Mộ Dung Sảnh nhìn điệu cười đắc ý, ngông cuồng của Lôi Hạo Hiên thì thầm cười khảy không nói gì.
Lúc này, tất cả đệ tử Võ Thần Điện đều đại hỷ, tất cả cùng phi thân đến phía sau bọn Trác Thường.
- Các vị Băng Phách Nam Ly Thái Minh Trận đã bị công phá, giờ đến lúc chúng ta nhận thành quả rồi!
Tứ Dực Kình Vương cười.
- Theo như đã giao kết, tất cả long châu của Long Tộc và long thể Ngạo Vô Cực là của ta!
Tứ Dực Kình Vương cảm thấy phải nhắc nhở Trác Thường một chút.
Trác Thường nghe vậy cười lớn.
Tứ Dực Kình Vương nhíu mày.
- Điều này đương nhiên rồi, Lam Kình tiền bối yên tâm.
Trác Thường dừng cười, nói.
Trán Tứ Dực Kình Vương giãn ra, gật gù.
- Cường giả các phái nghe lệnh, tấn công Long Viêm Cốc, bắt đầu đồ long!
Trác Thường thét lớn.
Khi cường giả các phái của Võ Thần Điện đáp lời, chuẩn bị phi thân vào Long Viêm Cốc thì đột nhiên phía xa có tiếng long ngâm vọng lại. Một luồng long uy hùng hồn giống như cự lãng cuộn tới.
Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Ngạo Bạch và chúng cường giả Long Tộc nghe thấy tiếng long ngâm này thì ánh mắt cuồng hỷ.
- Tử Thiên Long Hoàng! Lão tổ Long Tộc đã về!
- Không ngờ lão tổ Tử Thiên Long Hoàng lại dám trở về vào lúc này!
- Tử Thiên Long Hoàng trở về, chắc chắn Long Kình Thiên cũng về. Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm chính là trong tay hắn!
- Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng về là tự chui vào chỗ chết, rồi Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm sẽ rơi vào tay ai đây?
Cường giả bốn phía xao động.
Lôi Hạo Hiên sau khi giật mình thì mỉm cười.
- Long Kình Thiên à Long Kình Thiên, cuối cùng ngươi cùng tới.
Hắn quay lại, thấy Mộ Dung Sảnh vui mừng xen lẫn lo lắng, trong lòng hắn dâng tràn sự ghen tỵ, hai mắt loé sát ý, hai tay siết chặt lại.
Trước ánh mắt chăm chú của chúng nhân, một con Ngũ Trảo Kim Long khổng lồ dần xuất hiện, trên lưng nó là người thanh niên tóc đen. Người đó chắp tay sau lưng, ánh mắt nhắm hờ, một luồng uy thế vô hình toả ra, cảm giác như mọi thứ đều nằm trong tay hắn vậy.
- Long Kình Thiên!
Đồng tử Lôi Hạo Hiên co lại.
Không lâu sau, Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng đã đến trước Long Viêm Cốc.
- Chủ nhân, lão tổ!
Ngạo Bạch và các cường giả Long Tộc tiến lại, cung kính nói.
Long Kình Thiên thấy khoé miệng họ đều có vết máu thì vung hai tay lên, mấy chục đạo kim quang bay ra chui vào người họ. Họ cảm nhận luồng khí ấm áp không ngừng lưu chuyển trong cơ thể, thương thế phục hồi không ít.
- Tạ chủ nhân!
Mấy người Ngạo Bạch mừng rỡ.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Chủ nhân và lão tổ, mọi người…
Ngạo Bạch vẻ mặt đầy lo lắng.
Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng trở về đương nhiên họ rất mừng, nhưng nhiều hơn là sự lo lắng.
- Không cần lo lắng.
Long Kình Thiên quay lại nhìn bọn Trác Thường, cười khảy:
- Hôm nay các ngươi không ai thoát được đâu!
Tất cả cùng sững người, sắc mặt quái dị.
- Ha ha ha, không ai thoát được?!
Tứ Dực Kình Vương không kìm được cười lớn.
- Tiểu tử, ta không nghe nhầm đấy chứ? Ngươi bảo bọn ta không ai thoát được?
Trác Thường, Lôi Hạo Hiên đều cười.
Cường giả các gia tộc ở phía xa lắc đầu cười.
Ngay sắc mặt bọn Ngạo Bạch cũng có phần quái dị.
- Đúng vậy.
Long Kình Thiên chỉ cười khảy, giọng nói dõng dạc vang lên, lúc này sắc mặt mọi người càng thêm đa dạng.
- Tiểu tử, ngươi chính là Long Kình Thiên?
Tứ Dực Kình Vương cười lớn.
- Nghe nói ở Băng Sơn Hải Vực ngươi hợp thể với tam thú kịch chiến với phó giáo chủ Man Hoang Thần Miếu Vu Càn. Nhưng dừng nói là Vu Càn, ngay tông chủ Vu Vũ cũng không dám nói lời nực cười đó. Ngươi chắc chắn não mình không có vẫn đề gì chứ?
Một vị Cổ Thần, hai mươi mốt vị Thần Cấp, ngay Vu Vũ cũng phải né tránh.
Lúc này, Lôi Hạo Hiên tiến lên trước, nhìn Long Kình Thiên, cười khảy:
- Long Kình Thiên, không ngờ ngươi lại về chịu chết. Chẳng qua ngươi dựa vào hợp thể tam thú thực lực mới cường hãn như vậy. Có dám không hợp thể đấu với ta không?
