Tất cả cùng sững sờ nhìn Long Kình Thiên.
Hơn một nghìn cường giả Thánh Cấp trở nên này lại gọi Long Kình Thiên là chủ nhân! Thế giới này đảo điên rồi, đảo điên khiến họ cũng muốn phát điên!
Cường giả Võ Thần Điện không ai không run rẩy, Lôi Hạo Hiên vừa bò dậy lại ngã ra.
Hai mắt Mộ Dung Sảnh không thể nào mở to hơn được nữa, rồi mắt đỏ lên, không biết do kích động hay sợ hãi.
- Hăn…làm được thật rồi!
Mộ Dung Sảnh ngẩn ngơ lẩm bẩm.
Thật sự làm được gì? Không ai hiểu ý nàng nói, nhưng lúc này chẳng ai chú ý tới một nữ đệ tử của Võ Thần Điện, tất cả đều nhìn Long Kình Thiên.
Hôm nay Long Kình Thiên mới là nhân vật chính!
Không chỉ hôm nay mà sau này, hàng nghìn vạn năm sau, Long Kình Thiên chắc chắn là người toả sáng nhất Thiên Man Vị Diện!
Vào lúc này, ai cũng biết, có lẽ cục diện Thiên Man Vị Diện đã thay đổi, thay đổi hoàn toàn rồi!
Chỉ với lực lượng hơn một nghìn cường giả Thánh Cấp trở lên này là Long Kình Thiên đủ thực lực để thay đổi cục diện của cả Thiên Man Vị Diện!
Long Kình Thiên nhìn mấy người Bằng Chinh, Huyết Vô Nhai đang quỳ phía trước, nói:
- Các ngươi đứng lên cả đi.
- Vâng, chủ nhân!
Bằng Chinh, Huyết Vô Nhai mấy người đứng dậy rồi ra phía sau Long Kình Thiên.
Khi đến Thiên Lam Đại Lục, Long Kình Thiên cảm nhận thấy Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận bị công phá nên mới cùng Tử Thiên Long Hoàng đi trước.
Tử Thiên Long Hoàng không tiếc dùng chân khí khai khởi cánh cửa không gian, cuối cùng cũng về Long Viêm Cốc trước khi bọn Trác Thường tấn công.
Long Kình Thiên phi thân tới trước Lôi Hạo Hiên.
- Long…Kình Thiên…Ngươi…
Lôi Hạo Hiên thấy Long Kình Thiên tới thì toàn thân run rẩy, vẻ mặt kinh hoàng.
Long Kình Thiên không nhiều lời, giơ tay giáng xuống đánh bay Lôi Hạo Hiên. Hắn ta kêu lên thảm thiết, máu tươi phun tung toé.
Cường giả các phái Võ Thần Điện và các gia tộc đều lặng yên đứng nhìn, không ai dám ra tay ngăn cản. Lão tổ Võ Thần Điện Trác Thường, cơ mặt co giật, hai tay siết chặt, nhưng Tử Thiên Long Hoàng, Bằng Chinh, Mộng Linh Chung Mục mấy người đều đang khoá chặt lấy hắn, chỉ cần động đậy là sẽ có oanh kích khủng bố đón hắn.
Long Kình Thiên lại lướt tới trước mặt Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên gượng dậy.
Long Kình Thiên lại một chưởng đánh lên ngực đối phương. Toàn bộ y bào, chiến giáp của Lôi Hạo Hiên nổ tung, bay đi đập lên một tảng đá lớn phía xa.
Long Kình Thiên hiện nay là Độ Kiếp trung kỳ đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá hậu kỳ, dù là Thần Cấp thất trùng trước mặt Long Kình Thiên cũng không thể cản được một chưởng của hắn, huống hồ là Lôi Hạo Hiên vừa mới thăng lên Thần Cấp?
- Lão…lão tổ…cứu ta!
Lôi Hạo Hiên run rẩy bò dậy, nhìn Trác Thường, Bích Dao kêu gào, tiếng kêu rất thê thảm, mặt dính đầy máu.
Tất cả cùng nhìn Trác Thường.
Sắc mặt Trác Thường khó coi đến cực điểm.
Lôi Hạo Hiên là đệ tử thiên tài có thiên phú nhất trong lịch sử Võ Thần Điện, giờ lại bị Long Kình Thiên giày vò trước mặt bao nhiêu người như vậy.
Hơn nữa Lôi Hạo Hiên đã mở miệng cầu xin hắn, nếu không ra tay thì cường giả các phái, các gia tộc sau này sẽ nhìn hắn thế nào?!
Hắn hít sâu một hơi, nói:
- Long Kình Thiên, đủ chưa? Lôi Hạo Hiên cũng coi như là huynh đệ đồng môn của ngươi. Nể tình đồng môn, chuyện này coi như xong được chứ?
- Tình đồng môn?!
Long Kình Thiên nghe thế cười.
- Sao? Ta không phải phản đồ của Võ Thần Điện à?
Mặt Trác Thường đỏ gay.
Hồi đó hắn đã hạ lệnh tuyên bố Long Kình Thiên là phản đồ của Võ Thần Điện, còn treo thưởng một nghìn vạn Nguyên Dương Đan cho ai kích sát được Long Kình Thiên. Long Kình Thiên đã không còn là đệ tử Võ Thần Điện nữa, sao có thể nói đến đồng môn?
- Tiểu tử, ngươi cũng xứng nhắc đến tình đồng môn của lão đại ta?
Cửu Vĩ Thiên Miêu ở bên cạnh cười khảy.
- Hồi đó các ngươi đã đối xử với lão đại ta thế nào?
Long Kình Thiên vào Võ Thần Điện, Cửu Vĩ Thiên Miêu vẫn luôn đi theo nên hắn biết rất rõ.
Sắc mặt Trác Thường đã đỏ nay càng thêm tím ngắt.
- Long Kình Thiên ta sai rồi! Xin ngươi tha cho ta! Là ta không đúng, ta bỉ ổi!
Lôi Hạo Hiên quay lại khóc lóc:
- Xin ngươi cho ta một cơ hội, ta sẽ theo ngươi, ngươi muốn ta làm gì ta làm nấy! Mộ Dung Sảnh là của ngươi, ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!
Mộ Dung Sảnh ở phía xa nghe thế giận dữ đỏ mặt.
Lôi Hạo Hiên nói nàng là nữ nhân của Long Kình Thiên, trong lòng nàng vui mừng nhưng nói vậy trước mặt bao nhiêu người thì không thể được.
- Cho ngươi một cơ hội?
Long Kình Thiên lạnh lùng.
Lôi Hạo Hiên cuống cuồng gật đầu, lúc này Long Kình Thiên tung một quyền lên ngực hắn. Quyền kình mang theo sức mạnh huỷ diệt bắn ra từ sau lưng, nháy mắt đã cắt đứt sinh cơ của Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên đứng ngay đơ ở đó, thân thể cứng ngắc, há mồm:
- Ngươi…
- Ta đã nói rồi, ngươi không còn cơ hội nữa.
Long Kình Thiên cười khảy.
Lôi Hạo Hiên bắt buộc phải chết!
Ở Ma Vực thí luyện khi ra tay kích sát Long Kình Thiên thì Lôi Hạo Hiên đã xác định vận mệnh của mình rồi.
Lôi Hạo Hiên ngã ra.
Thiên tài đệ tử có thiên phú nhất trong lịch sử Võ Thần Điện đã chết trước mặt chúng cường giả của Võ Thần Điện và các môn phái khác.
Trác Thường nhìn Lôi Hạo Hiên ngã xuống, hai tay siết chặt, không kìm nén được phẫn nộ nữa:
- Long Kình Thiên, ta giết tên phản đồ ngươi!
Hắn gầm lên, kiếm khí bắn ra.
- Bát Cực Thần Kiếm!
- Nhân kiếm hợp nhất!
Chỉ thấy thần kiếm kinh thiên bắn lên trời, đây chính là bảo kiếm trấn phái của Võ Thần Điện, Bát Cực Thần Kiếm! Trác Thường phi thân lên cùng Bát Cực Thần Kiếm hợp nhất, rồi chém xuống Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên quay lại, hai mặt lạnh băng, một quyền tung ra chạm trực tiếp vào thần kiếm của Trác Thường.
Keng!
Bát Cực Thần Kiếm bật lên.
Long Kình Thiên phi thân lướt đi, một chưởng đnáh xuống, chưởng kình như đao chém xuống Bát Cực Thần Kiếm, chúng nhân kinh hoàng khi thấy trên kiếm gãy đôi.
Thân thể Trác Thường tách ra khỏi thần kiếm, rơi xuống.
- Thường ca!
Thê tử của hắn Bích Dao sắc mặt đại biến, phi thân tới đón lấy hắn.
Long Kình Thiên cũng không ngăn cản, từ từ đáp xuống.
Trác Thường nhìn Kiếm Tiên Đồ Lục, đến giờ hắn mới cảm nhận được sự cường hãn của Long Kình Thiên. Đây thật sự là đệ tử bị coi là bỏ đi của Võ Thần Điện sao?
Phía xa, Tứ Dực Kình Vương thân hình lùi dần rồi bay lên định phá không bỏ chạy. Rõ ràng hắn thấy tình hình không hay nên muốn bỏ trốn.
Chỉ là, khi hắn vừa phi thân lên thì một thân ảnh đã lướt tới, một chưởng đánh tới, Tứ Dực Kình Vương kinh hoảng giơ chưởng ra đỡ. Chưởng lực đánh bật hắn ra sau.
- Tử Thiên Long Hoàng!
Tứ Dực Kình Vương kinh nộ nhìn thân ảnh trước mặt.