sức trang nghiêm

Phong Phi Vân không cần quay người cũng có thể cảm giác được, trên người hòa thượng này tản ra Phật lực cường đại, xa xa không phải tuổi trẻ tài tuấn bình thường có thể so sánh được, tựa như một cây Bất Tử Phật Căn đứng ngay phía sau hắn.

Phong Phi Vân hừ lạnh một tiếng:

- Hòa thượng, ngươi tốt nhất vẫn nên đứng xa một chút, miễn cho máu tươi nhiễm lên Phật y.

Bá!

Một vị thiếu niên cẩm y hoa bào muốn chạy thục mạng, trực tiếp nhảy xuống tuyệt nhai vạn trượng, chân đạp một thanh phi kiếm, hóa thành một đạo vầng sáng bạch sắc bay vút đi

Qua trong giây lát, hắn đã chỉ còn là một cái quang điểm, chạy trốn tới chân trời.

Oanh!

Phong Phi Vân lấy tay chỉ thiên, mây trắng trên bầu trời bắt đầu khởi động, hóa thành một cái thủ ấn cực lớn, từ trên bầu trời đập xuống, trực tiếp đánh cho tên thiếu niên đang chạy thục mạng kia thành một mảnh huyết vụ, ngay cả phi kiếm dưới chân hắn cũng thành vụn sắt.

Đã có hai vị thiếu niên tài tuấn chết trong tay hắn, không ai có thể ngăn cản.

Đông! Đông!

Đông!

Dùng Đường Hoàn Chân cầm đầu, ba người không chịu nổi tâm lý áp bách cực lớn, đồng thời quỳ trên mặt đất, dập đầu nhận sai với Ngọc Thiền, toàn thân phát run, khiếp đảm không thôi.

- Ngọc Thiền cô nương, chúng ta sai rồi, đều tại chúng ta miệng tiện, chúng ta đáng chết, chúng ta nên đánh.

- Ngọc Thiền cô nương, cầu ngươi bỏ qua cho chúng ta đi! Chúng ta cũng không dám nói lung tung nữa.

- Cầu van ngươi, cầu van ngươi...

Ba người này vốn bình thường đầu là nhân kiệt tâm chí cao ngất, nhưng giờ phút này đều bị sợ đến bể mật, quỳ trên mặt đất khóc rống, không ngừng dập đầu.

Phong Phi Vân nói:

- Biết rõ kế tiếp nên làm thế nào rồi chứ?

- Biết rõ, biết rõ, chúng ta tất nhiên sẽ xoay sở đủ một trăm vạn miếng kim tệ, tự mình đến Tuyệt Sắc Lâu tạ tội.

Đường Hoàn Chân khiếp nhược nói.

- A Di Đà Phật!

Nhất Phàm thiền sư nhắm hai mắt lại, đọc lên một câu Phật hiệu.

Bị Bạo Thiên Hầu Phủ Tiểu Hầu gia Đường Ngạo bị Phong Phi Vân đánh bại hai mắt như muốn phun ra lửa, thật sự quá xấu hổ rồi, nghịch thiên tài tuấn Bạo Thiên Hầu Phủ vậy mà lại quỳ xuống với một nữ nhân, quả thực khiến mặt mũi Bạo Thiên Hầu Phủ đều mất hết.

Tất cả việc này đều là do thiếu niên trước mắt này ban tặng, Đường Ngạo lau đi vết máu nơi khóe miệng nói:

- Các hạ đến cùng là người nào?

- Ngươi không cần biết rõ!

Phong Phi Vân hất lên ống tay áo, liền dẫn Ngọc Thiền và Lam nhi, còn có bốn vị hộ vệ rời khỏi Vấn Phật Thai, bước xuống dưới Bỉ Khâu Sơn..

Tuy rằng ở Vấn Phật Thai đã đoạt hết danh tiếng, nhưng cũng đã đắc tội toàn bộ đệ tử vương công quý tộc Thần Đô, tăng thêm tuổi trẻ tài tuấn ở đây cơ hồ đều là nhạc mê của Dạ Tiêu Tương, Phong Phi Vân công nhiên ủng hộ Tuyệt Sắc Lâu Ngọc Thiền, cũng tính là đối nghịch với bọn họ. Nếu tiếp tục lưu lại đây, nhất định sẽ kích thích tất cả mọi người bất mãn, thay vì thế còn không bằng rời đi thì tốt hơn.

Phong Phi Vân đi rồi, trên Vấn Phật Thai một mảnh ầm ỹ, tất cả mọi người vào lúc này mới dám thở mạnh, cả đám đều kinh hãi không hiểu, trong lòng đều đang suy đoán thân phận của thiếu niên dám dày xéo tôn nghiêm của Thiên Hầu đệ tử kia, lá gan thật sự quá lớn, người bình thường tuyệt đối không dám làm như thế.

