• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 14: Mắc bẫy
 
             Vay tiền, là thuật ngữ chuyên ngành của người dân Đông Bắc cho mượn tiền, hình thức của nó hơi giống cho vay nặng lãi, nhưng lãi lại thấp hơn nhiều so với vay nặng lãi, hơn nữa kiểu cho vay này chỉ tồn tại giữa bạn bè, giữa người thân với nhau. Vì vậy, người cho vay sẽ không dễ dàng cho người lạ vay, nếu vay, cũng phải có người quen ở giữa bảo đảm, hơn nữa, số tiền được vay, thông thường đều là tiền nhàn rỗi của mấy hộ nông dân cùng góp vào.  

             Ngũ Thường cách thành phố H không xa lắm, ba người thanh niên ngồi trên xe, nghe Lâm Vỹ vui vẻ huýt sáo, lại cảm giác thời gian trôi rất nhanh, cho nên, khi mọi người đang nói chuyện phiếm chưa xong, chiếc xe đã đến nơi.  

             Thôn mà mọi người đến, tên là thôn Bảo Long, xe van Dân Ý dừng ở cổng một sạp hàng ở giữa trung tâm thôn, sau đó Trương Tiểu Lạc đưa mọi người đi vào phòng.  

             Sương khói quanh quẩn trong phòng, trong siêu thị nông thôn ba mươi mét vuông, bày chật kín hai chiếc bàn mạt chược.  

             “Anh Hạt, đánh mạt chược à?”, Trương Tiểu Lạc đi đến góc bàn, sau đó chào hỏi một người trung niên khoảng ba mươi tuổi.  

             “Ha ha, đến rồi à, Tiểu Lạc!”, người trung niên được gọi là anh Hạt quay đầu cười, sau đó điềm đạm nói: “Buổi chiều không có ai, tôi gọi vài người”.  

             Khi Trương Tiểu Lạc và anh Hạt nói chuyện, Lâm Hải cúi đầu dò xét hắn ta, nhưng cũng phải cau mày. Bởi vì anh cảm thấy tướng mạo của anh Hạt này thực sự quá xấu xí, khuôn mặt rỗ không nói, mắt trái còn bị mù, khoang mắt nạm ‘quả cầu thủy tinh’ màu xanh.  

             “Anh Hạt, ra ngoài nói chuyện đi?”, Trương Tiểu Lạc biết buổi tối Lâm Vỹ còn phải trả xe, cho nên, giục hỏi một câu.  

             “Không cần, tiền, tôi đã sắp xếp xong cho cậu rồi, cậu đến ông tư Triệu đầu thôn Đông lấy là được, về cậu viết cho tôi giấy nợ, là xong việc”, anh Hạt cười.  

             “Tốc độ như vậy à?”, Trương Tiểu Lạc trêu chọc nói một câu, hỏi tiếp: “Là ông tư Triệu nuôi bò phải không? Tôi đã ba bốn năm không về nhà, hơi quên rồi...!”  

             “Đúng, chính là ông ấy, cậu đi đi, xong việc chúng ta lại nói chuyện”, anh Hạt nhìn dò xét mấy người Lâm Hải, sau đó tiếp tục cúi đầu đánh mạt chược.  

             “Được, vậy tôi đi lấy tiền trước, chúng ta nói chuyện sau”, Trương Tiểu Lạc gật đầu, sau đó nháy mắt với mấy người Lâm Hải, mọi người cùng ra khỏi siêu thị.  

             …  

             Trên xe van ngoài cửa, Trương Tiểu Lạc chỉ huy Lâm Vỹ lái đến đầu thôn, Lâm Hải hỏi một câu: “Anh Hạt này làm nghề gì? Vừa nãy tôi thấy họ chơi rất lớn, trong tay mỗi người trên bàn bạc nhét hơn mười ngàn tiền mặt!”  

             “Ha ha, lăn lộn sống qua ngày thôi. Nhưng, tôi rất khâm phục anh ta, người này ở Ngũ Thường, nhiều bạn, nhiều nhân lực, hơn nữa ở nông thôn, anh ta rất biết sống. Cái siêu thị đó là của anh ta, nhưng chỉ là để đánh bạc quanh năm, chuyên tiếp đãi những người trong thành phố đến tiêu tiền. Nghe nói bên ngoài anh ta còn bao cổ phần xưởng gạch, nhưng chi tiết cụ thể tôi cũng không rõ, dù sao, cái gì có tiền thì làm cái đó, một năm kiếm bảy tám trăm ngàn dễ như chơi”, Trương Tiểu Lạc tiện miệng giải thích.  

             “Chém gió phải không? Giàu có như vậy, tại sao không sống trong thành phố, cứ phải ở nông thôn?”, Vu Lượng từ nãy không lên tiếng, trề cằm, bĩu môi.  

             “Vừa nghe anh nói câu này, là biết không hiểu ngành, nếu anh ta vào thành phố, còn kiếm tiền thế nào?”, Trương Tiểu Lạc cười trả lời.   

             “Cũng đúng”, Lâm Hải gật đầu.  

             …  

             Phía bên kia.  

             Trong siêu thị, sau khi mấy người Lâm Hải vừa đi, anh Hạt lại đánh một ván mạt chược, sau đó trong lòng suy nghĩ một chút, rồi nói với người ở bàn bên: “Nào, Đại Lật Tử, đánh giúp tôi một ván, tôi phải ra ngoài gọi điện thoại”.  

             Một phút sau, ở cổng sau siêu thị, anh Hạt cầm điện thoại nói: “Ông tư Triệu à? Đám nhóc đó đến lấy tiền, ông làm thế này…”  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK