Buổi chiều, Thẩm Thanh Nga đến tập đoàn Tống Thị ký hợp đồng.
Mà Giang Dĩ Minh rất bất ngờ, hôm nay Trương Mộng không bảo anh lau nhà giặt quần áo. Có lẽ là vì hai lần này Giang Dĩ Minh đã khiến bà nở mày nở mặt, nếu đổi lại là trước kia thì bà đã sớm quát lớn Giang Dĩ Minh đi làm việc.
Buổi chiều không có chuyện gì, Giang Dĩ Minh lập tức đi ra ngoài.
Nếu đã sống lại vậy thì đương nhiên tu luyện là chuyện quan trọng nhất, lúc trước căn cơ không ổn, sau khi đạt tới địa vị Tiên Tôn mới phát hiện mỗi bước đi về phía trước đều lung lay sắp đổ, cũng may lão già Vô Cực Thiên Tôn đồng ý giúp đỡ Giang Dĩ
Minh, đế Giang Dĩ Minh trọng sinh hóa chỉnh thành không, bắt đầu tu luyện lại, mỗi một bước chân đợi anh lần nữa đạt tới địa vị Tiên Tôn, khi đó căn cơ ổn định sẽ có thể đạt tới trình độ cao hơn.
Chỉ tiếc, địa cầu lúc này đã không còn là địa cầu năm đó Giang Dĩ Minh tu luyện, thiếu thốn linh khí đến cực điểm.
Sau khi đi ra từ biệt thự, Giang Dĩ Minh đi tới sau núi của biệt thự, dạo khắp sau núi một lần, ngây ra vì không tìm được nơi nào có linh khí.
Không có linh khí tu luyện sẽ có ít thành quả, thời gian chậm trễ nghiêm trọng, nếu cứ tiếp tục tu luyện như vậy chỉ sợ đến một trăm tuổi cũng chỉ là giai đoạn cố thể mà thôi, cách địa vị Tiên Tôn tận mười vạn tám ngàn dặm, cá đời này muốn đạt đến Tiên Tôn quả thực là hy vọng hão huyền!
Cho nên tu luyện nhất định phải có linh khí phụ trợ, hơn nữa kinh nghiệm tu luyện kiếp trước của Giang Dĩ Minh mới đạt tới giai đoạn Nguyên Anh trong thời gian rất ngắn, mà chỉ có sau khi đến giai đoạn Nguyên Anh mới có thể kéo dài tuổi thọ, tiếp tục năng lực tu luyện.
Rơi vào đường cùng, Giang Dĩ Minh đành phải trở về nhà, xem ra chỉ có thể đợi đến ngày mai đi đến những ngọn núi khác xem xem.
Lúc trở về nhà, đã đến lúc dùng bữa tối.
Nhìn thấy lúc này Giang Dĩ Minh mới trở về, sắc mặt Trương Mộng hơi khó coi.
‘Tôi nói nè Giang Dĩ Minh, tôi chỉ là vì hôm nay cậu thắng Trần Nhậm cho nên buổi trưa mới không cho cậu lau nhà giặt quần áo, nhưng cậu cũng đừng vì điều này mà đắc chí, cả buổi chiều không nhìn thấy người, cơm tối đều phải tự mình đi làm!”
Trương Mộng tức giận nói.
“Được, con biết rồi, bữa cơm ngày mai con sẽ nấu.” Giang Dĩ Minh gật đầu, anh cũng không ngờ lợi dụng chuyện như vậy lại khiến người nhà họ Thẩm hoàn toàn thay đổi quan điếm về mình.
“Không riêng gì ngày mai, đồ ăn sau này đều phải do cậu làm!” Trương Mộng nói.
“Được!”
Sau khi ăn tối xong, cả gia đinh ngồi xem truyền hình, xem một lúc sau đó ai nấy trớ về phòng để ngủ.
Dựa theo lệ thường, Giang Dĩ Minh vẫn là trải chăn trên nền nhà. Mà Thẩm Thanh Nga thì tắm rửa xong, nằm ớ trên giường đọc sách.
y da…” Đúng lúc này, Thấm Thanh Nga đột
nhiên ôm bụng mình lại lộ vẻ đau đớn.
“Sao vậy?” Giang Dĩ Minh ngồi dậy từ trên mặt đất, nhìn về phía Thấm Thanh Nga hỏi.
“Đau bụng.” Thẩm Thanh Nga ôm bụng mình nói.
“Không phải là em đến tháng rồi đấy chứ?” Giang Dĩ Minh tính toán ngày tháng, hình như mấy ngày nay là ngày Thẩm Thanh Nga đến tháng.
“ừm.” Sắc mặt Thẩm Thanh Nga có chút tái nhợt, lông mày càng nhíu chặt hơn.
“Hình như mỗi tháng vào lúc này bụng đều rất đau, hay là để anh giúp em xem sao.” Giang Dĩ Minh nhìn Thẩm Thanh Nga nói.
“Anh? Anh biết sao?” Thấm Thanh Nga hỏi.
“Anh đã xem video tương tự trên mạng, có lẽ được.” Giang Dĩ Minh gật đầu nói. Đối với anh từng là Tiên Tôn mà nói, chỉ là đau bụng kinh mà thôi, rất dề dàng.
“Vậy anh nói cho tôi biết, anh định chữa như thế nào đi?” Thẩm Thanh Nga hỏi.
“Đau bụng kinh là do cục máu đông tạo thành, cho nên cần hoạt huyết hóa ứ, anh sẽ dùng phương
pháp châm cứu và xoa bóp giúp em trị liệu.” Giang Dĩ Minh nói: “Vị trí xoa bóp và châm cứu phần lớn đều là ở phần bụng của em.”
Lúc nói chuyện, Giang Dĩ Minh nhịn không được nhìn về phía chiếc bụng bắng phẳng của Thẩm Thanh Nga, không khỏi liếm môi, Thẩm Thanh Nga xinh đẹp như vậy, làn da tráng như vậy, có lẽ bụng cũng sẽ rất trắng đúng không?
Lập tức, miệng lưỡi Giang Dĩ Minh cỏ chút khô khốc, nếu Thẩm Thanh Nga đồng ý vậy thì thời gian mình lên giường ngủ đã gần hơn rất nhiều!
Chỉ là Thấm Thanh Nga vừa nghe đến vị trí trị liệu, sắc mặt trong nháy mẳt thay đổi, nói: “Anh cố ý đúng không? Cút!
“Không phải, thật sự cần trị liệu như vậy, dù sao chỗ đau của em chính là những vị trí đó…” Giang Dĩ Minh vội vàng giải thích.
‘Tôi không cần anh chữa giúp tôi, cút!” Thẩm Thanh Nga hung hăng trừng mắt nhìn Giang Dĩ Minh.
“Hây…” Giang Dĩ Minh thở dài một hơi, sau đó yên lặng đứng dậy giúp Thấm Thanh Nga pha một ly nước đường nâu, nói: “Vậy em uống ly nước đường nâu đi, nó cũng có thể làm giảm đau.”
Lúc này Thẩm Thanh Nga mới nhìn Giang Dĩ Minh, sau đó uống nước đường nâu.
‘Thẩm Thanh Nga, anh không có tâm tư gì khác, chủ yếu chí là muốn nói cho em biết, nếu muốn trị tận gốc vẫn phải…”
“Không cần!”
Đầu tiên Thẩm Thanh Nga không tin Giang Dĩ Minh sẽ chữa bệnh, cho nên cô càng hoài nghi điểm xuất phát của Giang Dĩ Minh.