- Có lẽ là thiếu chủ một tòa cổ tiên giáo ở Địa Tử Phủ, cũng có khả năng là truyền nhân kiệt xuất của thi động cổ xưa nào đó ở Bắc Cương Phủ.

Địa Tử Phủ và Bắc Cương Phủ đã tuyên bố độc lập với Thần Tấn vương triều, nếu thật là bá chủ tuổi trẻ đến từ hai phủ này, tự nhiên sẽ không để con cháu Thiên Hầu Phủ vào mắt.

- Thiếu niên này tuy rằng chỉ bức Đường Hoàn Chân quỳ trên mặt đất, nhưng lại như đánh vào mặt tất cả vương tôn công tử ở Thần Đô, tương đương với đã đắc tội toàn bộ tuổi trẻ tài tuấn ở Thần Đô, những Vương giả một đời tuổi trẻ kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Thần Đô vương công quý tộc rất nhiều, thiên tài tuấn kiệt quá nhiều, mặc dù Đường Ngạo chính là Bạo Thiên Hầu Phủ Tiểu Hầu gia, cũng không thể xem là tài tuấn cao cấp nhất, càng không cách nào tiến vào hàng ngũ Vương giả một đời tuổi trẻ.

Đường Ngạo chuyển mắt, nhìn chằm chằm vào Lệ Phụng Tiên ý cười đầy mặt, nói:

- Hắn rốt cuộc là người phương nào?

Tuổi trẻ tài tuấn, thiên kim quý tộc ở đây đều thấy Lệ Phụng Tiên cùng thiếu niên ban nãy trò chuyện với nhau thật vui, hiển nhiên là người quen biết cũ, có lẽ chỉ có hắn mới biết được thân phận thật sự của thiếu niên kia.

Lệ Phụng Tiên cười nói:

- Ta cũng không phải một người bán đứng bằng hữu, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, hắn chính là một vị trên 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, tự mình đoán đi.

Tất cả mọi người ngược lại hít một hơi hơi lạnh, thì ra là một vị thiên tài cấp bậc sử thi đại tân sinh, đây chính là nhân vật cấp bậc Vương giả trong một đời tuổi trẻ, như vậy có thể đánh bại Đường Ngạo cũng là bình thường.

Nhưng rốt cuộc là vị nào trên 《 Hạ Sử Thi Thiên Tài Bảng 》 đây?

- Đa tạ Phong công tử.

Ngọc Thiền đột nhiên dừng bước, có chút nghiêng người, hướng Phong Phi Vân hành lễ.

Đôi mắt đẹp của nàng mang theo bọt nước óng ánh, Phong Phi Vân vì danh dự của nàng, tình nguyện đắc tội Bạo Thiên Hầu Phủ, thử hỏi thiên hạ có bao nhiêu nam nhân có thể làm được như thế?

Phong Phi Vân đỡ nàng lên, cười nói:

