Vương Ngạn bắt lấy cậu ôm vào lòng, tỏa ra tin tức tố alpha bao quanh lấy cậu.
Tin tức tố len lỏi vào da thịt khiến cậu rùng mình một cái, cả cơ thể như bị đốt cháy.
“Tôi đau.....”
Cuối cùng cậu rơi nước mắt, giọt nước mắt như hạt trân châu nhỏ rơi xuống bên má. Vương Ngạn cẩn thận liếm giọt nước mắt đó vào miệng.
Cả người hắn căng trướng đến khó chịu, bản năng kêu gọi hắn phải cắn vào gáy người trước mặt nhưng bản năng cũng chỉ là bản năng, không thể khiến hắn khuất phục như vậy được. Đã vậy, nếu đánh dấu, biết chừng cậu có ghét hắn hay không.
Vương Ngạn mở miệng hôn cậu, nụ hôn triền miên nhưng lại rất dịu dàng, thỉnh thoảng cậu sẽ thở ra hừ hừ như không hài lòng, muốn hắn mạnh lên một chút.
Vương Ngạn bị cậu trêu đùa cũng không mất kiểm soát, lí trí không mất kiểm soát thôi, chứ thân thể vẫn mất kiểm soát như thường.
Bàn tay hắn luồn vào áo cậu, nhẹ nhàng vuốt ve cái eo nhỏ mềm mại, cuối từ lưng quần lên lưng, rồi nhẹ nhàng nắn bóp xương cánh bướm gầy gò đẹp đẽ. Từng tất da thịt sau lưng đều bị hắn chạm qua, cầm lấy, nắm bóp khiến cậu rùng mình.
Hắn được quá nhiều lại càng không yên phận, bắt đầu chạm vào những nơi khác ở phía dưới.
Thanh Giang Ninh được Vương Ngạn truyền tin tức tố của mình qua. Hôn môi cũng được tính là một cách để đánh dấu nhưng nó không có tác dụng mãnh liệt như cắn lên gáy.
Cậu cảm thấy bản thân đã có phần tỉnh táo hơn, cơn nóng rát, ngứa ngáy của cơ thể giảm bớt hẳn. Định bụng kêu người trước mặt dừng lại nhưng một xúc cảm xa lạ lại khiến cậu tức giận.
Vương Ngạn !
Ai cho mày bóp mông ông hả ?!!!!
Thanh Giang Ninh hung hăng cắn lên môi hắn một cái, sức lực cậu lớn hơn tưởng tượng nhiều, hàm răng cắn xuống trực tiếp khiến môi hắn bật máu.
Vương Ngạn trên mặt không biểu tình đau đớn gì, nhưng hắn vẫn khỏe sắc khoảng cách với cậu một chút.
Gương mặt của cậu gần trong gang tấc, đôi mắt ướt nước khiến lông mi dính lại vào nhau tạo nên một đôi mắt lệ đẹp vô cùng, khoé mắt cậu còn hơi ửng đỏ, mũi hơi hồng, hai tai đỏ ửng trông có phần bị bắt nạt đến đáng thương.
Vương Ngạn bực bội hầm hừ.
“Như vậy chưa đủ đâu”
Thanh Giang Ninh hơi mờ mịt.
“Cái gì chưa đủ ?” Giọng cậu hơi nghẹn.
“Đánh dấu, chưa đủ” Vương Ngạn đáp lời, theo sau đó là một cỗ tin tức tố alpha nồng đậm bao bọc lấy cậu. Thanh Giang Ninh nhũn cả người ra, hai chân run lên bần bật, eo cũng không còn sức, cậu chỉ có thể ngã xuống thân thể hắn để ngồi vững.
“Thấy không ? Đã nói chưa đủ mà”
Thanh Giang Ninh giật mình, cậu quát lên.
“Không phải....là tại cậu à....sao lại ngọt đến tôi như vậy ? Cậu là trái bắp tinh sao ?”
Vương Ngạn lại càng thêm chắc chắn biết cậu đang bị gì.
Thanh Giang Ninh phân hoá, phân hoá thành omega con con có hương vị tin tức tố mùi cam.
Người đã vừa mắt hắn, đến ông trời còn giúp hắn tác hớp, hắn ngại gì mà không tiến tới chứ ?
“Khó chịu quá....tôi....muốn bệnh viện” Thanh Giang Ninh rên lên một tiếng rồi im bặt, cậu cảm nhận được bàn tay manh thỏ cảm xúc nóng bỏng chạm vào gáy. Cả người cậu run run, muốn tránh thoát khỏi hắn.
Nhưng Vương Ngạn lại chế trụ cậu bằng một tay của mình không chút khó khăn nào.
“Ngoan.....”
Alpha ngẩng đầu rướn người. Hắn hôn nhẹ lên sau gáy cậu, nơi trước đó không có, nhưng bây giờ đã có. Có tuyến thể,có thể đánh dấu, có thể khiến người khác tránh xa cậu, biết cậu có chậu rồi.
