Mục lục
[Dịch] Linh Chu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Phi Vân cũng không lo lắng có người nhận ra được Kim Tằm Phật Khí, dù sao Kim Tàm Kinh cũng đã thất truyền hơn một vạn năm, không ai biết rõ Kim Tằm Phật Khí là dạng gì nữa rồi.

Coi như là Vu Thanh Họa Ngự Thú Trai tu luyện Kim Tàm Kinh tàn quyển, cũng chỉ là từ trong cốt cảnh một vị tiền bối Phật môn tu luyện Kim Tàm Kinh suy tính ra được, căn bản không sánh được với Kim Tàm Kinh chính thức, Kim Tằm Phật Khí tu luyện ra cũng xa xa không tinh thuần bằng Kim Tằm Phật Khí trong cơ thể Phong Phi Vân, vốn không phải cùng cấp bậc.

Lục Nhân Nhân nhận lấy quả Phật đan màu vàng kia, lớn chừng Long nhãn, sáng chói chói mắt, Phật khí tinh thuần đến cực điểm, trên đan dược tựa hồ còn ấn lấy vài đạo huyễn vắn, hắn còn là một vị Đan Dược Sư, hơn nữa hắn nói chỉ cần ăn vào viên thuốc này liền có thể khiến thương thế trên người mình khỏi hắn.

Điểm này nàng tự nhiên không tin.

Nàng rõ ràng hơn bất kỳ ai tình trạng của mình, thương thế thật sự quá nặng, coi như là một quả Tam phẩm linh đan cũng không thể khiến mình lập tức khỏi hẳn được, nàng cũng không tin nam tử trẻ tuổi trước mắt này lại có thể luyện chế ra linh đan siêu việt Tam phẩm.

Nhưng phần tình này nàng lại một mực ghi tạc trong lòng, ngón tay nắm thật chặc Phật đan, hết sức cảm động, dù sao mình và hắn chỉ là bèo nước gặp nhau, hắn không chỉ cứu mình, còn bỏ đi một viên thuốc, người như vậy thiên hạ chỉ sợ rất khó tìm được người thứ hai.

- Ngươi thật sự sẽ đến Phổ Đà Sơn sao?

Lục Nhân Nhân có chút khẩn trương.

Phong Phi Vân có chút nhíu mày, nói:

- Chỉ là còn không biết Phổ Đà Sơn ở nơi nào...

- Phổ Đà Sơn ở ngay trong phiến Nam Hải giao giới giữa Bắc Cương Phủ và Địa Tử Phủ.

Lục Nhân Nhân thật giống như sợ Phong Phi Vân không tìm thấy đường, vội vàng từ bên hông lấy ra một khối lệnh phù, cúi đầu, có chút ngượng ngùng giao cho Phong Phi Vân, nói:

- Ngươi đến bên bờ Nam Hải, chỉ cần đeo khối lệnh phù này ở bên hồng, ở bất cứ nơi có người nào chạy qua một vòng thì nhất định sẽ có người tìm đến ngươi, đến lúc đó ngươi cứ nói là đến tìm ta, bọn hắn tự nhiên sẽ mang ngươi đến Phổ Đà Sơn.

Phong Phi Vân tự nhiên sẽ không khách khí, Huyết Cấm Huyền Trạc trên người Lục Ly Vi phải thu hồi, Phổ Đà Sơn tất nhiên phải đi, hắn cầm khối lệnh phù kia nhìn nhìn, đây là do một loại hàn ngọc đặc thù tế luyện thành, trên đó đan xen vài đạo đường vân thần bí, ấn lấy ấn ký của một vị chí cường, căn bản không ai có thể nhái được, ở trung ương đường vân có một chữ "Lục" mạnh mẽ hữu lực, hiển nhiên đại biểu chính là "Lục gia" của Phổ Đà Sơn.

Sau khi cất kỹ lệnh phù, Phong Phi Vân cũng không tiếp tục lưu luyến nữa, thập phần kiên quyết, trực tiếp bước vào sâu trong Thập Vạn Sơn Hà.

Lục Nhân Nhân mím miệng thật chặt, nhìn xem bóng lưng kiên qu yết lúc Phong Phi Vân rời đi, trong lòng chua xót nói không nên lời, mình làm sao vậy, mình và hắn chỉ mới biết nhau có một ngày thôi, sao lại không bỏ như thế chứ.

Thẳng đến khi thân ảnh Phong Phi Vân biến mất ở sâu trong tùng lâm, nàng mới thu hồi ánh mắt, nhìn nhìn đan dược màu vàng trong tay, tuy rằng Phong Phi Vân nói viên đan dược này có thể khiến thương thế của nàng khỏi hẳn, nhưng nàng lại không tin, nếu thật là linh đan như vậy thì nhất định sẽ vô cùng trân quý, sao hắn có thể đưa cho mình được.

- Ăn vào viên thuốc này tuy rằng không thể khỏi hẳn thương thế, nhưng có lẽ cũng đỡ hơn được một chút.

Lục Nhân Nhân uống vào viên Phật đan kia, sau khi Phật đan vào miệng liền biến thành một đạo khí lưu kim sắc, bộc phát ra một tia khí tức hơi mát, tựa như một đạo thanh tuyền trong sa mạc vậy, có chút hơi ngọt.

