***
- A a a a!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên. Vô số xúc tu thoát ra từ bên trong tinh thể màu máu và đâm vào trong thất khiếu của gia chủ Phong gia
- Lão ma vật, ngươi muốn gì?
Một tu sĩ của Phong gia đứng bên cạnh hét lớn. Đồng thời gã cũng ngưng tụ linh lực tạo thành lưỡi đao và chém về phía tinh thể.
- Người muốn qua cầu rút ván phải không?
- Thì sao?
Thủy Tiêm Vân cười mỉa.
- Đây chính là thứ các ngươi muốn mà, chỉ chịu chút đau đớn đã không chịu nổi sao?
- Phong Tuyệt, đừng cử động!
Gia chủ Phong gia hét lên. Mái tóc của lão đang trở nên đen nhánh, làn da cũng căng tròn mọng nước như tuổi đôi mươi. Quỷ khí trong người lão đã trở nên vô cùng mạnh mẽ!
- Gia chủ… Ngài…!
Tên tu sĩ kia nhìn thấy Phong Chính quay người lại nhìn mình. Ánh mắt của lão đã trở nên vô cùng tà dị, không còn giống nhân loại nữa!
Phong Chính khẽ nắm bàn tay, một cỗ lực hút kinh khủng tuôn trào. Ngay lập tức, tiếng hét thê thảm tuyệt vọng vang lên, tên tu sĩ kia đã hóa thành thây khô và rơi xuống.
- Ha ha ha ha!
Phong Chính cảm nhận lực lượng của mình, ngửa mặt lên trời cười lớn.
- Nam Hoa tông, Hạo Nhiên tông, Ất Mộc đạo cung sao? Đám khốn nạn! Không cần tôn giá phí sức, bần đạo cảm thấy bây giờ chính mình có thể quét sạch đám bọn chúng!
- Vậy thì mời Phong gia chủ đi làm vậy.
Thủy Tiêm Vân liếm liếm môi, giống như xà mỹ nhân.
Ất Mộc đạo cung.
Thiên Tuất lão đạo dẫn theo vài tên trưởng lão và đệ tử tinh anh. Dưới chân núi, sương mù đã xuất hiện và đám mây bắt đầu che kín bầu trời!
Thiên Tuất lão đạo tỏ ra nghiêm nghị:
- Bây giờ chúng ta sắp bị yêu ma tấn công. Nam Hoa tông và Hạo Nhiên tông cũng đã thất thủ khiến cho đám trưởng lão và đệ tử của họ đều đã trở thành nanh vuốt của yêu ma. Tình thế hiện này còn bết bát hơn cả ngàn năm trước!
- Ta đã truyền tin cho toàn bộ các tông môn và gia tộc khác. Sự tình lần này xảy ra quá bất ngờ nhưng đệ tử tinh anh và chưởng môn của các thế lực lớn đều vẫn còn nên nếu chúng ta tập hợp lại với nhau thì vẫn có cơ hội!
Một đạo sĩ trung niên nói.
- Sư đệ nói đúng lắm. Ngay lập tức chúng ta phải mở ra đại trận để chờ đợi cứu viện!
Thiên Tuất đạo nhân ra lệnh. Trên ngọn núi chính, một luồng ánh sáng tỏa ra rồi hóa thành một cái lồng ánh sáng màu vàng bao phủ toàn môn phái. Một đám khí đen tấn công vào nó thì rất nhanh đã bốc hơi.
- Thiên Tuất lão nhi!
Trên bầu trời, một giọng nói vang lên.
- Ngươi nghĩ các ngươi cố thủ trong cái xác rùa đen đó thì bản tọa không làm gì được sao!
- Phong Chính Dịch?
Thiên Tuất lão đạo hoảng sợ khi nhìn thấy kẻ thù ngày xưa vốn tiên phong đạo cốt mà giờ đây chỉ thấy toàn khói đen.
- Phong gia chủ, ngay cả ngươi cũng bị yêu ma mê hoặc và trở thành tay sai cho nó hay sao?
Thiên Tuất lão đạo hoảng sợ. Phong Chính tu vi cực cao và thế lực của Phong gia cũng chỉ kém hơn các tông môn lớn một chút mà thôi.
- Mê hoặc?
Phong Chính cười nói:
- Đừng so sáng bản tọa với đám ngu xuẩn đó.
Lão hét lớn một tiếng, vô số âm hôn lao ra từ bên trong cơ thể.
- Âm Ma?
Thiên Tuất lão đạo hoảng hốt.
- Không ngờ lời đồn hai trăm năm trước lại là sự thật! Phong gia lại thật sự huyết tế Âm Ma!
Phong Chính ngửa mặt lên trời, cười phóng đãng:
- Chỉ là Âm Ma thôi sao? Ngươi nhìn kĩ đi!
Phong Chính tức giận, gầm lên. Toàn bộ thể của lão vặn vẹo, kéo dài ra không còn hình người, hai bên huyệt thái dương rách ra như có đồ vật gì muốn thoát ra.
Gương mặt Phong Chính giống như quỷ, ngón tay chỉ ra phía trước thì đại trận của Ất Mộc đạo cung đã bị đâm một lỗ thủng!
Phong chính dễ dàng đi vào bên trong, khinh miệt nhìn xuống đám tu sĩ ở dưới:
- Đây là lực lượng của ta, các người thấy rồi chứ?
- Đây… Đây không phải lực lượng của ngươi!
Thiên Tuất đạo nhân sợ hãi.
- Nó là gì?
- Đây là lực lượng của ta!
Một gương mặt yêu ma kinh dị xuất hiện trên đám mây.
- Đây là lực lượng của yêu ma, đám con kiến các ngươi làm sao có thể tưởng tượng được! Các ngươi chỉ phải chọn thuần phục hoặc là chết!
Thiên Tuất đạo nhân cười nói:
- Năm xưa, các tiền bối Ất Mộc đạo cung dùng sinh mệnh cả đời để trấn áp đám yêu ma các ngươi. Ngày nay, Thiên Tuất ta sao có thể thuần phục yêu ma!
- Muốn chết!
Phong Chính vung tay lên, vô số âm thi với thân thể cứng như kim loại lao vào đám người sống. Tu sĩ Ất Mộc đạo cung tấn công bọn chúng.
Trong nháy mắt, đại trận rách nát đã bị phá hủy gần như hoàn toàn. Đạo cung sụp đổ, vài trăm tu sĩ đối mặt với đám yêu ma khiến ai cũng sợ hãi.
Trong thời gian ngắn, phe tu sĩ bị giết như ngả rạ, thậm chí một số người còn không chịu nổi áp lực đã nhập ma!
- Tốt!
Thủy Tiêm Vân cười khẽ
- Phong gia chủ quả nhiên mạnh mẽ. Thánh Tôn cực kì vui mừng.
Phong Chính khinh miệt nói:
- Chỉ là một đám phàm phu tục tử, sao có thể lý giải Thánh Lực!
- Bây giờ…
Lão chỉ huy bảy con âm ma mạnh nhất tấn công Thiên Tuất đạo nhân.
- Thiên Tuất lão nhân, ngươi đã không biết điều, vậy thì hãy xuống địa ngục đi!
Tiếng huýt gió vang lên, vài đầu âm hồn tấn công Thiên Tuất lão đạo.
Thiên Tuất lão đạo phát sáng quanh người khiến cho toàn bộ đám âm ma bị đốt cháy thành tro, nhưng sắc mặt lão đạo cũng trắng bệch, lùi về sau mấy bước.
Thiên Tuất lão đạo lảo đảo, hoảng sợ nhìn Phong Chính trên bầu trời:
- Không ngờ thực lực của ngươi lại tăng lên nhiều đến thế!
- Tiếp theo, cũng không dễ chịu như vậy đâu!
Phong Chính cười và niệm nguyền rủa. Toàn bộ đám âm ma như vị điên, liên tục đánh về phía Thiên Tuất lão đạo.
- Thấy sao?
Phong Chính cười như điên.
- Ngươi còn dám đối đầu với bản tọa sao?
Thiên Tuất đạo nhân lau đi vết máu trên môi, tỏ ra quyết tuyệt:
- Ta liều mạng với ngươi!
- Ất Mộc chân viêm! Tầng mười một!
Thiên Tuất lão đao tức giận quát lên.
- Tầng mười một? Người hù dọa ai hả?
Phong Chính cười nhạo
- Ất Mộc chân viêm rõ ràng chỉ có mười…
Lão còn chưa nói hết câu, Thiên Tuất lão đạo cắn răng, hai tay múa lên bắn ra vô số đốm lửa màu vàng chanh:
- Dương Viêm!
Vô số âm ma đã bị đốt cháy khét. Tiếng kêu thảm thiết của chúng nó vang lên như lúc cháy nhà!
Toàn bộ ngọn lửa lan ra rồi bao vây Phong Chính như thiên la địa võng.
Không khí cũng bị đốt cháy, sức nóng kinh khủng khiến mọi thứ ở bên trong đều hóa thành tro bụi!
Thậm chí ma lực cũng bị hòa tan!
Phong Chính hoảng sợ, hét lên:
- Đây không phải Ất Mộc chân viêm!