“Cắn một cái là khỏi thôi”
Hắn thấp giọng dụ dỗ người trong lòng đang không ngừng cố gắng vùng vẫy.
Cảm xúc nặng nề đáp xuống cổ. Thanh Giang Ninh giật mình cố gắng chạy, bản năng kêu gọi cậu không được để chế trụ, phải chạy, một vài lần muốn nhào ra ngoài chạy đi nhưng lại bị Vương Ngạn không hề khó khăn nắm lại được.
Hắn hừ hừ không hài lòng vài tiếng rồi bắt đầu truyền tin tức tố của mình vào.
Thanh Giang Ninh cảm nhận đươvj rất rõ ràng xúc cảm có cái gì đó nóng bỏng chảy vào thân thể, chỉ một chút như vậy lại khiến cơn khô nóng trong người cậu được chữa khỏi hầu như không còn.
Cả người bỗng mềm oặt đi, cậu cũng chẳng còn sức để dãy dụa nữa, chỉ có thể vô lực nằm trên vai alpha.
Cậu cơ hồ rên lên vài tiếng.
Đau quá....
Đau quá đi !!!!
Vương Ngạn cảm thấy rất tốt, bản thân rất thỏa mãn, cả người như có thêm sức lực từ trời đất, bây giờ muốn hắn đứng dậy chạy mấy chục, mấy trăm vòng sân lớn cũng có thể.
Ngược lại, Thanh Giang Ninh như một bãi slime cho quá nhiều dung môi. Nằm liệt trên vai hắn không muốn động dậy.
“Ổn không ?” Vương Ngạn muốn đỡ cậu ra khỏi cái mình nhưng lại bị đối phương không muốn ghìm chặt lại.
Hắn nghĩ cậu mệt, nên không chấp nhất cho cậu nằm một chút.
Thanh Giang Ninh ở bên này đang chờ cho nước mắt trên mặt khô đi. Cậu không muốn chấp nhận sự thật bị đối thủ cắn một cái liền khóc.
Sau khoảng mười lăm phút. Thanh Giang Ninh chậm rãi lên tiếng.
“Tôi bị sao vậy ?”
“Phân hoá, lần hai, có lẽ là vậy, phân hoá lần một là khi cậu trong bụng mẹ khi đó cậu là beta, bây giờ cậu phân hoá lần hai, trở thành omega”
Tác giả có lời muốn nói:
“A chòi ơi, thấy có nhiều bạn đọc chùa không like à nha !”
“Mấy bữa trước tui toàn dọa không update, lúc trước là dọa nhưng bây giờ làm thiệt nè, không like là làm thiệt đoá !!!”
Tin tức tố len lỏi vào da thịt khiến cậu rùng mình một cái, cả cơ thể như bị đốt cháy.
“Tôi đau.....”
Cuối cùng cậu rơi nước mắt, giọt nước mắt như hạt trân châu nhỏ rơi xuống bên má. Vương Ngạn cẩn thận liếm giọt nước mắt đó vào miệng.
Cả người hắn căng trướng đến khó chịu, bản năng kêu gọi hắn phải cắn vào gáy người trước mặt nhưng bản năng cũng chỉ là bản năng, không thể khiến hắn khuất phục như vậy được. Đã vậy, nếu đánh dấu, biết chừng cậu có ghét hắn hay không.
Vương Ngạn mở miệng hôn cậu, nụ hôn triền miên nhưng lại rất dịu dàng, thỉnh thoảng cậu sẽ thở ra hừ hừ như không hài lòng, muốn hắn mạnh lên một chút.
Vương Ngạn bị cậu trêu đùa cũng không mất kiểm soát, lí trí không mất kiểm soát thôi, chứ thân thể vẫn mất kiểm soát như thường.
Bàn tay hắn luồn vào áo cậu, nhẹ nhàng vuốt ve cái eo nhỏ mềm mại, cuối từ lưng quần lên lưng, rồi nhẹ nhàng nắn bóp xương cánh bướm gầy gò đẹp đẽ. Từng tất da thịt sau lưng đều bị hắn chạm qua, cầm lấy, nắm bóp khiến cậu rùng mình.
Hắn được quá nhiều lại càng không yên phận, bắt đầu chạm vào những nơi khác ở phía dưới.
Thanh Giang Ninh được Vương Ngạn truyền tin tức tố của mình qua. Hôn môi cũng được tính là một cách để đánh dấu nhưng nó không có tác dụng mãnh liệt như cắn lên gáy.
Cậu cảm thấy bản thân đã có phần tỉnh táo hơn, cơn nóng rát, ngứa ngáy của cơ thể giảm bớt hẳn. Định bụng kêu người trước mặt dừng lại nhưng một xúc cảm xa lạ lại khiến cậu tức giận.
Vương Ngạn !
Ai cho mày bóp mông ông hả ?!!!!
Thanh Giang Ninh hung hăng cắn lên môi hắn một cái, sức lực cậu lớn hơn tưởng tượng nhiều, hàm răng cắn xuống trực tiếp khiến môi hắn bật máu.
Vương Ngạn trên mặt không biểu tình đau đớn gì, nhưng hắn vẫn khỏe sắc khoảng cách với cậu một chút.
Gương mặt của cậu gần trong gang tấc, đôi mắt ướt nước khiến lông mi dính lại vào nhau tạo nên một đôi mắt lệ đẹp vô cùng, khoé mắt cậu còn hơi ửng đỏ, mũi hơi hồng, hai tai đỏ ửng trông có phần bị bắt nạt đến đáng thương.
Vương Ngạn bực bội hầm hừ.
“Như vậy chưa đủ đâu”
Thanh Giang Ninh hơi mờ mịt.
“Cái gì chưa đủ ?” Giọng cậu hơi nghẹn.
“Đánh dấu, chưa đủ” Vương Ngạn đáp lời, theo sau đó là một cỗ tin tức tố alpha nồng đậm bao bọc lấy cậu. Thanh Giang Ninh nhũn cả người ra, hai chân run lên bần bật, eo cũng không còn sức, cậu chỉ có thể ngã xuống thân thể hắn để ngồi vững.
“Thấy không ? Đã nói chưa đủ mà”
Thanh Giang Ninh giật mình, cậu quát lên.
“Không phải....là tại cậu à....sao lại ngọt đến tôi như vậy ? Cậu là trái bắp tinh sao ?”
Vương Ngạn lại càng thêm chắc chắn biết cậu đang bị gì.
Thanh Giang Ninh phân hoá, phân hoá thành omega con con có hương vị tin tức tố mùi cam.
Người đã vừa mắt hắn, đến ông trời còn giúp hắn tác hớp, hắn ngại gì mà không tiến tới chứ ?
“Khó chịu quá....tôi....muốn bệnh viện” Thanh Giang Ninh rên lên một tiếng rồi im bặt, cậu cảm nhận được bàn tay manh thỏ cảm xúc nóng bỏng chạm vào gáy. Cả người cậu run run, muốn tránh thoát khỏi hắn.
Nhưng Vương Ngạn lại chế trụ cậu bằng một tay của mình không chút khó khăn nào.
“Ngoan.....”
Alpha ngẩng đầu rướn người. Hắn hôn nhẹ lên sau gáy cậu, nơi trước đó không có, nhưng bây giờ đã có. Có tuyến thể,có thể đánh dấu, có thể khiến người khác tránh xa cậu, biết cậu có chậu rồi.
“Cắn một cái là khỏi thôi”
Hắn thấp giọng dụ dỗ người trong lòng đang không ngừng cố gắng vùng vẫy.
Cảm xúc nặng nề đáp xuống cổ. Thanh Giang Ninh giật mình cố gắng chạy, bản năng kêu gọi cậu không được để chế trụ, phải chạy, một vài lần muốn nhào ra ngoài chạy đi nhưng lại bị Vương Ngạn không hề khó khăn nắm lại được.
Hắn hừ hừ không hài lòng vài tiếng rồi bắt đầu truyền tin tức tố của mình vào.
Thanh Giang Ninh cảm nhận đươvj rất rõ ràng xúc cảm có cái gì đó nóng bỏng chảy vào thân thể, chỉ một chút như vậy lại khiến cơn khô nóng trong người cậu được chữa khỏi hầu như không còn.
Cả người bỗng mềm oặt đi, cậu cũng chẳng còn sức để dãy dụa nữa, chỉ có thể vô lực nằm trên vai alpha.
Cậu cơ hồ rên lên vài tiếng.
Đau quá....
Đau quá đi !!!!
Vương Ngạn cảm thấy rất tốt, bản thân rất thỏa mãn, cả người như có thêm sức lực từ trời đất, bây giờ muốn hắn đứng dậy chạy mấy chục, mấy trăm vòng sân lớn cũng có thể.
Ngược lại, Thanh Giang Ninh như một bãi slime cho quá nhiều dung môi. Nằm liệt trên vai hắn không muốn động dậy.
“Ổn không ?” Vương Ngạn muốn đỡ cậu ra khỏi cái mình nhưng lại bị đối phương không muốn ghìm chặt lại.
Hắn nghĩ cậu mệt, nên không chấp nhất cho cậu nằm một chút.
Thanh Giang Ninh ở bên này đang chờ cho nước mắt trên mặt khô đi. Cậu không muốn chấp nhận sự thật bị đối thủ cắn một cái liền khóc.
Sau khoảng mười lăm phút. Thanh Giang Ninh chậm rãi lên tiếng.
“Tôi bị sao vậy ?”
“Phân hoá, lần hai, có lẽ là vậy, phân hoá lần một là khi cậu trong bụng mẹ khi đó cậu là beta, bây giờ cậu phân hoá lần hai, trở thành omega”
Tác giả có lời muốn nói:
“A chòi ơi, thấy có nhiều bạn đọc chùa không like à nha !”
“Mấy bữa trước tui toàn dọa không update, lúc trước là dọa nhưng bây giờ làm thiệt nè, không like là làm thiệt đoá !!!”