Tiên phù chi đạo, thiên biến vạn hóa.
Đợi sau khi bình phục tâm trạng, Bạch Mộc Trần trở tay lại lấy ra một mảnh Linh Mộc.
Chủng Phù. . .
Luyện Phù. . .
Lúc này đây, Bạch Mộc Trần không có diễn hóa riêng biệt tổ hợp năm đạo phù văn mà bắt chúng nó trọng điệp cùng nhau. Loại hình thức này cũng giống như lấy năm sợi dây thừng có phẩm chất khác nhau tết thành một sợi, khiến cho lực lượng này càng thêm cứng cỏi, càng thêm ngưng thực.
Quả nhiên, dưới sự khống chế cẩn thận của Bạch Mộc Trần thì sự phù hợp giữa Linh Mộc cùng phù văn dần dần tới gần sự cân bằng, dần dần bắt đầu ổn định.
Hóa Phù. . .
Tiên nguyên ngưng tụ, trong Linh Mộc bộc phát ra một đạo quang mang mãnh liệt rồi lập tức chậm rãi thu liễm và cuối cùng biến thành một khối mộc phiến bình thường, bên trên có năm đạo phù văn nhợt nhạt như ẩn như hiện, tựa như nhất thể.
"Thành!"
Đầu ngón tay Bạch Mộc Trần thưởng thức tiên phù, thần tình hiện ra vẻ vui sướng. Từ nay về sau, "Bạo Liệt Thuật" này chính là đạo tiên phù thứ hai trong nhân sinh của hắn. Đúng là ý nghĩ của mình không sai, dung hợp các loại phù văn khác nhau chủ yếu xem sự khống chế của mình đối với mỗi một đạo phù văn có tinh chuẩn hay không.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả phù văn đều có thể tùy ý tổ hợp, điều này liên quan đến dung hợp lực lượng cùng quan hệ cân bằng. Dù sao, phù ấn hiện tại Tiên Giới đang lưu truyền trên cơ bản là tiền nhân trải qua vô số lần thí nghiệm rồi sửa sang lại mà ra, Bạch Mộc Trần cũng không cho rằng chính mình có thể phá vỡ truyền thừa như vậy, ít nhất hiện tại hắn còn không có năng lực này.
. . .
Luyện chế tiên phù "Bạo Liệt Thuật" so với "Phong Mang Thuật" phức tạp hơn rất nhiều, nhất là sự tiêu hao đối với tiên nguyên cùng thần thức.
Cũng may có sự thành công vừa rồi nên kế tiếp chỉ là một quá trình tập cho thuần thục thôi.
Chủng Phù. . . Luyện Phù. . . Hóa Phù. . .
Theo thời gian trôi đi, Bạch Mộc Trần càng ngày càng quen thuộc quá trình luyện chế "Bạo Liệt Thuật", thao tác sai lầm cũng càng ngày càng ít đi. Vì thế hắn luyện chế một hơi gần mười đạo tiên phù Bạo Liệt cho đến khi tiên nguyên lực trong người hao hết, cơ gân mệt mỏi đến kiệt lực mới bằng lòng dừng lại. Đợi tiên nguyên khôi phục, tinh thần no đủ, hắn lại vùi đầu vào trong việc luyện chế tiên phù một cách điên cuồng.
. . .
Chỉ chớp mắt đã hơn hai tháng trôi qua.
Dưới sự tích lũy theo thời gian trôi đi, tiên nguyên trong cơ thể Bạch Mộc Trần tuy rằng không có đột phá gì nhưng lại trở nên càng tinh thuần, khống chế lực lượng cũng mượt mà hơn rất nhiều. Mà trong túi tồn trữ của hắn có hơn vạn đạo Phong Mang Tiên Phù cùng hơn một ngàn đạo Bạo Liệt Phù chiếm cứ hơn một nửa không gian.
Nhìn thành tích hơn nửa năm qua của mình, trong lòng Bạch Mộc Trần nổi lên sự thỏa mãn nho nhỏ. Mà điều duy nhất làm hắn tiếc nuối chính là uy lực đạo tiên phù này không lớn, có thể trợ giúp mình cũng chỉ có hạn mà thôi, trừ phi có thể làm cho tất cả lực lượng tập trung cùng một chỗ. . .
Làm cho tất cả lực lượng tập trung cùng một chỗ! ?
Tâm thần Bạch Mộc Trần bỗng nhiên chấn động, đầu óc giống như bị linh chung gõ mạnh một lần. Đúng vậy, sao mình lại không nghĩ tới điều này nhỉ? Uy lực một đạo tiên phù có lẽ không lớn, nhưng nếu như tập trung chồng lên cùng một chỗ thì uy lực của nó tất nhiên sẽ gia tăng không ít.
Ý niệm như thế nổi lên rồi rốt cuộc không ức chế được mà lan tràn ra.
Chỉ thấy ánh sao trong mắt Bạch Mộc Trần lóe ra, lúc thì tự nói thì thào, lúc thì nhíu mày suy nghĩ sâu xa.
Bởi vì cảnh giới của mình thấp, ngoại trừ tiên phù ra thì cơ hồ không có thủ đoạn công kích nào khác. Bởi vậy, từ khi bắt đầu luyện chế tiên phù thì Bạch Mộc Trần đều lo lắng làm cách nào vận dụng tiên phù cho tốt để hoàn thiện một phương thức chiến đấu của riêng mình dựa trên tiên phù.
Tiên phù có hai ưu thế. Một là sử dụng nhanh chóng, chỉ cần nhẹ nhàng bóp nát tiên phù, hoặc là dùng thần thức dẫn đường đều có thể phóng thích tiên quyết bên trong tiên phù rất là nhanh, vô luận phòng ngự hay đánh lén đều là lựa chọn không tồi. Mà một ưu thế khác của tiên phù chính là biến hóa vô cùng, các chủng loại tiên phù bất đồng phối hợp lẫn nhau có thể làm cho người ta xuất kỳ bất ý đạt tới hiệu quả vượt quá tưởng tượng.
Trên thực tế, đây cũng là phương thức chiến đấu truyền thống của phù đạo.
Rất đáng tiếc, yếu điểm của tiên phù cũng rất rõ ràng, đó là uy lực hạn chế. Thí dụ như nói, một đạo Phong Mang Thuật phóng xuất ra công kích có thể phá vỡ pháp thể của Chân Tiên hai phẩm thậm chí ba phẩm, nhưng là hắn lại không thể phá vỡ pháp thể của Chân Tiên bốn phẩm trở lên, mặc dù phóng ra thêm nhiều Phong Mang Thuật hơn nữa cũng không thể tăng cường uy lực của bản thân tiên phù.
Dần dần, uy lực của tiên phù đê giai liền trở nên đúng với cái tên của nó - yếu.
Đúng vậy, tất cả Tiên Sĩ đều cho rằng như vậy, kể cả ý tưởng trước kia của Bạch Mộc Trần cũng như thế. Nhưng mà vừa rồi chính ý niệm đơn giản kia lại mang cho hắn một sự gợi ý không giống như vậy.
Liên tưởng đến một màn Bạch Mộc Trần liều mình phản kháng tại quáng trường (mỏ quặng) ngày đó. . .
Lúc ấy, mười ba đạo tiên phù đồng thời nổ mạnh sinh ra uy lực cực lớn, không ngờ khiến cho một vị Chân Tiên ngũ phẩm bị trọng thương. Điều này chứng minh ý tưởng của Bạch Mộc Trần không phải là thiên phương dạ đàm (chuyện không thể xảy ra), mà là có căn cứ nhất định.
Chỉ có điều, có chút ý tưởng chỉ là bước đầu, còn cần mình thử nghiệm đã.
