***
Trên pháp thuyền tuần tra
Ba người đang đi qua đi lại trước màn ảnh toàn sương mù trước mặt.
- Ai cmn bày trận pháp lợi hại như vậy? Muốn làm cái quỷ gì chứ?
Đạo sĩ áo đen mắng
- Thất nha đầu sao rồi? Liên lạc được không?
Bảo Bình chân nhân hỏi
- Đã liên lạc! Nha đầu kia nói chỗ đó đang xảy ra một chút chuyện nhỏ
Phong Dương Tử cầm truyền tin ngọc nói
- Chút chuyện nhỏ? Ứng phó được hay không?
- Nàng nói là không vấn đề.
Ba người vây quanh truyền tin ngọc
- Không vấn đề sao? Vậy là tốt rồi
Đạo sĩ áo đen thở phào nhẹ nhõm
Lúc này Nam Cung Chuyết ngồi trong màn sáng bảo vệ. Vô số mảnh vỡ của pháp bảo rơi vãi xung quanh gã. Thanh tiểu kiếm kia cũng ảm đạm, không còn ánh sáng. Gã tóc tai bù xù, nắm chặt động thiên lệnh, đang rất hoảng sợ.
- Nha đầu kia là kẻ điên! Đợi các trưởng lão tới đây, ta phải ra ngoài ngay lập tức!
Gã ngoài mạnh trong yếu quát
- Keng! Keng! Keng!
Bên ngoài tiếng va chạm vang lên liên tục. Động thiên lệnh cũng không chống đỡ nổi quá lâu nữa.
Trong tiểu kiếm, một cỗ lực lượng âm trầm đang từ từ ngưng tụ lại và thoát ra bên ngoài. Nó mạnh hơn rất nhiều so với lúc gã điều khiển.
Cỗ lực lượng này giống như kiếm ý ở trên chin tầng trời vậy.
Nó lặng lẽ thoát đi mà không để lại dấu vết gì cả
Cùng lúc đó
Ba trưởng lão đang ngồi quanh một chiếc bàn nhỏ
- Nếu Thất nha đầu nói không vấn đề thì nhất định là không phải việc gì lớn. Chúng ta uống rượu nào! Uống đi!
Dù sao bọn họ cũng không nhìn thấy gì cả.
- Chúng ta để ý nha đầu Khương gia lâu như vậy rồi, giờ cũng nên nghỉ ngơi một chút!
Nam Cung Chuyết đang ngồi chờ, nắm chặt động thiên lệnh:
- ….
Ba phút sau, một câu chuyện bi thảm lại diễn ra
….
- Sư tỷ, chúng ta làm vậy thật sự không sao chứ?
Cô gái áo xanh quay đầu nhìn lại, rồi chợt rùng mình.
- Sẽ không xảy ra chuyện lớn sao?
Cô gái áo trắng lạnh nhạt nói:
- Yên tâm, người của Nam Cung gia trừ khi bị điên rồi nếu không bọn chúng sẽ không dám giết người của Khương gia đâu. Lúc nãy ta còn tưởng là Nam Cung Chuyết đã thay hóa điên rồi nhưng không ngờ gã lại dám dùng toàn lực.
Dù sao nếu ai đó giết người trong này cũng không phải chỉ là đắc tội với thị tộc nào đó
Mà họ còn không nể mặt Hạo Thiên viện
Đến lúc đó thì câu chuyện sẽ không thể chỉ giải quyết bằng một hai câu nói
Nàng cười nói:
- Tiểu nha đầu kia không lớn nhưng chắc sẽ biết điểm dừng. Hơn nữa Nam Cung Chuyết vẫn còn sức la hét như thế kia, chứng tỏ…
- Chứng tỏ cái gì?
- Chứng tỏ gã vẫn còn sức chịu đòn. Ta đã nhìn không vừa mắt tiểu tử kia từ lâu lắm rồi, lần này nếu nha đầu kia không đánh đủ thì chúng tra sẽ tiếp tục.
- ….
Cô gái áo xanh nhăn mặt:
- Sư tỷ, tỷ thật sự là người từng trải.
Một lát sau
Tiểu Nguyệt cùng Lý Lan Nhược thoải mái đi tới.
- Tiểu Nguyệt,… Chúng ta đánh người của Nam Cung gia như thế thì thật sự không làm sao chứ?
- Lo cái gì! Lão bản đã nói những thằng thích vênh váo thì thường là người xấu, đánh nó một trận là xong.
Tiểu Nguyệt thở phì phì nói
Hai người đứng bên cạnh và nghe thấy thì đều nhăn mặt:
- …
- Thật tiếc là ta còn chưa kịp sử dụng vài chiêu nữa…
Tiểu Nguyệt khoanh tay, tỏ ra tiếc nuối. Nàng nhìn về phía hai cô gái nói:
- Cám ơn hai tỷ tỷ nhá!
Hai người này coi chừng giúp nàng nên chính là người tốt!
- Đúng rồi, hai tỷ tỷ tên là gì? Ta là Khương Tiểu Nguyệt, đây là Lan Nhược tỷ.
- Ta là Mộc Thanh. Sư tỷ của ta là Khiếu Nguyệt Bạch. Trùng hợp là tên của hai người đều có chữ nguyệt!
Cô gái áo xanh mừng rỡ
- Thật tốt!
Tiểu Nguyệt cũng khá vui vẻ.
- Chúng ta có thể trở thành bạn bè không?
Tiểu Nguyệt lấy một túi khoai tây chiên ra và nói:
- Lão bản bảo ta muốn kết bạn ở một môi trường mới thì phải chia sẻ cho bạn ấy khoai tây chiên. Bây giờ ta làm vậy là đúng rồi!
Nàng tỏ ra đắc ý vì mới có bạn mới.
- Thanh… Bạch…. Nếu không ta gọi hai vị là Tiểu Thanh và Tiểu Bạch đi nhở.
Tiểu Nguyệt nhìn hai người
- Tiểu…?
- Ặc….
…
Ở chỗ khác
Lão bản tỏ ra mệt mỏi từ lúc vừa đi ra ngoài về.
Hắn ngồi xuống ghế sa lon nói:
- Tiểu Thấm nhi, lây cho ta lon coca
- Vâng!
Hắn mở hệ thống
Cuối cùng lão bản cũng rảnh rỗi để mở đĩa quay lớn. Hắn cũng mở QQ và đọc tin nhắn mới.
…
Lúc này tiểu Nguyệt ôm một túi khoai tây chiên lớn
- Đây là cái gì vậy?
- Sao phải cẩn thận như thế?
- Đây chính là món ngon đặc biệt của quán net, khoai tây chiên vị dưa chuột!
Tiểu Nguyệt giới thiệu:
- Bổn công chúa cũng chỉ có một túi duy nhất này thôi.
- Các chị muốn nếm thử không?
Mùi thơm lan xa
- Ừm!
Mộc Thanh nếm thử một miếng, cô ta suýt thì hét lên và đang liên tục liếm ngón tay.
- Ngon giòn lại có vị tươi mát….
- Thật quá ngon!
- Lan Nhược tỷ, của tỷ đây!
Bốn người vui vẻ ăn hết cả túi
- Tiểu Nguyệt muội muội, đồ ăn vặt ngon như này mua ở đâu vậy?
Hai người càng ăn càng thèm
- Lầm bầm! Đây là phần thưởng của ta trong cuộc thi. Không ai có thể mua được!
Tiểu Nguyệt đắc ý nói
- Nhưng trong quán net cũng có rất nhiều món ngon khác như…
Trong nhóm chat trên QQ
Đã bùng nổ rồi
Tiểu Nguyệt vừa giới thiệu các món ăn vặt vừa gửi ảnh chụp chính mình đánh bại kẻ địch lên nhóm
- Nhìn đi! Nhìn đi!
Khuôn mặt nàng hiện lên rõ “mọi người hãy mau mau khen ngợi ta đi”
Trước đây nàng phải nhìn người khác thi triển tuyệt học còn hôm nay người làm việc đó lại là nàng.
- Công chúa Tiểu Nguyệt giỏi quá!
Một người mới có avatar hình mặt nai.
- Ua ha ha ha! Công chúa nhà ta thật sự quá giỏi!
Một con nai ngồi trước máy computer đang cười lớn.
Mộc Thanh và Khiếu Nguyệt Bạch vừa ăn vừa nhìn vào truyền tin ngọc của Tiểu Nguyệt nói:
- Truyền tin ngọc của muội làm được nhiều thứ vậy
Lão bản gửi một ảnh động là Tiểu Nguyệt sử dụng chiêu thăng long quẫy đuôi! Phía dưới còn có dòng chữ: Tiểu Nguyệt thăng long quyền!
Vừa dữ dội vừa đáng yêu.
Tiểu Nguyệt:
- Sao lão bản làm được hình động vậy?
Nạp Lan Minh Tuyết gửi bức ảnh lão bản đang hút thuốc kèm dòng chữ bên dưới:” lão bản đang hút sự cô đơn”
Tố Thiên Cơ cũng không cam chịu yếu thế, nàng gửi ảnh chụp màn hình cảnh Nạp Lan lão gia sử dụng Kiếm hai mươi ba kèm dòng chữ bên dưới: “Còn ai không?”
Tiểu Nguyệt và ba người bên cạnh trợ mắt há mồm nhìn thấy đám người trong nhóm đang combat mồm cực căng:
- ….