- Vốn là ta mời ngươi đi Vấn Phật Thai, ngươi bị bọn hắn vũ nhục, ta tự nhiên có trách nhiệm giúp ngươi đòi công đạo. Ta nếu không làm vậy, người khác sẽ nói nữ nhân bên cạnh Phong Phi Vân bị người khi dễ cũng không biết hoàn thủ, lời này truyền đi, về sau ta còn lăn lộn ở Thần Tấn vương triều thế nào nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Lan
24 Tháng hai, 2023 11:38
truyện ổn đề cử
Thập Bát Nương
12 Tháng một, 2023 10:24
đọc hơn 300 chương mà main gặp rất nhiều gái, ai cũng miêu tả xinh đẹp tuyệt trần. cảm giác bị nhàm. các truyện khác cũng có gái, nhưng không phải tình tiết nào cũng có. đây tác giả lấy gái làm trụ cột thúc đẩy câu chuyện luôn quá ://
Hieu Le
30 Tháng chín, 2021 10:57
một bộ truyện đáng xem ai xem comment của mấy ông đi trước đừng tin đọc tới chương cuối cùng và cảm giác mình hóa thân thành main cảm xúc buồn k tả được
Dương Vinh Quang
10 Tháng năm, 2021 23:08
Truyện nội dung lủng củng quá. Đọc hơn trăm chap bỏ.
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 18:42
vãi l thằng main sống 2 đời mà hành sự như thằng ngáo đá vậy. còn yếu mà đi khắp nơi gây sự, ko biết tính toán, như thằng trẻ trâu. nghe hay đọc thử đọc mấy chương đầu ko nhai nỗi
Trọng Nguyễn
18 Tháng chín, 2020 12:44
l lll. llbll/;nllnlllll[,, ,nnlllnlnllllllnllllnnlpn pn mmpA
Hieu Le
31 Tháng tám, 2020 20:08
nhiều ngưo
linhmin97
08 Tháng mười hai, 2019 04:43
Cái nào chả có tương sinh tương khắc. Phượng hoàng dục hỏa cũng sẽ có đứa phá đc dục hỏa. Các ông cứ lối mòn đọc thì tác giả sao gọi là sáng tác truyện. Bê luôn truyện cũ vào cho n vừa ý các ông.
Mộng Nhiễm
04 Tháng mười, 2019 01:24
Tác giả này không thích viết “Ngôn tình” có CP,
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 22:26
Toàn bộ giải quyết trong một chương cuối :sweat_smile:ok, coi như là có Cp đi! Hạo Hạo cha đẻ cũng thật (...)
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:43
Nếu những gì xảy ra với nguyên thân là con điên xuyên qua nữ làm, cầu mong nữ9 khiến nó chịu gấp trăm lần hoàn trả! Nguyên thân quá vô tội, hiểu chuyện lại kiên cường, cô bé không đáng bị đối xử như thế
Marshmallows
03 Tháng mười, 2019 17:34
Đã 72% :sweat_smile: si mê nữ9 cũng ko ít, mà ko biết có nam9 ko đây :d
Marshmallows
02 Tháng mười, 2019 22:05
Truyện này có nổi nam 9 sao ?
ngoclang90
24 Tháng chín, 2019 14:00
truyện mới lạ. Nữ điên cường, tội bé Quân Hạo
39397979
23 Tháng chín, 2019 11:04
*** s miêu tả con gái nhiều z, mà nvc gặp đứa nào cug đẹp k z. cmt khen nhiều t cố thử xem. nãn ***
39397979
22 Tháng chín, 2019 20:13
thấy cũng có cmt khen đọc thử xem sao, đọc dc hơn 100 s mà quải quá. Mang tiếng kiếp dc vô địch 1 giới, sống hơn ngàn năm, tộc trưởng 1 tộc mà sống lại s ngu ngu s ấy, ăn cây linh thảo k có cái linh chu chết mịa r, r gây thù vs con ĐPKN nữa, lần đầu nó che mặt khí chất giống nhau mà ncv thấy cái như ngáo đá zô bem r bị truy sát, lần sau thấy dc cái mặt lại ngáo tiếp... thêm cái j mà kiếp trước bị phụ nữ giết r hận ra k tin mà thấy gái là tơm tớp. mới hơn 100 chương mà thấy tuyến nv nữ dc 3 con r. hận hận cl.
Hieu Le
20 Tháng bảy, 2019 19:00
đọc thử
Hieu Le
18 Tháng tư, 2019 20:53
nghe giống nhĩ căn vại
Quang Trần
23 Tháng ba, 2019 19:03
Mình cho mấy bạn đọc sau ý kiến nhá . Truyện nào cũng vậy vào đọc rồi xem hay ko , ko hay ta bỏ chứ đừng coi mấy cái bình luận coi chừng mất một bộ truyện hay . Vs lại truyện mà mỗi người một sở thích khác nhau nên đọc commet ko biêt đc là truyện đó có hay hay ko đâu
Khánh
06 Tháng chín, 2018 10:54
sàm quá,phượng hoàng thì phải phục sinh chứ,drop luôn từ c1
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:14
nhân sinh như một trò đùa quái ác dài vô tận
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:12
kết kể về Tu Tiên vô tình, ko do ta ko có tình. Do tình phai theo năm tháng, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, Nếu vạn năm ko đủ thì 10 vạn, trăm vạn năm. Nếu trăm vạn năm ko đủ vì ngàn vạn .. vạn vạn năm. Nếu thời gian ko đủ, thì nhân sinh sẽ đủ. Thấy từng người thân, thương yêu lần lượt ra đi. Thấy các cảnh vật thân thuộc lần lượt mất đi. Rốt cuộc ta ko còn gì cả, ...Chỉ.. còn chính mình... ta khi đó phải trang bị sự vô tình lãnh khốc, vì ta sợ.. lần nữa..ta đau khổ.. bởi những thứ ta mất đi
Hieu Le
29 Tháng bảy, 2018 16:25
Truyện này đọc lâu rồi. Giờ thấy lại nhưng không muốn đọc. =)) kết buồn
Dưa Hấu
13 Tháng bảy, 2018 08:57
truyện này lúc đầu khoảng 80c ổn về sau lan man lại còn xxx tác giả nghèo í tưởng chưa kể... nói chung là 6/10 đấy là mình còn ai ghé cũng nên đọc thử.
paruce
11 Tháng bảy, 2018 13:54
đọc đến mấy chục chương đầu, truyện hay, Hạo Hạo cưng ơi là cưng chịu k nổi :)))))))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK