Mục lục
[Dịch] Thiên Tôn Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người Tiêu Vân Các thấy Long Kình Thiên chỉ là một Cổ Thần tầng thứ sáu, sau khi chấn động, một người lên tiếng quát hỏi:

- Bản thân ngươi chỉ là một Cổ Thần tầng thứ sáu, như thế nào lại có thể tiến vào Phá Diệt Thần Điện? Còn có bảo bối nào đã bị ngươi lấy mất?

Gã sau khi nói xong, liền đưa tay chộp một cái, tùy ý hướng Long Kình Thiên chộp tới.

Trong mắt của gã, đối phó với một Cổ Thần nho nhỏ còn không phải dễ như trở bàn tay.

Long Kình Thiên thấy thế, tay phải một quyền tung ra, sấm sét bạo tạc, âm dương nghịch chuyển, thiên địa rung chuyển, đánh cho thời không tan vỡ.

Một Thái Thượng trưởng lão của Tiêu Vân Các hoảng sợ, muốn tránh né, nhưng cũng đã muộn, bị một quyền của Long Kình Thiên đánh cho toàn thân nổ tung, chỉ còn một quả thần cách.

Tất cả các cường giả của Tiêu Vân Các đứng ở nơi đó, khiếp sợ tột đỉnh, nói năng lộn xộn.

- Ngươi…ngươi rốt cuộc là ai?

Một vị nguyên lão Tiêu Vân Các run giọng hỏi.

- Các người không phải là đang tìm hung thủ đã giết chết Điền trưởng lão hay sao?

Long Kình Thiên lãnh đạm nói.

- Cái gì? Ngươi… ngươi chính là hung thủ giết chết Điền trưởng lão? Thượng Nghi của Thái Thượng Thần Giáo cũng bị ngươi giết luôn sao?

Chúng môn Tiêu Vân Các thất kinh, không thể tin được.

- Không sai!

Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh.

- Vốn chính là ngươi!

Một vị nguyên lão ngoài mạnh trong yếu quát lên:

- Chúng ta đồng loạt ra tay, đem tiểu tử này bắt lại.

Long Kình Thiên lúc trước hiển lộ thực lực khiến ông kinh sợ, nhưng ông vẫn không tin, chỉ một Cổ Thần mà có thể địch lại ba mươi mấy người bên ông.

Nhưng, thanh âm của lão vừa dứt, đột nhiên bóng người lóe lên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ thấy bên cạnh, một vị Thái Thượng trưởng lão của Tiêu Vân Các bị một quyền của Long Kình Thiên giết chết.

Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên. Khi đám người của Tiêu Vân Các còn chưa kịp phản ứng thì Long Kình Thiên đã giết chết năm người.

Đã có ý định hạ đòn sát thủ, Long Kình Thiên từng quyền đuổi giết, đánh cho không gian phá toái, khí lưu nổ tung, tùy ý có thể thấy được lỗ thủng của không gian.

Khi đám người Tiêu Vân Các kịp phản ứng, ra tay với Long Kình Thiên thì hắn đã kịp giết chết tám người. Nhưng cho dù bọn họ có liên thủ công kích thì vẫn không có cách nào thay đổi được kết quả.

Nếu Long Kình Thiên chưa có đột phá được bán tiên hậu kỳ, đối phó với ba mươi mấy vị cường giả Thiên Thần thì còn có chút khó khăn. Nhưng hiện tại hắn đã đột phá được, thực lực tăng gấp mấy lần, đánh chết đám người Tiêu Vân Các là chuyện đơn giản cực kỳ.

Trong đám người Tiêu Vân Các chỉ có hai cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy, những người khác chỉ là Thiên Thần tầng thứ năm, thứ sáu. Ngay cả một Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong cũng không có, như thế nào ngăn cản được Long Kình Thiên bán tiên hậu kỳ?

Sau một phút đồng hồ, ba mươi mấy cường giả của Tiêu Vân Các đã bị Long Kình Thiên giết chết hơn phân nửa, chỉ còn lại tám người. Trong tám người, có sáu người là Thiên Thần tầng thứ sáu đỉnh phong, hai người là Thiên Thần tầng thứ bảy.

Tám người càng đánh càng lạnh mình, hoàn toàn mất đi lòng tin.

Lúc này, một vị nguyên lão Thiên Thần tầng thứ bảy đột nhiên phát ra một sát quyền đánh về phía Long Kình Thiên.

- Phiên Long quyền!

Một cự long xuất hiện, không ngừng xoay người. Một cường đại quyền thẳng tắp oanh đến ngực của Long Kình Thiên.

Đám người Tiêu Vân Các khẽ giật mình, tiếp theo là gương mặt vui vẻ.

- Tiểu tử này bị trúng một kích Phiên Long quyền còn không bị trọng thương sao?

Vị nguyên lão Tiêu Vân Các cười ha hả một tiếng, nhưng khi cười xong thì vẻ mặt cứng đờ, bởi vì lão ta phát hiện một quyền này của lão oanh đến ngực của Long Kình Thiên, vậy mà chỉ để lại một dấu quyền màu đỏ nhạt.

Long Kình Thiên hít một hơi, dấu quyền nhàn nhạt màu đỏ hoàn toàn biến mất.

- Tại sao lại như vậy? Ngươi…ngươi không có khả năng.

Nguyên lão Tiêu Vân Các kinh hãi nói, cho dù là cường giả Thiên Thần tầng thứ bảy đỉnh phong mà bị trúng chính diện một quyền này thì cũng phải bị thương. Nhưng Long Kình Thiên một chút xây xát cũng không có.

- Không có gì là không có khả năng!

Long Kình Thiên nói:

- Ở trong thiên địa, chuyện gì cũng có thể.

Nói xong liền phát ra một quyền. Vị nguyên lão Tiêu Vân Các bừng tỉnh, kinh hãi đưa tay ra đỡ. Rắc một tiếng, cánh tay bị đứt lìa, một quyền của Long Kình Thiên đã trúng vào ngực lão.

Phốc! Một sức mạnh mang theo tính hủy diệt xuyên qua kỳ tâm. Một dòng máu bắn ra từ phía sau lưng lão ta.

Lúc này, thân hình Long Kình Thiên lóe lên, một chưởng vỗ xuống, đầu của vị nguyên lão Tiêu Vân Các nổ tung. Thần cách bên trong nguyên thân cũng bị Long Kình Thiên một chưởng chi lực tiêu diệt, chết đến mức không thể chết thêm.

Nhìn thấy vị nguyên lão Tiêu Vân Các bị Long Kình Thiên giết chết, bảy người còn lại sắc mặt hoảng sợ, trong nội tâm còn sót lại một chút lòng tin hoàn toàn bị đánh mất, nhao nhao phi thân lên, ý định đào tẩu. Hơn nữa, bảy người phân tán mà chạy, hiện tại bọn hắn ngay cả mạng mình có còn giữ được hay không thì cũng không nhất định, sao có thể chú ý đến người khác.

Thấy bảy người phân tán mà chạy, Long Kình Thiên thân hình hơi biến hóa, giữa không trung xuất hiện bảy ảo ảnh. Bảy ảo ảnh đều phát ra một quyền, đem bảy người đánh bay trở về.

Bảy người ngã xuống đất, ộc huyết không thôi.

- Cầu ngươi tha cho chúng ta!

- Ngươi muốn chúng ta làm gì cũng được.

Bảy người vẻ mặt hoảng sợ, khàn giọng cầu xin tha thứ.

- Bảo các ngươi làm gì cũng được?

Long Kình Thiên chậm rãi bước đến chỗ bảy người, trầm ngâm nói.

- Vâng, đúng đúng!

Bảy người thấy thế, vội vã gật đầu.

Long Kình Thiên suy nghĩ một chút, không có giết chết bảy người này mà để cho bảy người đem linh hồn chi hải buông ra. Khi linh hồn chi hải của bảy người này gieo xuống hạt giống tín ngưỡng thì sẽ thu phục được họ.

Hướng Hữu Sơn ở một bên, thần sắc ngốc trệ. Long Kình Thiên đánh chết vị Thái Thượng trưởng lão thứ nhất của Tiêu Vân Các đến thu phục bảy người còn lại chưa đến một giờ. Nhìn Long Kình Thiên, thần sắc của y đại biến.

Cái này chỉ sợ ngay cả cường giả tầng thứ bảy đỉnh phong cũng không làm được.

Long Kình Thiên đem bảy người thu phục xong, hai tay vung lên, những thần cách của cường giả Tiêu Vân Các bị hắn đánh chết thu sạch vào trong viêm thần đỉnh.

Hai mươi sáu miếng thần cách, thần thể, đủ cho hắn luyện hóa trong mấy ngày. Nhưng Long Kình Thiên cũng không vội luyện hóa. Dù sao hiện tại hắn cũng đã đột phá bán tiên hậu kỳ. Hơn nữa, cho dù luyện hóa hai mươi mấy miếng thần cách này thì cũng không thể khôi phục bán tiên hậu kỳ đỉnh phong.

Đã tiến nhập Phá Diệt Thần Điện, bảo tàng trong thần điện nhiều vô số. Long Kình Thiên không muốn bỏ qua cơ hội này, vì vậy, Long Kình Thiên mang theo Hướng Hữu Sơn tiếp tục phi hành về phía trước.

Sau đó, hai người Long Kình Thiên đi đến một tòa sơn mạch trên không.

Sao? Hai mắt Long Kình Thiên lóe lên. Hắn mang theo tám người tới ngọn núi này, trong lòng núi là một cung điện có đến mấy ngàn mét, trong điện ngoại trừ một cái đỉnh lô thì không còn gì nữa.

Phía trên đỉnh lô tản ra từng đạo Phá Diệt chi lực.

- Đây chẳng lẽ là Phá Diệt thần đỉnh?

Hướng Hữu Sơn nhìn đỉnh lô, giật mình nói.

Phá Diệt thần đỉnh là khi Phá Diệt thần chủ luyện đan đã sử dụng, nghe đồn là thượng phẩm thần khí.

Bảy người Tiêu Vân Các cũng chấn động.

- Đây đích thật là Phá Diệt thần đỉnh, nhưng đã bị trọng thương. Hiện tại, tối đa chỉ phát huy được uy lực thần khí trung phẩm.

Long Kình Thiên nói, trong lòng vui mừng. Phá Diệt thần đỉnh này tuy chỉ có uy lực của trung phẩm thần khí, nhưng chỉ cần có Phá Diệt thần đỉnh này thì không cần sợ thần vũ cùng địa tâm nham thạch nóng chảy rồi. Đến lúc đó, không cần Minh Vương Quy Giáp của Băng Phách Thần Giáo nữa, cũng có thể tiến sâu vào chỗ sâu nhất trong Thái Hư Thần Phủ, luyện hóa hạch tâm đại trận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK