Đợi sau khi Huyền Thanh cùng Mộ Dung Ngưng Yên rời đi, không khí trong đại điện dần dần hòa hoãn lại.
"Sao rồi? Lần này đi ra ngoài bị thất thế chắc sẽ nhớ lâu đúng không? "
"Cha! Sao ngươi còn lấy điều đó để cười nhạo người ta nữa! "
"Được rồi, được rồi, không cười, ngươi có thể bình an trở về thì vi phụ yên tâm rồi."
"Hừ hừ."
Không có người ngoài ở đây, Tả Lãnh Hiên thu hồi lại vẻ nghiêm túc trên mặt còn Tả Nhĩ Lam cũng giống như một đứa bé làm nũng bên người phụ thân.
Một lúc sau, Tả Lãnh Hiên thở dài rồi nói: "Lam nhi, vi phụ biết ngươi luôn có thành kiến với nha đầu Mộ Dung kia, nhưng ngươi cũng nên khắc chế một chút, về sau đừng để phát sinh tình huống mất đi lý trí giống như vừa rồi."
"Hừ! "
Tả Nhĩ Lam cong môi rồi nói với vẻ không phục: "Không phải là đệ tử của nhị trưởng lão sao? Cả ngày quấn bên người Huyền Thanh sư đệ như là đang khoe với ta. Chỉ là một đứa lẳng lơ chứ có gì đặc biệt hơn người! "
"Được rồi được rồi, ngươi là một cô gái có học mà sao nói chuyện khó nghe như vậy, còn ra thể thống gì nữa! "
Tả Lãnh Hiên quát nhẹ một câu rồi lại nói với vẻ cảm khái: "Vi phụ biết ngươi thích tiểu tử Huyền Thanh kia, mà ta cũng rất xem trọng người này. Tuổi còn trẻ mà có tâm kế, có mưu lược, xử sự lại trầm ổn lão luyện, nghe nói tại hạ giới chính là người đứng đầu một phương khiến hai đạo tiên ma phải kinh sợ. Hơn nữa hắn có quan hệ mật thiết với đại trưởng lão và lại được đại trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền. . . Nhìn thời gian tu hành của người này chỉ trong ba mươi năm ngắn ngủi mà có thể đạt tới Chân Tiên cửu phẩm thì đích thật là nhân tài trong vạn người chỉ có một. Dạng nhân vật giống như hắn nhất định sẽ trở thành tiêu điểm để vạn người nhìn vào, còn đệ tử truyền thừa trong tông này không có một ai có thể so được với hắn."
"Ý của cha là? "
Tả Nhĩ Lam nghe phụ thân khen Huyền Thanh, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng đắc ý.
Tả Lãnh Hiên sao có thể không nhìn ra tâm tư của con gái mình nên khẽ cười rồi nói: "Vi phụ chẳng những sẽ không phản đối các ngươi đến với nhau mà lại còn hết sức duy trì. Vì thế ngươi không cần phải băn khoăn."
Cho dù liên quan đến ích lợi trong đó nhưng trong lòng Tả Nhĩ Lam vẫn tràn đầy niềm vui và tiếp nhận sự an bài của phụ thân.
"Thế Mộ Dung Ngưng Yên thì sao bây giờ? Ta thấy Huyền Thanh sư đệ có vẻ thích nàng, hơn nữa bọn họ đi đâu cũng có đôi khiến cho người ta nhìn là thấy khó chịu! "
Đúng là nữ nhân thì luôn mẫn cảm với chuyện tình cảm, Tả Nhĩ Lam chỉ hận không thể nhanh chóng loại trừ Mộ Dung Ngưng Yên.
Chỉ thấy Tả Lãnh Hiên lắc lắc đầu nói: "Mộ Dung nha đầu kia cùng Huyền Thanh đều phi thăng từ cùng một chỗ nơi hạ giới nên quan hệ tất nhiên là không giống bình thường, vì thế tốt nhất là ngươi không nên tìm cách gây chuyện với nàng để đỡ phải sinh ra những chuyện không cần thiết. Huống chi, mấy người từ hạ giới đi lên này vô luận là tâm cơ hay thủ đoạn đều không phải là hạng người lương thiện, ngươi so với bọn họ còn kém xa."
