Mục lục
Điên cuồng vì em - Lam Tuyết Giang - Nghiên Hân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sắp được rồi...." Lam Tuyết Giang trở nên sợ hãi và cố gắng né tránh anh. 

Trong một giây tiếp theo, đôi đũa trong tay cô lại suýt rơi vào trong nồi lần nữa, hai vai bên trái và bên phải đột nhiên bị tay anh nắm chặt. 

Lam Tuyết Giang kinh ngạc khi một bàn tay nắm lấy đầu cô quay ra bên cạnh. 

Chưa kịp hình dung ra điều gì thì miệng cô đã toàn là lưỡi và nước bọt của Tử Bình. 

Nụ hôn của Hoàng Tử Bình luôn rất mãnh liệt, mỗi lần hôn cô đều như đang lơ lửng trên mây, không tài nào kìm lòng nổi. 

May mắn thay, âm thanh sùng sục của nồi súp khiến Lam Tuyết Giang giật mình run lên; "Anh Hoàng, đừng làm thế, mì sẽ nát mất..." 

"Kệ mi!..." 

Hoàng Tử Bình nhanh chóng tắt lửa và ôm cô ngồi trên chiếc bàn đá cẩm thạch. 

Lam Tuyết Giang chỉ muốn nhảy ra, nhưng cơ thể rắn rỏi của Hoàng Tử Bình đã áp chế: "Không thích ăn mì nữa! Tôi muốn ăn em thôi!" 

Lam Tuyết Giang hoàn toàn không nói nên lời: "..." Thật ra cô cũng cảm thấy rất thú vị! "Nhưng tôi cũng rất đói..." "Không sao, tôi cho em ăn." 

Sau đó, Lam Tuyết Giang chưa kịp phản ứng gì, đã thấy anh ta lấy ra một túi giấy nhôm và dùng răng cắn vỏ ngoài để mở nó ra. 

Đêm đó, hai người đã làm chuyện đó ngay trong bếp rồi mới trở về phòng ngủ. 

Thứ hai đã đến, Lam Tuyết Giang bắt xe đến bệnh viện như thường lệ sau giờ làm việc. 

Cô bước vào phòng bệnh nhưng không thấy bà nội đầu, lại thêm một bệnh nhân mới vào nằm trên chiếc giường vốn là của bà, cô còn tưởng rằng mình đã đi nhầm phòng, nhưng ông già bị bệnh phổi ở giường bên vẫn còn đó. 

Lam Tuyết Giang lo lắng tìm khắp các phòng vệ sinh từ trong ra ngoài và cả hành lang, vẫn không thấy bà đâu, cô sợ hãi hoảng loạn không biết phải làm như thế nào. 

"Bác sĩ Từ, bà nội tôi đâu rồi?” 

Lam Tuyết Giang lao vào phòng khám của bác sĩ chuyên khoa và liên tục chất vấn: "Tại sao bà ấy không có ở trong phòng, y tá cũng không thể nói cho tôi biết! Tôi đã thanh toán hết các khoản chi phí y tế còn nợ và tôi cũng đã trả tiền phẫu thuật. Các người đã nói rằng sẽ lo cho bà ấy chu đáo Cơ mà? Bà tôi đâu rồi?...” 

“Cô Lam, đừng lo lắng quá!” Bác sĩ Từ đứng dậy an ủi, “Bệnh viện này còn có nhiều người lớn tuổi, đừng kinh động đến họ. Bà của cô mới được chuyển đến khu VIP rồi.” 

“Hả? Làm sao có chuyện đó được?!” Lam Tuyết Giang cau mày, hiển nhiên là không tin. 

Dù cô đã thanh toán đầy đủ phí phẫu thuật bằng toàn bộ số tiền cô có, nhưng việc chuyển bà đến khu VIP hoàn toàn nằm ngoài khả năng của cô. 

"Tôi sẽ đưa cô đến đó ngay bây giờ!" 

Lam Tuyết Giang vẫn còn hoài nghi khi cùng vị bác sĩ đi thang máy lên tầng của khu cấp trên. 

Bác sĩ Từ mở cửa phòng bệnh, bên trong chỉ có một giường bệnh duy nhất, bà nội đang nằm trên đó, không biết có phải do môi trường tốt hay không, bà đang ngủ rất ngon lành, sắc mặt hồng hào đầy sinh khí. 

Lam Tuyết Giang lại chớp mắt kinh ngạc. 

Cô nhìn lại căn phòng khi bước vào cửa, trong phòng bệnh này còn có cả một phòng tắm riêng biệt và chiếc TV to đùng treo trên tường, trông nó không giống 

một phòng bệnh mà giống một ngôi nhà dân hơn. Bệnh nhân dĩ nhiên cũng sẽ cảm thấy thư thái khi sống tại đây. 

Lam Tuyết Giang sững sờ: "Chuyện này... là sao?" 

“Tất cả đều do cậu chủ Hoàng sắp xếp” Bác sĩ Từ trả lời. 

Cậu Hoàng? Trái tim Lam Tuyết Giang lại rung động dữ dội. “Hoàng Tử Bình ư?” Cô muốn hỏi lại để xác nhận. 

“Chính là anh ấy!” Bác sĩ Từ gật đầu, thái độ hoàn toàn khác với lúc trước, “Mọi chi phí của phòng bệnh, anh ấy đều đã thu xếp xong, cô Lam, sau này nếu có yêu cầu gì thì xin cứ nói thẳng với tôi! 

Cánh cửa phòng đã đóng lại, nhưng trong lòng Lam Tuyết Giang vẫn chưa thể bình tĩnh lại. 

Cô vội vã tìm chiếc điện thoại trong túi xách để gọi cho Hoàng Tử Bình. 

Đây là lần đầu tiên cô chủ động gọi điện cho anh. 

Sau khi đường dây được kết nối, điện thoại đổ chuông vài lần trước khi kết nối. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK