• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8: Chị gái
 
             “Kệ ông ấy đi, dạo này tinh thần ông ấy không bình thường, đi thôi, chúng ta vào phòng em bàn bạc, cục diện giang hồ của thành phố trong tương lai”, Lâm Vỹ vô cùng ngả ngớn, phong cách nói chuyện thể hiện nói mà không dùng não, vì thời gian làm việc nghỉ ngơi của cậu ta không theo quy củ, hơn nữa thiếu rèn luyện, cho nên cơ thể gầy gò chỉ hơn năm mươi cân, hơn nữa, kiểu tóc bồng bềnh uốn xoăn còn để mái dài, che nửa bên mặt, vì vậy nhìn hơi dữ.  

             “Ha ha”, Lâm Hải cười, lập tức cùng cậu ta đi vào phòng ngủ.  

             Phòng ngủ của Lâm Vỹ cũng coi có chút hơi thở hiện đại, đặc biệt rất nhiều thiết bị điện tử, trang bị game chuyên nghiệp như PS4, máy làm mát, màn hình tinh thể, cần gì có nấy.  

             “Cơ thể em thế nào hả? Mua máy tính và thiết bị tốt như vậy?”, Lâm Hải đảo nhìn thiết bị trong phòng, liền cau mày hỏi.  

             “Đây đều là ông già mua cho em”, Lâm Vỹ bỏ dép lê, đi chân trần lấy một bao thuốc lá trong khe tủ sách, sau đó mở miệng nói: “Nào, thuốc lá Trung Hoa đầu số bốn đấy, thuốc này, bí thư thành ủy cũng không hút được, mẹ nó, em theo đuôi người ta ba ngày mới kiếm được đó!”  

             “Ông già nỡ mua cho em thứ đắt như này?”, Lâm Hải đặt mông xuống giường, đưa tay nhận lấy điếu thuốc châm lửa.  

             “Ông ấy không mua cho em, em treo cổ tự sát. Thực sự không được, em ra phố tùy tiện đánh nhau hai trận, ông ấy cũng không chịu nổi! Khuất phục, người nước mình giỏi việc này!”, Lâm Vỹ ông ổng nói.  

             “… Em đúng là muốn ăn đòn!”, Lâm Hải liếc nhìn cậu ta, ngứa tay nói.  

             “Anh đánh em, em sẽ dọa dẫm tống tiền anh”, Lâm Vỹ cười, sau đó nói tiếp: “Anh, sau khi anh về rốt cuộc có dự định gì? Có muốn gây dựng nghiệp không? Em nói với anh, bây giờ đám du thủ du thực đều bị thất nghiệp. Anh muốn làm lão đại, cái khác em không dám nói, nhưng một phút em có thể lấy ra một đội hai ba mươi người cho anh, những người này ra tay đều rất ác, hơn nữa còn rất rẻ, bao thuốc, bao ăn, rảnh rỗi cho họ ít tiền đi nhà nghỉ, thì vấn đề gì cũng được giải quyết”.  

             “… Cả ngày em ở cùng đám người này à?”, Lâm Hải mặt không cảm xúc hỏi, sau đó trực tiếp dập tắt điếu thuốc vừa hút được ba hơi trong tay.  

             “Họ đi theo em, vì em có thể nhận được việc! Dỡ nhà, đòi nợ, cướp chỗ xe, cướp đất, những việc này em đều có nhân lực”, Lâm Vỹ tự hào nói.  

             “Em sống rất tốt đấy!”, Lâm Hải nghiến răng nói.  

             “Cũng tạm, cũng chỉ là khởi đầu”.  

             Lâm Vỹ đứng dưới đất, sau đó đưa ra ba ngón tay, khẳng khái nói: “Ba năm! Cho em thời gian ba năm! Em có thể giết Bạch Đào, đâm Phú Hữu, đánh Peter Le. Kiều Tứ không còn, sau này, con mẹ nó, em chính là Lâm Tam! Chỉ cần là đàn ông, gặp phải em đều trở nên vô dụng!”   

             “Anh Ba phải không? Mẹ kiếp, em thấy anh có vô dụng không?”, Lâm Hải ngồi trên giường, chân phải đá ra nhanh như điện giật.  

             “Phập!”  

             “Tang!”  

             Lâm Vỹ không kịp đề phòng, bị đá đến bên cạnh bàn máy tính, sau đó lập tức mắng: “Anh bị bệnh à! Đánh em làm gì?”  

             “Bốp!”  

             Lâm Hải dùng tay bóp nát điếu thuốc mà Vỹ Vỹ đưa anh, trong cuộn thuốc lá lộ ra một vật lạ màu nâu giống như sợi thuốc lá, sau đó anh đứng lên, vừa đi về phía Lâm Vỹ, vừa mắng: “Anh Ba? Phát tài rồi, phải không? Bắt đầu hút cần sa rồi?”  

             “Anh đừng không biết tốt xấu, con mẹ nó, em cũng không nỡ hút!”, Lâm Vỹ rụt cổ, trốn ra sau.  

             “Em cũng không phải đồ ngốc, em biết không? Thứ này tùy tiện hút được sao?”, Lâm Hải tóm Lâm Vỹ lại.  

             “Đại ca! Thứ này chắc ở nước ngoài cũng là hợp pháp…!”  

             “Anh cho em hợp pháp này, con mẹ nó, anh xử em trước!”, Lâm Hải vung tay định đánh cậu ta.  

             “Vỹ Vỹ, chị con đến rồi, đi mở cửa cho chị đi”, mẹ kế gọi bên ngoài cửa.  

             “A, con đi ngay!”, Lâm Vỹ trả lời, sau đó nói với Lâm Hải: “Muốn đánh người phải không? Chúng ta có thể ăn xong bữa cơm, rồi lên sân tập nói chuyện không?”  

             “Em giỏi lắm rồi đấy!”, Lâm Hải bất lực chỉ em cậu em trai nói.  

             “Xí! Đồ thần kinh!”  

             Lâm Vỹ ném lại một câu, sau đó quay người đi ra khỏi phòng.  

             Trong phòng khách, một đôi vợ chồng trẻ, kéo hành lý đi vào.  

             Người đàn ông nhìn có vẻ nho nhã, mặc áo áo vest, quần tây nhung được là phẳng phiu, đường chỉ quần thẳng tắp, giầy da bóng loáng, nhìn rất giống thành phần tinh anh xã hội.   

             Thân hình cô gái hơi đầy đặn, nhưng tuyệt đối không béo, dáng người cũng rất thẳng, cao trên dưới một mét sáu tám, cô gái cũng không phải đặc biệt xinh đẹp, nhưng trời sinh gợi cảm, nhìn giống như nữ minh tinh Hồng Kong Trương Ngải Gia thời hai mươi tuổi.  

             Cô gái là chị ruột của Lâm Hải, tên Lâm Giai. Người đàn ông là anh rể Lý Quyền.  

             “Bố, con nhớ bố chết mất, bố nói xem con ở Hải Nam, luôn nhớ đến bố bị ho, bố xem, con mang cho bố ít thuốc tốt… đều là đặc sản Vân Nam”, Lý Quyền vào phòng xong, không nói nhiều, trực tiếp cởi bỏ giày da, bước lớn về phía bố Lâm ngồi trên sofa, khí thế đó giống như Đổng Tồn Thụy đi nổ pillbox vậy.  

             Pillbox: là một loại nhà kho, hoặc trụ bảo vệ đào bê tông, thường được trang bị các lỗ hổng để bắn vũ khí. Đó là một bước bắn hào được làm cứng để bảo vệ chống lại hỏa lực, lựu đạn nhỏ và được nâng lên để cải thiện trường bắn.  

             “Mẹ nó, thật hay giả… bước hai bước này hình như sắp kẹp vỡ trứng rồi!”, Lâm Vỹ nhìn anh rể, vô cùng khinh thường thì thầm với Lâm Hải.  

             “Đây gọi là rất biết lấy lòng người khác”, Lâm Hải cười đáp lại.  

             “Hầy, anh nói cái này, em thực sự không ương với anh nữa. Từ lúc anh ấy muốn điều về đội chống bạo động của khu, thực sự “biết lấy lòng” không ít, cũng may mỗi tháng chị em cho anh ấy mượn Kotex, nếu không, nhà chúng ta cũng để anh ấy thẫm đỏ rồi, anh tin không?”, Lâm Vỹ liếc mắt nói.  

             “Em ăn nói lung tung, vãi!” Lâm Hải toát mồ hôi.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK