• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" con bé này chắc quên ta rồi chứ gì ?"

Mễ lớ ngớ nhớ lại hồi xưa, cũng không hiểu sao đột nhiên cô lại thốt lên hai tiếng.

" Ông nội..."

Mễ vẫn nhớ hồi đó ông nội nói nếu một ngày nào đó cô lớn mà có duyên gặp lại sẽ gả đứa cháu trai cho Mễ .

Mễ mừng thầm trong lòng nghĩ rằng lời nói xuông đấy sẽ mãi mãi được ghi sâu .

Nhưng giờ Mễ nghĩ lại thì đó cũng chỉ là lời nói đùa của ông cho nên cũng không để ý mấy.

" sao nào ta đã nghe nói con đã từng có vị hôn phu, có muốn ta gả cháu trai cho con không ?!"

Mễ mỉm cười, thật không ngờ hồi đó cô lại ngây thơ đến như vậy.

" Ông nội, người được gả là con, còn chưa chắc là cháu trai người đã chịu lấy. "

Quay trở lại chuyện chính, việc Mễ đến đây là xin mua lại một ít cổ phần của ông nội, nói qua nói lại thì cũng chưa chắc ông đã đồng ý.

" con muốn mua lại cổ phần nhằm mục đích gì ta biết , nhưng ta sẽ chuyển cho con 2/3 cổ phần của mình nếu như con đồng ý lấy Tống Thiếu."

Thật ra ý nói của ông không chỉ có vậy ông còn muốn cả hai tập đoàn xác nhập lại với nhau nhưng vẫn biết rõ Mễ sẽ không bao giờ đồng ý .

Câu nói vừa rứt làm Mễ bất ngờ.

" Tống Thiếu " là cái tên mà cô luôn được nghe thấy khi bước vào căn nhà này, đầu tiên là Cảnh Nguyệt và sau đó là ông nội .

" nhưng ... con không biết Tống Thiếu có lấy con không?"

Câu nói đồng nghĩa với việc đồng ý

Mễ không hiểu sao lần này cô lại quyết định vội vàng như thế .

" con cứ để ta lo việc mà ta đã quyết thì chẳng ai lay động được. "

Sau một hồi lặng im Mễ bắt đầu nhắc đến Cảnh Nguyệt, cô không muốn mình là người thứ ba chen vào cuộc tình này.

" nhưng vị hôn thê hiện tại?"

Câu hỏi đấy lập tức nhận được câu trả lời, ông nội hững hờ đáp lại cô.

" đó là người mà mẹ nó chọn chứ không phải ta, hơn nữa Cảnh Nguyệt không hề biết điều chúng nó mà lấy nhau về cũng chẳng hạnh phúc được. "

Câu chuyện cũng đến lúc kết thúc, Mễ bắt tacxi về nhà trong lòng luôn mang những dòng suy nghĩ từng bước phát trển lên.

Trên đường về nhà lại nghĩ về chuyện giữa mình và ông nội mọi chuyện quá dễ dàng rồi không biết là ông nội có ý gì.

Cũng chỉ vài ngày sau đó Mễ được ông nội mời đến nhà để ăn tối và sẽ giới thiệu hai người với nhau.

Trong bữa ăn, Mễ có chút ngại ngùng luôn luôn ngồi ngay ngắn, Mễ cũng ngại lên tiếng cũng không biết mình nên làm gì.

Tống Thiếu ngồi đối diện với Mễ cũng vô cùng thắc mắc.

Ông nội ngồi ở đầu bàn ăn, thấy Mễ và Tống Thiếu đều đã có mặt rồi ông cũng bắt đầu lên tiếng giới thiệu.

" Tống Thiếu đây là Tiểu Mễ mà ông nói với con, đồng thời cũng là vii hôn phu mới của con, hài lòng không?"

dứt câu ai cũng phải bất ngờ về câu nói của ông, tất cả người làm trong nhà đều phản ứng trái chiều, có người vui thay có người bất ngờ và cũng có người buồn nữa.

Chỉ có Tống Thiếu Nhìn chằm chằm vào Mễ không rời một chút nào, anh không nghĩ được rằng cả hai lại có thể có duyên đến thế.

Lát sau ai cũng lo ăn cơm Mễ thì lại được phân thức ăn vào đĩa riêng vì cô không thể tự mình chọn thức ăn.

Tống Thiếu tự dưng đứng lên bước sang ngồi với Mễ rồi gắp từng miếng thức ăn cho cô khiến cô không khỏi bất ngờ.

Sau khi ăn xong anh cất lời hỏi Mễ.

" có ngon không? "

Mễ có cũng chỉ ngại ngùng gật đầu nhưng lại nghĩ lại để tâm đến giọng nói, giọng nói này quen quá.

Giọng nói trầm ấm quen thuộc Mễ lại thốt lên.

" Tống Thiếu?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK