Xe chạy chậm qua cổng nhà lớn ngồi ngủ gật ở trước cửa nhà chờ anh là cô
Anh vừa dừng xe thì cô chợt tỉnh vui vẻ chạy ra .
" Tống Thiếu ... ! "
Nhìn thấy anh mắt cô tròn xoe lên nhìn mà vui mừng .
" sao anh đến muộn vậy ? em đợi anh rất lâu đấy ?"
Thấy Mễ nhăn mặt nhìn anh nói lại khiến anh cảm thấy đáng yêu không kìm được mà giơ tay lên xoa đầu cô .
" anh xin lỗi , có phải em đợi mệt lắm không ! trên đường đi anh bị tắc đường nên đi muộn một chút !"
Vốn tưởng cô sẽ như bao cô gái khác , theo lời của thằng bạn anh kể thì con gái rất khó hiểu đôi lúc giận dỗi một cách kì lạ nhưng không cô lại vui vẻ nhìn anh nói
" không sao đâu , em cố tình ở ngoài này đợi anh , ở trong đó ngột ngạt lắm nếu như không có anh "
Trước mắt anh thấy là một cô gái dễ tính nhưng Tiểu Tình thì lại khó hiểu .
Thời gian trước kia khi mà cô bắt đầu hẹn hò với Tư Mã cô không trở nên bánh bèo và dễ tính như bây giờ nhưng khi mà cô yêu Tống Thiếu thì lại trở nên như vậy , thật là khó hiểu .
Bước vào căn nhà to lớn sang trọng anh cũng chẳng bất ngờ là mất bởi thiết kế của ngôi nhà này cũng tầm ngang ngang nhà của anh .
" đến rồi sao ? giờ đông đủ cả rồi mọi người vào bàn ăn thôi !"
Vẻ bề ngoài ăn mặc thanh lịch giọng nói tao nhã lời lẽ ngọt ngào sẽ có thể là một phụ huynh rất chuẩn mực đối với mọi người
Nhưng anh biết hoàn cảnh của cô việc khiến cô ghét người mẹ kế này đến như vậy chắc chắn không phải dạng vừa
Mặt anh không vui cười mà chỉ lạnh lùng ngồi nhìn thức ăn .
Cô hí hửng gắp cho anh miếng nào thì anh ăn miếng đấy .
Tất cả nó giống như chỉ là một bữa ăn bình thường cho đến khi đôi uyên ương trước mặt Mễ và Tống Thiếu ân ái với nhau .
" anh Tư Mã , em thích ăn món kia anh gắp cho em đi !"
Ăn nói yểu điệu khiến hai người nhìn nhau sởn da gà.
" anh Tư Mã , anh có yêu em không ? "
Người con gái yểu điệu thục nữ mưu mô như vậy nhưng vẫn có người yêu họ thực sự .
" có ! đương nhiên anh yêu em rồi !"
Nói lời ngọt ngào tình duyên với nhau mà họ lại nói lớn khiến anh không hài lòng .
Anh sợ cô không vui mà bản thân vẫn bình thường vì ở nhà anh cũng hay phải chứng kiến cảnh như này .
" em không tin !"
Nũng nịu thêm một tí khiến cô bị sặc cả cơm .
" anh chỉ yêu mình em thôi !"
Câu nói khiến cô mắc cười
" ha...ha...ha ...!"
Vừa cười vừa ho vì sặc
" Tiểu Mễ ! em ăn từ từ thôi ! em cười gì mà ghê vậy ?"
Ngồi bên cạnh anh đang cố gắng nhịn cười vì anh biết Tư Mã là vị hôn phu cũ của cô chắc hẳn là anh ta đã nói câu tương tự như này với Mễ mới khiến cô buồn cười đến như vậy .
" Tiểu Mễ chị cười gì vậy ? có phải là chị ghét em đúng không vì Tư Mã từng là vị hôn phu của chị !?"
Mễ dần lạnh lùng nhìn về phía Tống Thiếu cô sợ anh hiểu lầm rồi bỏ chạy nữa nên nhìn anh một cách yêu thương hơn .
" chị Tiểu Mễ em không nghĩ rằng anh ấy sau khi chia tay chị lại có tình cảm với em giờ bọn em sắp cưới sau này sẽ gặp nhau nhiều hơn chắc chị không để ý đâu đúng không ?"
Giọng nói ngọt theo cử chỉ thục nữ mà cô khó ưa
" đương nhiên là tôi không để ý ! với lại tôi đã có Tống Thiếu rồi thì cần gì Tư Mã nữa bây giờ Tư Mã là của cô rồi mà "
Cô nhìn cô ta nhếch môi cười rồi lại quay sang nhìn anh mà cười