Thực lực bề ngoài của Long Kình Thiên hiện tại chỉ là Thánh Cấp sơ kỳ.
- Đấu với ngươi?
Long Kình Thiên lạnh lùng.
- Đúng vậy.
Lôi Hạo Hiên cười khảy.
- Sao, không dám à?
Long Kình Thiên không nói gì, chỉ phi thân tới trước mặt Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên thấy vậy, cười khảy:
- Hôm nay, trước mặt tất cả, ta sẽ rửa sạch mối nhục trước đây, trả lại người trăm lần, ngàn lần!
Long Kình Thiên lạnh lùng, lắc đầu:
- Đáng tiếc ngươi không có cơ hội đó.
Lôi Hạo Hiên cười lớn, sắc mặt sa sầm:
- Long Kình Thiên, ngươi tưởng hơn một năm nay chỉ ngươi đột phá Thánh Cấp sao? Cho ngươi hay, ta đã đột phá Thần Cấp!
Nói đến đây, Lôi Hạo Hiên phóng thích khí tức Thần Cấp.
- Lôi Hạo Hiên đã đột phá Thần Cấp rồi?
- Thần Cấp! Vậy là Võ Thần Điện có bốn vị Thần Cấp rồi! Lôi Hạo Hiên mới tu luyện mấy chục năm đúng không? Vậy mà đã đột phá Thần Cấp? E rằng hắn là thiên tài có thiên phú nhất trong lịch sử Võ Thần Điện rồi!
Cường giả các môn phái, các gia tộc đều chấn kinh, nghị luận xôn xao.
Lôi Hạo Hiên trong lòng vô cùng đắc ý, nhìn Long Kình Thiên:
- Long Kình Thiên, ngươi không ngờ phải không. Quên cho ngươi biết điều này, sau khi tiêu diệt Long Tộc ta sẽ chấp chưởng Võ Thần Điện, ngày ta chấp chưởng Võ Thần Điện cũng là ngày đại hôn của ta!
Nói đến đây, Lôi Hạo Hiên chỉ về Mộ Dung Sảnh, cười khảy:
- Đáng tiếc, ngươi không thể nhìn thấy cảnh đó.
Long Kình Thiên nhìn Mộ Dung Sảnh, chỉ thấy nàng đang lo lắng nhìn mình. Hơn một năm không gặp, dường như Mộ Dung Sảnh gầy đi, nhưng càng khiến người ta yêu thương.
Long Kình Thiên quay lại nhìn Lôi Hạo Hiên, lắc đầu:
- Ngươi ra tay đi.
Lôi Hạo Hiên khựng người, vẻ mặt hung hăng, phi thân lên tung một quyền về phía Long Kình Thiên.
- Chiến Thần Thiên Hạ!
Chỉ thấy ảnh của Chiến Thần cao lớn xuất hiện phía sau Lôi Hạo Hiên, toàn thân hắn toả kim quang, giống như Viễn Cổ Chiến Thần giáng thế.
- Lão tổ, chủ nhân…
Ngạo Bạch thấy thế không khỏi lo lắng.
- Không phải lo.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
Lúc này, Long Kình Thiên nhìn Lôi Hạo Hiên đang nhắm mình công kích, tay phải nhấc lên tung một chưởng. Chỉ thấy quyền kình uy lực kinh người của Lôi Hạo Hiên nháy mắt đã biến thành hư vô, rồi hắn kêu lên thảm thiết, bắn ngược ra sau, rơi uỳnh xuống đất.
Tất cả cùng sững sờ.
Đột nhiên, vô số đạo khí tức khủng bố từ xa truyền tới. Chúng nhân kinh hãi quay lại nhìn, chỉ thấy phía chânt rời là một đoàn người đang phi tới với tốc độ kinh người.
- Hơn một nghìn Thánh Cấp cường giả? Tất cả là Thánh Cấp trở lên?
- Đó là Thần Cấp…Nhiều Thần Cấp quá!
- Cổ Thần...trời ạ, có đến ba vị Cổ Thần!
Bọn Trác Thường, Tứ Dực Kình Vương thấy đoàn cường giả này không ai là không kinh hãi.
Hơn một nghìn cường giả Thánh Cấp đã rất kinh hãi rồi, nhưng trong đó có tới mấy chục vị Thần Cấp. Càng khiến chúng kinh hãi hơn đó là ba vị Cổ Thần! Mỗi người khí tức đều mạnh hơn Tứ Dực Kình Vương!
- Những người này từ đâu ra vậy?
- Xem ra họ đang tới Long Viêm Cốc, lẽ nào cũng đến tranh đoạt bảo khố Long Tộc?
- Chưa biết chừng họ đến vì Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm của Long Kình Thiên. Long Kình Thiên chết chắc rồi!
Cường giả các gia tộc đều chấn kinh rồi phán đoán.
Một lát sau, hơn một nghìn cường giả này đến trước Long Viêm Cốc. Trác Thường nuốt nước bọt, định tiến lên chào hỏi thì thấy hơn một nghìn người này hướng về một hướng, quỳ xuống, cung kính nói:
- Chủ nhân!
Chủ nhân?!
Trác Thường, Mộ Dung Sảnh và tất cả chúng nhân đều sững lại, cả Lôi Hạo Hiên vừa bò dậy cũng nhìn theo hướng đó.
Long Kình Thiên?!