Suy nghĩ đến đây, Bạch Mộc Trần đứng dậy mở cửa thư lâu rồi sau đó lặng lẽ ly khai Nô Thị.
. . .
————————————
Ngoài ngàn dặm phía Bắc Nô Thị là một mảnh rừng hoang.
Nơi đây hung hiểm, hàng năm bị sương mù bao phủ, ở ngoài trăm trượng căn bản không thể nhìn thấy vật gì cho nên ít có Tiên Sĩ tới nơi này.
Nhưng vào lúc này, một đạo bóng xám đột nhiên hiện lên rồi không chút do dự đi vào trong rừng hoang.
. . .
Ở chỗ sâu trong rừng hoang chính là cấm địa, trong đó có hung cầm mãnh thú thường lui tới.
Bạch Mộc Trần không dám xâm nhập trong đó mà chỉ dựa theo chỉ dẫn của đồ giản đi tới bên ngoài đống đá vụn thì ngừng lại. Hắn cẩn thận xem xét một lần hoàn cảnh chung quanh, sau khi xác định tình huống an toàn mới lấy ra một đạo tiên phù.
"Phong Mang Thuật!"
Một tiếng nổ vang lên, mặt đất sinh ra một vết hẹp và nông, chắc chỉ sâu ba trượng.
Bạch Mộc Trần đoán chừng độ cứng của mặt đất một lần rồi đồng thời thả ra mười đạo tiên phù. . .
"Phong Mang Thuật!"
Mười đạo hàn quang tề phóng, vọt tới cùng một chỗ.
"Bồng!"
Một đợt nổ mạnh kịch liệt vang lên, mặt đất vẫn chỉ hiện lên một vết sâu ba trượng.
"Cảm giác không đúng, vì sao lại như vậy?"
Bạch Mộc Trần nhướng mày, cảm thấy thiếu một chút gì đó, một kích này nhìn như sắc bén nhưng trên thực tế uy lực tiên phù cũng không có biến hóa, còn lâu mới bằng một kích lúc trước oanh kích Hoa Dương kia.
Cẩn thận nhớ lại, Bạch Mộc Trần nhanh chóng phát hiện ra vấn đề là gì.
Tiên phù phóng ra sẽ có trình tự trước sau, Tiên Sĩ sử dụng tiên phù gì đều là như thế. Có chút thời điểm, ở mặt ngoài nhìn như cùng một thời gian phóng ra tiên phù nhưng trên thực tế vẫn là có chút khác biệt. Bạch Mộc Trần liều mình một kích chính là có tâm chắc chắn phải chết nên khi đó tâm thần hắn một niệm, lúc đó mới khiến cho tiên phù bị dẫn động cùng một thời gian và bộc phát ra uy năng cực lớn.
. . .
Tĩnh tâm lại, Bạch Mộc Trần lại lấy ra mười đạo tiên phù, thả chúng nó lơ lửng song song trước ngực rồi tinh tế cảm thụ khí tức của tiên phù.
Thần thức hóa thành sợi giao thoa xen kẽ ở trong tiên phù giống như tết võng và gắn thành một sợi.
Giữa tiên phù cùng tiên phù tựa hồ sinh ra một tia liên hệ như có như không.
Bạch Mộc Trần tâm thần vừa động, ý niệm xuyên thấu qua thần thức kết thành tơ võng, đồng thời truyền lại cho mười đạo tiên phù.
"Phong Mang Thuật! Bạo!"
Mười đạo hàn quang chợt bạo phát, trong đó ba đạo dung hợp lẫn nhau, hào quang càng sáng!
"Oanh!"
Mặt đất khẽ run rẩy, một vết sâu hơn so với lúc trước xuất hiện trên mặt đất.
Thấy cảnh tượng như vậy, mặt Bạch Mộc Trần lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng. Hắn biết phương pháp của mình là chính xác!
. . .
———————————— Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK