Bên trên vị trí chủ tích, nhìn hai tên Phó phủ chủ đang mở trừng mắt, Hứa phó phủ chủ cười ha ha:
- Đa tạ! Đa tạ hai vị nhắc nhở, cái cơ hội chuyển biến này chẳng những có, lại còn vô cùng lớn! Ha ha ha!
- Làm sao có thể!
Dư phó phủ chủ trợn trừng mắt:
- Cô bé này mới mười sau tuổi sao? Mười sáu tuổi Võ Sư cửu đoạn?
Hắn vỗ đùi nói:
- Làm gì có chuyện như vậy?!
- Đúng vậy!
Giang phủ chủ cũng lớn tiếng nói:
- Chẳng lẽ lại dùng thủ đoạn đặc thù nào đó, đốt cháy giai đoạn?! Hứa phó phủ chủ, Lăng Vân học phủ các ngươi vì đoạt giải nhất tại lần quốc khảo này, cũng quá hao tâm tổn trí a?!
- Nói bậy bạ gì đó?!
Hứa phó phủ chủ nổi giận:
- Vừa mới nói ta xếp tu sĩ vào trong đám đệ tử, kết quả thì sao? Có tu sĩ sao? Nếu không, để bệ hạ tới phân xử đi!?
Lúc này, Hoàng đế ngồi ở giữa mấy người lại lần nữa lên tiếng, trong kinh vẻ ngạc mơ hồ còn mang theo tâm tình không tệ:
- Võ khí tinh thuần, vận chuyển tự nhiên, là mầm mống tốt, Đại Tấn ta có thể được nhân tài như này, quả thật là chuyện may mắn, mấy vị ngồi xuống đi.
- Có nghe hay không!
Hứa phó Phủ chủ lườm hai người một cái, lúc này mới ngồi lại chỗ.
Chẳng qua vẫn trừng thẳng mắt nhìn võ đạo trường.
Trong quán nét, Nạp Lan Hồng Vũ vừa ăn Haagen-Dazs vừa chỉ vào màn hình lớn cười ha ha:
- Ta thấy mắt Hoàng đế sắp tái cả mắt rồi!
Chẳng qua ở đây cũng chỉ có Nạp Lan Hồng Vũ cùng thế hệ với Tiên Hoàng lão Vương gia mới dám nói thế, những người khác cũng chỉ cười trừ.
- Phương lão bản chẳng lẽ lại là Ngự Kiếm Thuật?
Nhìn Tiêu Lãnh Vũ bên trên võ đạo trường bị áp chế đến không thở nổi, mấy người chung quanh Phương Khải đều nhìn lại.
- Là bên trong tiệm của Phương lão bản sao?
Mộ Đông Lai tặc lưỡi nói
- Không nghĩ tới ngoại trừ thuật cách đấu, còn có Ngự Kiếm Thuật kỳ lạ như thế!
Tất cả mọi người chung quanh đều co mặt lại:
- Lại là trong tiệm ngươi?!
- Phương lão bản, rốt cuộc ngươi mở cửa hàng gì?!
Lúc này Trưởng công chúa mới kịp phản ứng.
Chúng ta cmn cho rằng ngươi mở của hàng bán một chút đan dược pháp khí, ai biết ngươi mở chính là loại này?!
- Phương lão bản mở tiệm... Là bán các loại võ kỹ thần kỳ võ kỹ?!
Hô hấp của Nhị hoàng tử có chút khẩn trương, nói:
- Hẳn là cái Ngự Kiếm Thuật này, là được mua ở trong tiệm của Phương lão bản?!
Lúc này, tất cả mọi người cũng đều đã nhìn ra, loại Ngự Kiếm Thuật thần kỳ này, không đơn giản chỉ là gia tăng khoảng cách công kích của võ giả như vậy!
Chí ít tại giai đoạn trước, chênh lệch giữa võ giả có Ngự Kiếm Thuật cùng võ giả không có Ngự Kiếm Thuật giống như tu sĩ với võ giả vậy!
Đương nhiên, bọn hắn cũng không biết, đây chỉ là vừa mới luyện Ngự Kiếm Thuật, nếu như đổi lại là Phương Khải thi triển, uy lực cũng không chỉ có như vậy.
- Có kiếm thuật như thế, võ giả ở bất kỳ thời kì nào cũng không cần e ngại tu sĩ!
Lão giả áo bào đen bên cạnh cũng lâm vào trong trầm tư:
- Phương lão bản, cái Ngự Kiếm Thuật này, thật sự là đồ của quý điếm sao?
- Đúng vậy a.
Phương Khải ôm cánh tay nói:
- Mấy vị rảnh có muốn đến ngồi một chút hay không?
- Bao nhiêu tiền?!
Nhị hoàng tử hỏi.
- Hai mươi Linh Tinh, đảm bảo dậy là biết.
-...
-!!??
Mọi người chung quanh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, miệng mở lớn.
Cái quỷ gì vậy?!
Hai mươi Linh Tinh còn đảm bảo dậy là biết?!
- Ha ha ha ha! Hai mươi Linh Tinh một bộ Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện, không có ám tật!
- Tranh thủ thời gian đến mua đi, nơi này không chỉ có Ngự Kiếm Thuật, còn có Vạn Kiếm Quyết, Thiên Kiếm, Kiếm Thần! Đầy đủ cho ngươi học cả đời!
- Hai mươi Linh Tinh, bao học trọn đời, điều kiện đầu tiên là ngươi giao đủ tiền lên máy!
Người chơi trong quán nét còn chưa mua Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện:
- Mua mua mua! Ta mua không được sao!
Người chơi đang xem trực tiếp trong quán nét cười ha ha một trận.
- Trò chơi này gọi là gì?
Hiển nhiên Mộ Đông Lai là người hiểu chuyện.
- Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện.
Mộ Đông Lai cười nói:
- Vậy thì không có thời gian cũng phải cố tạo thời gian đi chơi a... Đến lúc đó mấy vị có muốn đi cùng hay không?
- A?... Nha... Ừm!
Mấy người mặc dù nghe không hiểu, nhưng dáng vẻ lại tỏ ra như hiểu rộng.
--------------
- Tốn hai mươi Linh Tinh mua Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện...?
Lương Hắc Hổ của Thịnh Kinh học phủ ngồi ở trên vị trí của mình, một tay chống mặt, một mặt ủ dũ, nhìn đệ tử đã hoàn toàn không tránh được kết quả thua trận:
- Đây là hiệu quả của hai mươi Linh Tinh?!
Bỗng nhiên Lương Hắc Hổ có cảm giác như trí thông minh của mình bị vũ nhục!
Bên trên võ đạo trường.
- Cái này của ngươi cũng là... Ngự Kiếm Thuật?!
- Ừm, thuận tiện tuyên truyền giúp lão bản một chút... Hai mươi Linh Tinh...
- Ta đã nghe qua!
Tiêu Lãnh Vũ tối sầm mặt, thiếu chút thì ngất đi, cắn răng nói:
- Sau khi lần này quốc khảo qua đi nhất định ta sẽ đi chơi Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện!
- Nạp Lan Minh Tuyết thắng!
- Ha ha ha! Muội tử qua đường rất thông minh!
- Tới tới tới! Bản thiếu có thể chỉ đạo ngươi toàn bộ quá trình qua cửa!
Tiêu Ngọc Luật đắc ý hô.
- Ta cũng không tin, mỗi người của Lăng Vân học phủ đều lợi hại như vậy!
Mắt thấy Lăng Vân học phủ đang có xu thế phản công, hai đại học phủ khác đã đứng ngồi không yên.
- Không cần đi gây với mấy người này, khiêu chiến người khác! Dựa vào xếp hạng thấp!
- Hi Di Học Cung đứng đầu Hoàng Tự bảng Lạc Vân, khiêu chiến Lăng Vân học phủ, Hứa Lạc đứng thứ tám Hoàng Tử bảng!
-...
- Hứa Lạc, thắng!
- Thịnh Kinh học phủ thứ hai Hoàng Tự bảng Vương Tranh, khiêu chiến Lăng Vân học phủ, Vương Thái đứng cuối Hoàng Tự bảng!
-...
- Vương Thái, thắng!
- Hi Di Học Cung đứng đầu Huyền Tự bảng Diệp Phong Hỏa, khiêu chiến Lăng Vân học phủ đứng thứ ba Huyền Tự bảng, Thẩm Thanh Thanh.
- Thẩm Thanh Thanh, thắng!
- Khiêu chiến dựa vào xếp hạng thấp sao?!
Lại nghe một tiếng tuyên bố này, suy nghĩ của tất cả mọi người đều đứng máy!
Mà làm cho suy nghĩ của bọn hắn đứng máy nhất là...
- Đứng đầu Thiên Tự bảng Ứng Tông Huyền, khiêu chiến Lăng Vân học phủ đứng thứ năm Thiên Tự bảng, Quách Hùng!
-...
- Quách Hùng thắng!?
-!!!???
Sau khi nghe thấy kết quả này, toàn bộ người ở võ đạo trường đều hóa đá!
Ngay cả âm thanh của người tuyên bố thắng cũng mang theo một trận kinh ngạc!
Bao gồm cả Hoàng đế Đại Tấn đang ngồi ở địa vị cao nhất, lúc này đều có bộ dáng ngây ngơ.
- Mấy người vô danh này ở đâu ra vậy?!
- Năm nay Lăng Vân học phủ các ngươi làm cái quỷ gì vậy!?
Toàn bộ võ đạo trường đều vỡ tổ!
- Ha ha ha ha! Lăng Vân học phủ chúng ta, người nổi danh ngươi có thể khiêu chiến, tuyệt đối đừng khiêu chiến người vô danh!
- Ha ha ha! Đừng nói như vậy, đại ca này là người chơi già dặn kinh nghiệm, chỉ là tương đối ít nổi danh thôi!
- Làm sao mà Lăng Vân học phủ các ngươi lại vui vậy?!
Đổng Thanh Ly che miệng nhìn màn hình lớn, chỉ hận không thể gia nhập Lăng Vân học phủ.
- Người vô danh của Lăng Vân học phủ đúng là rất mạnh!
Phương Khải ngồi trên khu ghế đặc biệt cũng thấy vui vẻ.
- Hoàng tỷ, đừng lo lắng, chúng ta còn có Ngũ hoàng đệ!
Mặc dù xưa nay có tin đồn rằng hai vị hoàng tử bất hòa, nhưng lúc này Nhị hoàng tử vẫn ở một bên an ủi:
- Ngũ hoàng đệ chúng ta kiếm được nhiều điểm tích lũy như vậy, chỉ cần những người khác có thể hơi chống đỡ một chút, Thịnh Kinh học phủ vẫn có hi vọng đoạt giải nhất.
Là một đệ tử ra từ Thịnh Kinh học phủ, tất nhiên là Nhị hoàng tử hi vọng nhìn thấy Thịnh Kinh học phủ đoạt giải nhất.
- Nhị hoàng đệ nói rất có lý.
Nghe nói thế, cuối cùng Trưởng công chúa cũng lấy lại lòng tin.
- Ngũ hoàng đệ có Kim Ô quyết...
Lời còn chưa nói hết:
- Lăng Vân học phủ đứng thứ hai Huyền Tự bảng Từ Tử Hinh, khiêu chiến Thịnh Kinh học phủ Địa Tự bảng đứng đầu bảng Cơ Dương!
Trưởng công chúa mở to hai mắt, nhìn võ đạo trường đầy vẻ khó tin:
-...
Nhị hoàng tử:
-...
Bên trên vị trí chủ tịch, khuôn mặt hai vị Phó phủ chủ của hai nhà Thịnh Kinh, Hi Di đều đen như đáy nồi!
Bên trong quán net.
- Ha ha ha ha! Đây là đuổi tận giết tuyệt a!
- Sắp làm thịt con lợn cuối cùng!