- Mời ta xem Tru Tiên...?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ:
- Cái trò này ra từ bao giờ?
- Mọi người đừng đồng ý!
Tố Thiên Cơ kêu gọi:
- Tiểu tử này quá ghê tởm, trộm đồ của chúng ta thì cũng thôi, còn hại chúng ta bị chó cắn, xong chỉ bằng hai tập Tru Tiên liền muốn chúng ta tha thứ! Không có cửa đâu!
- Đúng đấy!
- Ta cũng thấy thế!
- Mọi người đừng đồng ý!
- Bảo trì đội hình!
- Ta không bị chó cắn, ta đã ấn đồng ý...
Tống Thanh Phong gửi cái icon lúng túng.
Tất cả mọi người:
-...
Tố Thiên Cơ:
- Đồng ý cũng có thể không đi (chó siêu hung)!
Lam Yên đề nghị:
- Chờ lão bản đi xem phim truyền hình, chúng ta tổ chức đi trộm, không tin con chó kia có thể cắn cả đám người!
- A! Làm sao lại có cái icon này?
Khương Tiểu Nguyệt nhìn icon ngây người.
Rất nhanh, Phương Khải liền gửi đến một cái icon chó quấn khăn trùm đầu.
- A! Nhìn ngu thật!
Khương Tiểu Nguyệt gửi cái icon cười ha ha.
Đổng Thanh Ly cũng cảm thấy hứng thú:
- Cái icon này ở đâu ra vậy?
Tố Thiên Cơ:
- Đừng có mà đánh trống lảng (chó nhe răng)!
Phương Khải lại gửi đến một cái icon chó nghiêng đầu ngây thơ.
Tố Thiên Cơ:
-... (chó khinh bỉ)
-...
Lam Yên:
- A! Đây chính là con chó ngốc bên trong vườn rau của lão bản!
Đổng Thanh Ly:
- Vì sao lại nhìn ngốc vậy!
Lâm Thiệu:
- Càng nhìn càng ngốc!
Hứa Lạc:
- Có thể nấu ăn không (nổi giận)?
Hiển nhiên là tên này bị cắn mấy cái.
- Kích chuột phải vào là có thể lưu lại, lưu xong có thể gửi đi!
Có người phát hiện ra huyền cơ.
Rất nhanh, bên trong phòng chát biến thành một trận đại hội đấu hình!
Đúng lúc này, một đám thành viên lòng đầy căm phẫn đã lặng lẽ xây dựng một nhóm chát mới.
Nạp Lan Minh Tuyết:
- Rõ ràng tiểu tử kia định lừa dối để thoát tội, mọi người không lên bị mắc lừa! Có ai biết id Truyền Kỳ của lão bản là gì không?
Tố Thiên Cơ:
- Ngươi muốn làm gì?
Lâm Thiệu:
- Muốn chém trộm hắn sao? Tính ta một người!
Diệp Tiểu Diệp:
- Cái này có thể được!
Tố Thiên Cơ:
- Ý kiến hay! Tính ta một người!
Nạp Lan Hồng Vu:
- Lão phu không chơi cái đó, các ngươi tổ đội trước đi.
Dù sao thì hắn cũng không bị chó cắn, không vội.
Tiêu Ngọc Luật đứng sau Tố Thiên Cơ nhìn thấy một màn này, liền giơ tay kêu lên:
- Ta biết lão bản gọi là gì! Còn có thể xem giúp các ngươi lão bản ở đâu!
Dù sao thì hắn cũng thường xem Khương Tiểu Nguyệt chơi.
Nhất thời sắc mặt Tố Thiên Cơ tỏ ra vui mừng:
- Xem bộ tiểu tử ngươi còn có chút tiền đồ!
-...
Rất nhanh, một trần đấu trí nhằm vào Phương lão bản bắt đầu.
--------------------
- Xem ra mọi người đều bị ngươi lừa bịp nhằm thoát tội.
Nạp Lan Minh Tuyết gửi tin nhắn, tiện thể gửi thêm một cái icon chó kinh bỉ.
- Nào có, rõ ràng là bị sự nhiệt tình của lão bản đả động (chó cười ngây ngô).
Phương Khải trả lời:
- Đến xem phim truyền hình chứ có gì đâu.
Nạp Lan Minh Tuyết:
-... Làm sao lại luyện được cái da mặt dày hơn tường thành vậy?
- Đến hay không?
- Nói nhảm!
Đương nhiên là đến! Lấy trước một chút lợi tức, không chẳng phải là quá thua thiệt sao?
Phương Khải phát hiện, phần lớn mọi người đều ấn đồng ý.
---------------
- Lão bản, đang làm gì thế?
Nguyễn Ngưng bưng một bát mì tôm đứng sau Phương Khải:
- Hôm nay không đánh Truyền Kỳ sao?
- Xem phim trước!
Phương Khải:
- Xem xong rồi đánh!
- Phim gì?
Nguyên Ngưng nhíu mày:
- Đấy là cái gì?
Phương Khải chỉ vào hàng chữ ở giữa bảng đen:
- Tru Tiên.
Mặc dù tiệm mới không thể chơi trò chơi khác, nhưng vẫn có thể xem phim.
Chẳng qua Truyền Kỳ viết ngay ở trên đầu, thứ hai là ở Bán Biên Thành, rất nhiều thứ người ta không biết, trừ những người không lăn lộn trong Truyền Kỳ được.
Cho nên ở tiệm mới, mặc dù có người xem Tru Tiên, nhưng số lượng cũng không nhiều.
Mấy người Nguyễn Ngưng mỗi ngày đều đi theo Phương Khải luyện cấp còn sợ không đủ thời gian, tự nhiên đâu có thời gian rảnh đi thử những thứ khác.
- Đề cử các ngươi rảnh có thể thử xem.
Phương Khải cũng như vậy.
Trong tiệm chơi cái gì mà không phải tiêu phí? Cũng chỉ với mấy muội tử công hội của mình nói thêm một hai câu.
- Cái gì..? Lại không nói rõ, liền đã kêu chúng ta đi xem...
Nguyễn Ngưng phiền muộn.
"Không gian của ta" có chức năng mời hảo hữu cùng xem, cái cùng xem này không chỉ rành riêng cho cùng quán nét. Cho dù một bên ở Thần Tinh Hải Vực xa xôi, một bên ở Cửu Hoa thành cũng có thể cùng nhau xem phim.
Phương Khải:
- Hoan nghênh đến với đoàn du lịch tham quan Tử Linh Uyên.
Phương lão bản dẫn theo một đám người đến Tử Linh Uyên ở Vạn Bức Cổ Quật.
Dưới vực sâu có ánh sáng, ánh sáng màu trắng nhẹ nhàng, không ngừng trôi nổi trong bóng đêm.
Dưới Tử Linh Uyên, Tiểu Phàm cùng với Tuyết Kỳ liều chết hỗ trợ nhau, cùng nhau gặp qua Hoang Cổ dị thú Hắc Thủy Huyền Xà.
Còn có thiếu nữ áo xanh linh động tinh quái.
Bên trong Tích Huyết Động, Tiểu Phảm cùng với Bích Dao bị giam trong đó không ra được, theo đó tâm tình mọi người cũng bị gợi lên.
- Rốt cuộc đây là địa phương nào?
Theo từng bước xâm nhập, mấy người Đổng Thanh Ly đi theo sau Phương Khải tặc lưỡi.
- Xem, nơi này chính là hang ổ Luyện Huyết Đường của Ma Môn mà bọn hắn nói tới.
Nạp Lan Hồng Vũ, Tiết Đạo Luật theo sau, nhìn quanh hai bên, chỉ thấy trước mặt có một tòa thạch thất lớn, bên trái thạch thất, là một pho tượng mặt mũi hiền lành, bên phải thì có một con quỷ sừng mặt đen dữ tợn.
- Các ngươi nói bọn hắn có thể tìm được bảo bối gì ở chỗ này hay không!
- Tìm được cái chuông nhỏ!
- Các ngươi đến đây xem!
Bỗng nhiên có người kinh hô.
Không chỉ bọn hắn, Bích Dao bên trong phim cũng hô lên:
- Thiên Thư?!
Tất cả mọi người không kịp chuẩn bị, trong mắt không biết là kinh hỉ hay hưng phấn, nhìn văn tự trên vách:
- Thiên Thử quyển thứ nhất!
- Phu thiên địa tạo hóa, cái vị hỗn độn chi thì, mông muội vị phân, nhật nguyệt hàm kỳ huy, thiên địa hỗn kỳ thể, khuếch nhiên ký biến, thanh trọc nãi trần...
Nghe nói tất cả pháp thuật thần thông của Thánh giáo đều xuất phát từ Thiên Thư!
Thế giới này, tu sĩ ngự thiên địa, võ giả chú trọng bản thân, nhưng dường như miêu tả bên trong Thiên Thư lại toàn diện!
Phương lão bản:
- Hiện tại đoàn tham quan Tử Linh Uyên đã đến chỗ Thiên Thư, mời mọi người tự đứng xem!