Lấy Tiên phù của hai vị Kim Tiên đệ tử Cửu Băng cung ra, Long Kình Thiên vận chuyển Hỗn Độn Đại La Thiên mà bắt đầu luyện hoá, thu nạp Kim Tiên chi lực cùng Kim Tiên pháp tắc bên trong.
Vốn, Thiên Tiên không thể nào thu nạp được Kim Tiên chi lực cùng pháp tắc, bởi vì phẩm chất của Kim Tiên chi lực cùng pháp tắc cao hơn rất nhiều, Tiên phù bình thường không cách nào dung hợp được.
Thế nhưng mà, Tiên phù của Long Kình Thiên lại làm được.
Kim Tiên chi lực, pháp tắc trong hai quả Tiên phù không ngừng tiến vào trong cơ thể Long Kình Thiên, tiếp đó liền nhập vào Tiên phù của hắn. Theo đó, Tiên phù của hắn lần nữa phát sinh biến hoá.
Hai dương Thiên Tiên chi lực không ngừng mở rộng, nhấc lên sóng lớn. Bởi vì Kim Tiên chi lực ẩn chứa năng lượng quá bành trướng, mà Thiên Tiên pháp tắc bên trong lần nữa gia tăng số lượng, thô to lên. Hơn nữa, mỗi một đầu lại ánh lên kim sắc quang mang rực rỡ, mỗi một sợi trông như thiết trụ màu vàng vậy.
Một ngày, hai ngày, rất nhanh, hai tháng đã trôi đi.
Hai tháng sau, bên trong Tiên phù của Long Kình Thiên Thiên Tiên pháp tắc đạt tới mức khiến người ta phải sợ hãi, chỉ kém một đầu nữa là đạt tới con số mười vạn!
Bình thưởng, nửa bước Kim Tiên là năm ngàn, thiên tài tầm một vạn, mà Long Kình Thiên lại là gần mười vạn đầu! Đây là không phải là sự tình gấp mười lần, hai mươi lần đơn giản như vậy. Sau một vạn, mỗi lần gia tăng một đầu đều rất khó, mỗi đầu tăng thêm thực lực gia tăng thêm đều bất đồng, nếu Long Kình Thiên còn chưa có đột phá Kim Tiên, chỉ cần chuyện hắn ngưng tụ được gần mười vạn đầu Thiên Tiên pháp tắc truyền ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ Tiên giới sẽ phát sinh chấn động cực lớn.
Thậm chí, tứ đại Thiên Tôn cùng Hỗn Nguyên Thánh Nhân bên trên cũng phải kinh động!
Như thế, lại một tháng qua đi.
Ba tháng, rốt cuộc ba tháng sau Long Kình Thiên mới đem Tiên phù của hai người kia luyện hoá xong.
Sau ba tháng, Long Kình Thiên mở mắt ra, dùng thần thức kiểm tra lại. Lúc này, Thiên Tiên pháp tắc trong Tiên phù của hắn mỗi một đầu đều thô to tới chín mét, bất quá vẫn chỉ là chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đầu.
- Xem ra, truyền thuyết là sự thật.
Long Kình Thiên thầm nghĩ.
Trong truyền thuyết, Hỗn Độn Thánh Nhân lúc là Thiên Tiên ngưng tụ ra Thiên Tiên pháp tắc đồng dạng là chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đầu, không ai có thể vượt qua được cái giới hạn này.
Lúc Thiên Tiên, con số mười vạn chín là cực hạn!
"Bất quá, không biết mấy người Hồng Quân, Nữ Oa, Phục Hy lúc ấy pháp tắc ngưng được lớn đến bao nhiêu."
Long Kình Thiên lại thầm nghĩ.
Pháp tắc số lượng giống như nhau, nhưng mà cũng không phải là thực lực ngang bằng nhau. Nếu có người đồng dạng là chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín đầu, nhưng mỗi đầu chỉ có tám mét, như vậy thực lực của Long Kình Thiên so với hắn mạnh gần xấp xỉ một nửa.
Long Kình Thiên thu hồi tâm thần lại, sau đó từ trong sơn động đi ra, thân ảnh loé lên liền đi tới chỗ trấn áp Viễn cỗ long hồn.
Nửa ngày sau, Long Kình Thiên đi tới một cái sơn cốc, Độc Long sơn chướng khí đã nồng đậm nhưng mà chướng khí nơi sơn cốc này còn muốn đậm đặc hơn mấy lần, chướng khí cơ hồ muốn ngưng tụ thành độc thuỷ!
Long Kình Thiên theo miệng hang đi vào, chướng khí dính trên áo bào hắn, áo bào theo đó chậm rãi bị hủ thực đi.
Áo bào này dù sao cũng là trung phẩm tiên khí, ngay cả trung phẩm tiên khí cũng có thể hủ thực, có thể thấy được chướng khí này khủng bố như thế nào.
Lập tức, Long Kình Thiên vận chuyển đan điền, chướng khí bốn phía liền bị hắn thu nạp tiến vào trong thân thể, lại trải qua Hỗn Độn Ngũ Lôi thụ luyện hoá, độc khí tản đi, chỉ còn để lại Kong khí tinh thuần nhất.
Trong chướng khí, có ẩn chứa Long khí nhàn nhạt.
