***
Đám tu sĩ hoảng sợ khi họ nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mặt.
- Không ngờ Nam Hoa thiên nữ năm xưa lại cam lòng đọa lạc, trở thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ như bây giờ.
Vài tu sĩ thì thào bàn tán.
Liễu Ngưng Vận cũng tỏ ra thương xót, hét lên:
- Sư bá, quay đầu lại đi!
- Quay lại sao?
Cặp mắt màu máu của cô ta vẫn chỉ có sự khinh miệt.
- Chỉ bằng các ngươi? Cũng xứng bảo ta quay đầu lại?
Cô ta nhìn chằm chằm vào Hề Trì chân nhân:
- Không ngờ là cô gái bé bỏng năm xưa mà bây giờ đã trưởng thành rồi. Muội đủ tư cách nhìn thấy thần thông mạnh nhất của tỷ!
Ma khí xung quanh cô ta tăng mạnh, vọt thẳng lên không trung và tạo thành một cái đầu yêu ma. Nó gần giống với vẻ ngoài của Thủy Tiêm Vân, thậm chí còn ẩn chứa một tia khí tức Chân Ma.
Gương mặt kia vô cùng tà ác khiến ai nhìn cũng cảm thấy sợ hãi.
Hề Trì chân nhân cũng tỏ ra cực kì nghiêm túc, nàng xoa tay và một đường cong huyền ảo xuất hiện giữa không trung. Lập tức linh lực hội tụ tại đó cực kì nhanh chóng.
Trên đỉnh đầu của nàng, sương khói và biển mây cuồn cuộn như sắp xảy ra giông bão.
Tại vị trí trung tâm, một vật gì đó cực kì khủng khiếp đang muốn chui ra bên ngoài.
- Nam Hoa thiên quang ư?
Thủy Tiêm Vân tỏ ra lạnh lẽo.
- Lúc này ta đã lĩnh ngộ một tia chân ý của Ma. Chân Ma xuất hiện, vạn pháp phục tùng! Lại dám dùng Nam Hoa thiên quang để chống lại sao?
Ma vật há mồm, tiếng rống của nó không có âm thanh nhưng lại như có hàng vạn đạo âm nhiếp hồn tỏa ra bốn phía khiến đám tu sĩ đau đầu như búa bổ, phảng phất như muốn hồn lìa khỏi xác.
Hề Trì chân nhân cũng lung lay sắp ngã, gương mặt trắng bệch.
Ma âm tẩy não, dù chỉ một lát cũng khiến Hề Trì chân nhân cảm thấy hoa mắt chóng mặt, suýt thì không duy trì nổi pháp thuật.
- Không ổn!
- Nếu tiếp tục như vậy, Hề Trì chân nhân sẽ thua!
Thủy Tiêm Vân cười nhếch mép nói:
- Mới có thế đã không chịu nổi sao, ta còn chưa dùng lực đâu!
Ngay lập tức, ma thần rít gào một tiếng long trời lở đất!
Mọi người đều hoảng sợ. Trước đó Hề Trì chân nhân đã chống đỡ rất khó khăn, bây giờ liệu nàng có ngăn cản được không?
Hề Trì chân nhân đã thi triển xong pháp thuật!
Một đạo linh văn màu vàng xuất hiện trên đầu ngón tay của nàng.
- Nam Hoa thiên quang, Thiên Môn mở!
Nàng hét lên. Bầu trời bị nứt ra một đoạn!
Một ánh sáng chói chang xuất hiện!
Hề Trì chân nhân ho ra máu, đồng thời ánh sáng chiếu vào nguời Thủy Tiêm Vân khiến khói đen trên người cô ta bốc hơi.
Khói đen trên người cô ta không thể ngăn cản tia sáng này. Nó như gặp được khắc tinh nên tan rã với tốc độ bàn thờ.
Tiếng gào thét thê lương, thảm thiết vang lên. Lớp vảy đen trên người cô ta bốc hơi khiến Thủy Tiêm Vân trở lại hình người.
Gương mặt cô ta hơi giãy dụa, nhưng tại ánh sáng chiếu rọi, nó lại vừa thánh khiết lại vừa tà mị như quỷ.
Thủy Tiêm Vân tắm trong ánh sáng, hét lớn:
- Tại sao lại như vậy? Sao ngươi có thể phá hủy thiên tà ma âm của ta!
- Trùng hợp là vài ngày trước tiểu muội cũng gặp một pháp thuật khác như này nhưng uy lực kinh khủng hơn.
Hề Trì chân nhân nói.
- Chính vì thế muội vẫn luôn tự nghĩ cách ứng phó nhưng nếu kẻ thù là U Tuyền lão ma thì muội đành bất lực. Nhưng đối phó với sư tỷ thì chiêu này là đủ rồi.
- Tại sao lại như vậy?
Cô ta cười thảm thiết
- Đây là thứ gì? Nam Hoa thiên quang tuyệt đối không có uy lực này!
Cô ta từng là Nam Hoa thiên nữ nên hiểu rất rõ uy lực của nó.
- Không thể nào, cho dù thực lực của ta hiện nay cũng không thể tạo thành uy lực như vậy!
- Sư tỷ…
Hề Trì chân nhân nói:
- Tỷ bán sống bán chết chỉ vì mưu đồ chút lực lượng này thôi sao? Nếu là vậy, tiểu muội có thể giới thiệu một chỗ khác tốt hơn nhiều. Hãy quay đầu lại đi!
- Đúng vậy! Sư bá, quay đầu lại đi, sư bá chưa xem thiên thư thì không thể đánh bại sư phụ đâu!
Mặc tiên và đám sư muội cũng hét lên.
Nguyệt Yên cũng hét lên:
- Đúng vậy, lão ma kia còn không xứng xách giầy cho U Tuyền lão ma, sư bá đi theo gã thì làm gì có tiền đồ?
- Các ngươi nói cái gì?
- Phụt!
Thủy Tiêm Vân ho ra máu rồi ngất luôn, không biết do cô ta bị thương quá nặng hay là tức giận công tâm.
- Khặc khặc khặc khặc
Tiếng cười vạng lên.
- Bản tôn còn đang không hiểu tại sao đám nhân loại các ngươi lại mạnh mẽ như thế, hóa ra là thuần phục với một tên yêu ma khác của tộc ta à? Lão ma kia ở đâu?
- Cái gì mà cùng tộc với ngươi?
Thắng lợi liên tục khiến lá gan Mặc tiên cũng lớn hơn.
- Ngươi hỏi U Tuyền lão ma hả? Ngài ấy lợi hại hơn ngươi nhiều lắm, nhưng ngài không thể đi ra khỏi quán net.
- Thế nào, người muốn tìm ngài sao?
- Ta bố cục vài lần gần đây toàn bị ai đó chọc gậy bánh xe, hóa ra là hơn một ngàn năm đồng tộc của ta cũng xuất hiện.!
Gã cảm ứng một chút.
- Tuy không phải thuần chủng nhưng đúng là khí tức của tộc ta.
- Nhưng mà… Nó không tôn trọng tiền bối gì cả. Dám đoạt người của ta còn dám phái thủ hạ đến diễu võ dương oai trước mặt ta.
Trong thành Bán Biên, Ngưng Bích đang chơi quyền hoàng với lão bản.
Đột nhiên nàng thất thần khiến nhân vật trong game bị bị lão bản cho một combo nằm chết thẳng cẳng!
- Tại sao ta cảm thấy ngươi càng chơi càng gà thế nhỉ?
Phương lão bản nói.
- Không phải…
Ngưng Bích ngưng trọng nói
- Tên yêu ma kia sắp đến đây.
- Yêu ma? Tới đây làm gì?
Lão bản hỏi.
- Tiểu lão bản không biết một núi không thể chứa hai hổ sao? Hơn nữa nếu gã cắn nuốt lực lượng của ta thì sẽ càng mạnh hơn. Nếu thế thì không ai có thể ngăn cản được gã, trừ khi gã không biết ta không ở đây nếu không thì gã chắc chắn sẽ tìm đến!
Nàng cười duyên nói
- Nể tình mối quan hệ giữa hai ta, lão bản giúp ta một chút được không?
- Không thể!
- Ặc!
Ngưng Bích ngơ ngơ, rồi lập tức dậm chân.
Ngay lúc này trên bầu trời thành Bán Biên, mây đen càng lúc càng dày đặc.
- Tin tốt đây! Tin tốt đây! Ha ha ha ha!
Đoạn Nhạc cười như điên, cần một chiếc gương bằng ngọc dắt theo vài tên Luyện Khí sư đi vào trong quán net.
- Hả? Hôm nay mọi ngươi đi đâu hết rồi?
Trong quán net toàn người của thành Bán Biên mà không có một ai của thế lực bên ngoài thành.
Cùng lúc đó, trong đám mây, một gương mặt khổng lồ xuất hiện. Nó gầm lên giận dữ khiến toàn bộ phòng ốc trong thành sụp đổ, trận pháp vô hiệu!
- U Tuyền lão ma ở đâu? Ra đây cho ta!