Oanh.

Phật khí màu vàng ở trong cơ thể càng chạy càng nhanh, vầng sáng cũng càng lúc càng sáng chói, tựa như có một vòng thần dương màu vàng đang chiếu rọi trong thân thể vậy, chuyển động, thiêu đốt, sau nửa ngày, Phật Quang mới thu liễm lại.

Lục Nhân Nhân kinh dị không hiểu, chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm nói không nên lời, thật giống như tất cả kinh mạch được tẩy rửa một lần, thương thế nghiêm trọng trong thân thể, dĩ nhiên trong thời gian ngẵn đã hoàn toàn khỏi hẳn.

- Ông trời... ơ... i, đây là linh đan cấp bậc gì, Tam phẩm đỉnh phong, Tứ phẩm.

Lục Nhân Nhân điều động linh khí trong thân thể, ống tay áo vung lên, một đạo thần luyện từ lòng bàn tay bay ra, nghiền áp mảnh lớn tùng lâm, một khối cự thạch mấy chục vạn cân cũng lập tức biến thành bột mịn, mấy trăm khỏa cự mộc che trời biến thành mảnh gỗ vụn thiêu đốt.

Tu vị lần nữa đột phá, đạt đến Thiên Mệnh đệ ngũ trọng đỉnh phong.

Lục Nhân Nhân trong lòng nhảy dựng, khó có thể bình tĩnh, đây là một quả linh đan giá trị phi phàm, tuyệt đối là do vô số bảo dược luyện chế thành, là một vật báu vô giá, mười tòa thành trì cũng chưa hẳn đổi được một quả, nhưng hắn lại tặng cho mình, chẳng lẽ nói. . . Hắn đối với ta cũng có ý, chỉ là hắn tính cách nội liễm, không biểu đạt ra ngoài.

Nghĩ đến đây, lòng của nàng liền nhảy lên cực nhanh, tựa như chiêng trống ầm vang vậy.

Lục Nhân Nhân vội vàng tế ra U Lan Linh Nhãn, muốn tìm được dấu vết của Phong Phi Vân, đuổi theo hắn hỏi thăm cho rõ ràng, nếu lần này bỏ lỡ, tương lai khó mà gặp lại hắn, nhưng nàng nhìn qua trong vòng ngàn dặm cũng không thể tìm ra được một tia tung tích của Phong Phi Vân, Lục Nhân Nhân trong lòng có chút thất lạc, hắn. . . Đây là đang cố ý tránh né ta.

Nàng phát hiện trong lòng của mình đã có chút không quên được Phong Phi Vân, nếu trở lại Phổ Đà Sơn, nhất định phải phát huy tất cả lực lượng tìm cho được hắn.

. . .

Phong Phi Vân tốc độ cực nhanh, triển khai Luân Hồi Tật Tốc, tựa như một đạo tia chớp kim sắc bay đi trong rừng rậm.

Hắn cũng không phải một người vô tâm, tự nhiên không thể không nhìn ra Lục Nhân Nhân đã có hảo cảm với hắn, tuy rằng còn chưa tính là ưa thích, nhưng cũng không kém gì nhiều, bất quá Phong Phi Vân đối với nàng lại không có cảm giác quá lớn, nếu không phải muốn từ trong miệng của nàng dọ thám ra phương vị của Phổ Đà Sơn thì hắn căn bản đã không nhiều lời với nàng ta một câu, dù sao hiện giờ có vô số người đang đuổi giết hắn, tình huống thập phần nguy cấp, cũng không phải lúc dây dưa không rõ với một nữ nhân.

Tuy rằng lợi dụng nàng, nhưng Phong Phi Vân cũng không nợ nàng, đã cứu nàng hai lần, lại tặng nàng một quả Phật đan do Kim Tằm Phật Khí ngưng tụ thành, thương thế của nàng khẳng định đã khỏi hẳn, cộng thêm nàng có được U Lan Linh Nhãn, có thể quan sát được hung hiểm trong vòng ngàn dặm, lấy tu vị Thiên Mệnh đệ ngũ trọng của nàng, muốn đi ra khỏi Thập Vạn Sơn Hà cũng không phải không có khả năng, dù sao mới chỉ vào sâu trong Thập Vạn Sơn Hà hơn vạn dặm, chỉ là ở vùng ngoại vi, cách chỗ hung hiểm chính thức vẫn còn rất xa.

- Ngoại vi Thập Vạn Sơn Hà có hơn mười vạn dặm, ta hiện giờ mới xâm nhập vào trong Thập Vạn Sơn Hà chừng hai vạn dặm, còn thuộc về bên ngoài ngoại vi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
paruce
11 Tháng bảy, 2018 02:08
Óanh dấu
Lê Minh Dương
25 Tháng sáu, 2018 21:23
truyện hay lắm, chỉ là kết buồn ko chịu nổi
Tý Bill
26 Tháng hai, 2017 10:57
Truyện hay
Hieu Le
29 Tháng mười một, 2016 14:36
hay k ả
BÌNH LUẬN FACEBOOK