Một giờ sau, Long Kình Thiên đã đi vào nơi sâu nhất trong sơn cốc, sau khi lách mình đi vào một cái sơn động trên vách đá, chướng khí trong sơn động này sền sệt như dịch thuỷ, Long khí ẩn chứa trên dưới gấp hai lần lúc trước!
Long Kình Thiên hướng sâu sơn động đi vào, càng vào sâu Long khí càng thêm đậm đặc, hơn nữa ẩn ẩn còn truyền ra từng tiếng long ngâm.
Đang đi về phía trước chợt hai mắt trở nên sáng ngời, thân hình Long Kình Thiên loé lên, từ trong cửa động mau chóng bay ra, hạ xuống nền đất. Mặt đất khô mát, Long khí cơ hồ như sóng biển cuộn trào bình thường, mà phía trước lại là một cái cự trận!
Bên trong trận pháp, một đầu tiểu long đen như mực không ngừng trùng kích pháp trận, bộ dáng như muốn phá khốn mà ra.
Long Kình Thiên biết rõ đây chính là Viễn cổ long hồn rồi, tuy rằng bị nhốt mấy ngàn vạn năm, hơn nữa chỉ là một đám tàn hồn nhưng lực lượng nó ẩn chứa vẫn vô cùng khủng bố. Mỗi lần xông lên, lực lượng tương đương với một kích của mười mấy tên Kim Tiên hậu kỳ đỉnh phong, chỉ thấy đại trận lập loè không thôi.
Long Kình Thiên xuất hiện, Ciễn cổ long hồn kia liền ngừng công kích.
- Nhân loại, ngươi vậy mà lại có thể tới được đây!?
Ngữ khí của Ciễn cổ long hồn có phần giật mình, ngoài ý muốn. Năm đó, long thể của nó bị đánh tan, hoá thành Độc Long sơn này, độc khí nồng đậm coi như Đại La Kim Tiên bình thường cũng khó mà tiến vào trong sơn động này được.
Long Kình Thiên không có mở miệng, đi tới trước pháp trận, sau đó ngoài thân chợt loé hào quang, Thái Hư Thần Phủ bay ra.
- Hỗn độn linh bảo!?
Viễn cổ long hồn hoảng sợ.
Lúc này, Thái Hư Thần Phủ đi tới trên đầu Viễn cổ long hồn, đột nhiên đánh xuống một kích.
- Grraaàoooo!
Một tiếng hét thảm vang lên.
Lần oanh kích này, hào quang toàn thân nó ảm đạm đi không ít.
- Nhân loại, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta có thể đem bảo tàng lúc còn sống nói cho ngươi biết!
- Ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi!
Trong đại trận, thanh âm cầu xin của Viễn cổ long hồn không ngừng truyền ra, đồng thời nó lại càng công kích trận pháp thêm điên cuồng.
Long Kình Thiên không thèm lý tới nó, tiếp tục khống chế Thái Hư Thần Phủ tiếp tục đánh xuống. Lấy thực lực của hắn bây giờ, lấy Thái Hư Thần Phủ trong tay cho dù là Kim Tiên hậu kỳ cường giả cũng không chống nổi. Viễn cổ long hồn này lúc sống tuy cường hoành, nhưng mà bây giờ chỉ còn là một đám tàn hồn, như thế nào ngăn cản nổi Thái Hư Thần Phủ công kích?
Dưới Thái Hư Thần Phủ công kích, Viễn cổ long hồn rất nhanh rơi vào trạng thái hấp hối. Lúc này, Long Kình Thiên mới đình chỉ công kích, miêng mở ra khẽ hút một cái, đem Viễn cổ long hồn từ trong đại trận kia thu vào trong cơ thể, tiếp đó liền ngồi xuống vận chuyển Hỗn Độn Đại La Thiên luyện hoá cái long hồn kia.
- Ngươi chỉ là một Thiên Tiên nho nhỏ mà cũng dám luyện hoá bản long, si tâm vọng tưởng!
- Tiểu tử, hiện tại ta liền thi triển ký hồn đại pháp, chiếm cứ thân thể ngươi!
Trong cơ thể Long Kình Thiên truyền ra thanh âm hưng phấn của Viễn cổ long hồn, nhưng mà cũng không lâu sau liền truyền ra tiếng kêu đầy hoảng sợ của nó.
- Không có khả năng, như thế nào lại, cỗ thân thể này của ngươi, làm sao có thể!? Ngươi rốt cuộc là ai!?
Sau đó, thanh âm của nó dần ảm đạm xuống, ý thức của nó đã bị Long Kình Thiên triệt để mài mòn đi.
Sau đó, long lực từ trên người nó điên cuồng tràn ra, không ngừng được Long Kình Thiên thu nạp, dung hợp.
Cứ như thế, không biết bao lâu sau đột nhiên một tiếng "ầm ầm" vang lên, Tiên phù của Long Kình Thiên toả ra hào quang vạn trượng, trong hư không tối tăm, một đạo quang trụ Thiên đạo pháp tắc đánh xuống, trực tiếp đánh lên Tiên phù trong linh hồn chi hải của hắn.
Tiên phù phát ra một hồi chấn động, từ trong ra ngoài bắt đầu lột xác!
Thiên Tiên chi lực trong Tiên phù bắt đầu sinh ra quang vân màu vàng, mà Thiên Tiên pháp tắc lập loè kim quang không thôi.
Một lúc sau, quang trụ biến mất, Tiên phù triệt để lột xác, Long Kình Thiên rốt cuộc lần nữa thành tựu Kim Tiên!