Tả Nhĩ Lam từ trước đến nay đều rất tin phục lời nói của phụ thân mình, chỉ là vẫn hơi tò mò: "Cha, tiên sĩ phi thăng từ hạ giới thực sự lợi hại như ngươi nói sao? "
"Sự thật không phải đang xảy ra trước mắt sao? "
Tả Lãnh Hiên không biết làm cách nào đành nói: "Lúc vi phụ mới đạt đến Chân Tiên thì chỉ có bảy mươi cái mạch luân, nhưng không ngờ trong cơ thể Huyền Thanh cùng Mộ Dung Ngưng Yên lại có tám mươi cái mạch luân. Còn trong thời gian ngắn ngủn ba mươi năm mà tu tới Chân Tiên cửu phẩm thì cũng không phải là chỉ dựa vào linh đan diệu dược có thể làm ra được. Vì thế hai người này ngoại trừ thiên tư cao vô cùng chắc còn có cơ duyên khác, nếu không làm sao có thể khiến thế lực tại thượng giới chú ý chứ."
Tả Nhĩ Lam không biết nói gì. Tư chất của nàng tại Thái Nhất Tông cũng xem như là cao nhưng cũng chỉ có bảy mươi cái mạch luân mà thôi, không ngờ so với Mộ Dung Ngưng Yên còn kém một tầng. Mà tư chất mỗi người đều là điều bí mật, ngoại trừ người thân mật nhất thì sẽ không ai tiết lộ ra ngoài. Nếu không phải chính phụ thân mình nói cho mình biết thì chắc chắn Tả Nhĩ Lam không dám tin đây là sự thật.
Tả Lãnh Hiên thấy con gái mình chịu đả kích không nhỏ cho nên nói lảng sang chuyện khác: "Lam nhi, ngươi cũng biết trước khi có sáu giới thì trời đất vốn là một thể tròn vành vạnh và không có phân chia cao thấp. Đáng tiếc một hồi tuyệt thế hạo kiếp buông xuống làm cho trời đất bị phá vỡ còn sinh linh thiếu chút nữa thì chết sạch. . . Từ đó về sau, những thứ nhẹ và trong sạch bay lên làm trời còn những thứ gì nặng nề dơ bẩn thì rơi xuống làm đất và lại diễn biến ra ba nghìn thế giới nhỏ. Đó cũng chính là hạ giới mà chúng ta thường nói đến."
"Cái gì? ! "
Tả Lãnh Hiên tiếp tục nói mà không để ý đến sự kinh ngạc của Tả Nhĩ Lam: "Từ sau khi ba nghìn thế giới nhỏ hình thành thì sinh linh vạn vật lại khôi phục, đồng thời phân tranh cũng theo đó mà đến. Vi phụ nghe các tiền bối nói rằng lúc ấy ba nghìn thế giới vô cùng hỗn loạn, sáu phương thế lực người yêu tiên ma quỷ phật cùng tồn tại và thường xuyên tranh đấu khiến cho trời đất tối tăm mù mịt. Nếu sáu phương thế lực tiếp tục tranh đấu như vậy nữa thì sẽ có một ngày ba nghìn thế giới bị hủy hoại. . ."
"Thế về sau thì sao? "
Tả Nhĩ Lam nghe đến nhập thần và tâm tình quả nhiên đã bình phục lại.
Tả Lãnh Hiên chìm vào trong hồi ức rồi nói: "Ba nghìn thế giới chính là căn cơ để chúng sinh sinh sản nên không ai muốn nó bị hủy diệt. Vì tránh cho phân tranh phá hoại nó nên vài vị đại năng trong người yêu tiên ma quỷ phật đều dựa vào các kiện chí bảo của mình và tự mở ra một mảnh không gian. Đó cũng chính là thiên địa sáu giới hôm nay."
"Mở ra sáu giới? ! "
Tả Nhĩ Lam chỉ biết là sáu giới đã tồn tại từ lâu lắm lắm rồi nhưng không ngờ đây mới là nguồn gốc thực sự của sáu giới.
Vậy chẳng phải là nói vài vị đại năng mở ra sáu giới kia cũng đều đến từ hạ giới! ?
Nghĩ đến đây, nhất thời trái tim Tả Nhĩ Lam băng giá tới cực điểm, nếu quả thật là như vậy thì Tiên Sĩ phi thăng từ hạ giới thật sự là đáng sợ.
"Cha, vì sao cho tới bây giờ ta cũng chưa từng nghe tới điều này? Điển tịch trong tông môn cũng không hề ghi lại."
"Đương nhiên là không có ghi lại. . ."
Tả Lãnh Hiên nói chậm rãi: "Đây đều là bí mật vô cùng xa xưa mà người biết đến nó ít ỏi vô cùng, có điều Thái Nhất Tông chúng ta chính là một mạch do thượng cổ tiên đạo truyền thừa lại cho nên mới biết một chút. Chẳng qua tin tức này chứa rất nhiều cấm kị của Tiên Giới cho nên chỉ có thể nói lại cho nhau mà không thể ghi lại trong điển tịch. Nếu không một khi lan truyền ra ngoài thì sẽ đưa đến tai ương ngập đầu cho Thái Nhất tông chúng ta." (anh em đọc truyện là biết hết rồi =)) )
"A, nữ nhi hiểu, tuyệt đối không truyền ra ngoài."
Tả Nhĩ Lam trịnh trọng gật gật đầu rồi nói tiếp: "Vậy vị đại năng mở Tiên Giới kia chính là Tiên Đế đời thứ nhất sao? "
Nghe nữ nhi hỏi, Tả Lãnh Hiên lắc đầu nói: "Cũng không phải, vị đại năng mở ra Tiên Giới kia rơi vào trạng thái suy yếu rồi không ngờ lại bị ám toán nên hồn phi phách tán. Bởi vậy Tiên Giới cũng lâm vào cục diện hỗn loạn. Sau đó Tiên Đế đời thứ nhất đánh trận tám phương để thống nhất cửu trọng thiên mới bình ổn được sự hỗn loạn."
"Hóa ra là như vậy! "
Tả Nhĩ Lam giật mình, sau đó suy nghĩ một chút rồi nói: "Chẳng lẽ người ám toán vị đại năng kia chính là Tiên Đế đời thứ nhất. . .?"’
"Câm miệng! "
Tả Lãnh Hiên hung hăng trợn mắt nhìn con gái mình rồi nói với giọng nghiêm khắc: "Tiểu nha đầu người đừng đoán mò lung tung, đây không phải là chuyện chúng ta có thể đoán mò. Vi phụ nói mấy điều này cho ngươi nghe chính là để ngươi biết rõ sự chênh lệch giữa ngươi và bọn Huyền Thanh, để ngươi càng thêm cố gắng tu luyện."
"Ta. . . Ta hiểu được nỗi khổ tâm của cha."
Tả Nhĩ Lam hổ thẹn cúi đầu rồi sau đó ngẩng mặt lên: "Cha cứ yên tâm, nữ nhi nhất định sẽ không làm ngươi thất vọng."
"Ngươi hiểu rõ thì tốt. . ."
Tả Lãnh Hiên tận tình khuyên bảo:"Lấy tư chất của Huyền Thanh cùng Mộ Dung nha đầu thì chắc chắn rằng chẳng bao lâu nữa có thể bước vào cảnh giới Thiên Tiên, nếu ngươi không cố gắng thì chỉ sợ khoảng cách giữa ngươi và bọn họ sẽ ngày càng xa. . . Hiện tại Phượng Lân Châu không yên bình còn Thái Nhất Tông chúng ta cũng không phải bền chắc như thép, thế lực các điện rắc rối phức tạp nên cho dù là vi phụ cũng không thể không ứng phó cẩn thận. . . Bây giờ còn tốt, ta vẫn làm tông chủ nên còn có thể che chở ngươi nhất thời, nhưng nếu sau khi ta từ chức lui về Trưởng Lão Điện thì hết thảy phải dựa vào chính ngươi thôi."
"Vâng, phụ thân."
Mắt Tả Nhĩ Lam rưng rưng rồi vái lạy thật mạnh.
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK