Kỷ Phong vung ống tay áo lên, một mảnh đám mây màu xanh từ trong tay cuốn ra, phất trần trong tay cuốn ra ngoài, tựa như một đầu sông lớn tuôn ra, trực tiếp cuốn bay Xích Hỏa Thần Tháp trong tay Hồng Ma Phương, đánh bay ra ngoài, đâm ngược vào lồng ngực Hồng Ma Phương.
Hồng Ma Phương hoảng hốt, vội vàng đánh ra ba đạo cấm thế thần thông, đều là vô thượng tuyệt học của Tà Tông mới có thể ngăn trở Xích Hỏa Thần Tháp.
Vừa thở dài một hơi, lại phát hiện cổ của mình, đã bị phù trần quấn lấy, yết hầu càng co lại càng nhỏ, cuối cùng vỡ tan ra.
Hồng Ma Phương vô cùnghoảng sợ, trên hai tay huyết khí tuôn ra, muốn thi triển huyết luyện cấm pháp, nhưng đã muộn, cổ của hắn bị phất trần tiên quang cắt đứt, đầu trực tiếp từ trên cổ bay ra ngoài.
Oanh!
Một đạo huyết lãng từ nơi cổ hắn tuôn ra, huyết dịch nóng hổi làm bốc hơi tuyết trên mặt đất.
Bành!
Đầu Hồng Ma Phương rơi trên mặt đất, còn bắn hai cái, hai mắt trừng trừng, đến chết cũng không rõ, mình sao lại chết nhanh như vậy?
- Người chết tự nhiên không cần phải nghe qua tên của ta rồi
Kỷ Phong thản nhiên nói.
Khiếp sợ, tuyệt đối khiếp sợ.
Toàn trường đều tĩnh lặng!
Quả thực thật là đáng sợ, chỉ trong hai lượt hô hấp, một vị đỉnh tiêm cường giả Tà Tông đã bị chết trong tay của hắn.
- Đây chẳng lẽ chính là đệ nhất thiên tài của Vạn Tượng Tháp sao?
Điện hạ Sâm La Điện đệ thất điện Vạn Hương Sầm trong đôi mắt tuyệt mỹ lộ ra vài phần rung động, mê người nói không nên lời.
Thiên tư của Kỷ Phong quả thực dọa người, khiến mấy vị điện hạ Tà Tông đều phải động dung.
- Hừ! Đệ nhất thiên tài Vạn Tượng Tháp chính là Phong Phi Vân, Kỷ Phong chẳng qua chỉ là bại tướng dưới tay Phong Phi Vân thôi.
Luật Tam Xuyên cung kính nói với Vạn Hương Sầm.
Kỷ Phong giẫm trên một mảnh tường vân màu trắng, đạo bào trên người bay múa trong gió tuyết, ống tay áo vén lên một góc, mang theo một cây phất trần.
Hắn tuy rằng trẻ tuổi, nhưng lại có một loại cảm giác tiên phong đạo cốt.
Không chỉ riêng người Tà Tông, Đạo Môn, Ngự Thú Trai, hoàng đình hậu duệ quý tộc v... v đều khiếp sợ không thôi, Hồng Ma Phương liên tiếp đánh bại bảy tên nghịch thiên tài tuấn vậy mà lại chết trong tay thiếu niên này?
Kỷ Phong!
Vô số người ở đây đều nhớ kỹ cái tên này, xem ra Vạn Tượng Tháp vẫn có kinh thế nhân kiệt, Kỷ Phong này rất có thể chính là đệ nhất thiên tài của Vạn Tượng Tháp.
Mà ngay cả La Phù công chúa sắc mặt vẫn một mực khó coi, giờ phút này cũng lộ ra một tia tươi cười động lòng người.
- Ngươi là đệ nhất thiên tài của Vạn Tượng Tháp?
Liễu Thuận Phong chắp hai tay sau lưng, khóe miệng mang theo một tia cười âm trầm.
- Hiện giờ còn không phải!
Kỷ Phong nhìn chằm chằm vào trên người nam tử Tà Tông.
- Ngươi không phải đệ nhất thiên tài Vạn Tượng Tháp?
Lông mày Liễu Thuận Phong có chút cau lại.
- Không có khả năng, tu vi như thế, Vạn Tượng Tháp không thể tìm ra người thứ hai?
- Đây là muốn hù dọa ai? Thiên tài Vạn Tượng Tháp thực mạnh như vậy, bên bờ Thánh Hồ sao lại mười chiến mười bại chứ?
...
Đệ tử Tà Tông tứ điện cũng không tin, cảm thấy Kỷ Phong chính là đệ nhất thiên tài Vạn Tượng Tháp, ít nhất ở dưới Thiên Mệnh, Vạn Tượng Tháp không thể tìm ra người thứ hai mạnh hơn hắn được.
Hai mắt Kỷ Phong tựa như lôi điện, mang theo một cổ lực lượng chọc mù mắt người, khiến những tên đệ tử Tà Tông kia đều nhao nhao ngậm miệng lại, cả đám đều câm như hến.
- Thiên tài chính thức của Vạn Tượng Tháp nếu xuất thế, Tà Tông các ngươi chống đở được sao?
Kỷ Phong lạnh giọng nói.
- Ngay cả thiên tài cấp bậc sử thi Thích Dạ Lai của Vạn Tượng Tháp các ngươi cũng thua trong tay điện hạ chúng ta, Vạn Tượng Tháp còn có nhân vật khó lường nào chứ?
Liễu Thuận Phong cười nói.
Kỷ Phong giọng cười mỉa mai:
- Thích Dạ Lai? Ha ha! Chẳng lẽ ngươi không biết Thích Dạ Lai từng ở cùng cảnh giới thua Phong Phi Vân sao?
Nhắc đến cái tên Phong Phi Vân, đệ tử Tà Tông lập tức lại bắt đầu chửi mẹ.
Đệ tử Tà Tông, đối với danh tự này cực kỳ kiêng kị, sợ nhất có người nhắc đến mấy từ như Cửu Long Bão Trụ gì đó!
- Ta đã từng thua ở trong tay Phong Phi Vân.
Kỷ Phong thừa nhận thập phần thản nhiên.
Một viên đá kích thích ngàn tầng sóng, tất cả mọi người xôn xao.
Tuy rằng người Tà Tông biết rõ Yêu Ma Chi Tử thiên phú tuyệt cao, được Thần Vương thu làm truyền nhân, nhưng lại căn bản không biết Phong Phi Vân từng đánh bại Thích Dạ Lai, mà t vị thiếu niên tu vị cao tuyệt trước mắt này, vậy mà cũng thừa nhận từng thua ở trong tay Phong Phi Vân.
Yêu Ma Chi Tử này đến cùng yêu nghiệt đến mức nào đây?
Tà Tông vừa mới xuất thế, rất nhiều người đều chỉ nghe kỳ danh, mà không thấy một lần.
Nếu Vạn Tượng Tháp thật sự còn một thiên tài thiên phú cao hơn cả Thích Dạ Lai và Kỷ Phong vậy quả thật cực kỳ đáng sợ.
- Nếu sư thúc ta ở đây, thiên kiêu Tà Tông các ngươi ra hết cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Vương Mãnh hét lớn tiếng, vang vọng toàn trường, hắn ngồi ở trên một gốc cây mai, tựa như một đầu đại tinh tinh, như muốn đè sập cả cành cây.
Tất Ninh Suất ở cùng một chỗ với hắn, cũng ngồi ở trên cây mai, tựa như một con sấu hầu tử, trên đầu đội mũ rơm, che khuất lấy gương mặt đen của mình, sợ bị người nhận ra.
Hắn đang hết nhìn đông tới nhìn tây, tựa hồ đang tìm người nào đó, loại trường hợp này, Phong Phi Vân không có khả năng không đến, nhưng vì sao không thấy hắn xuất hiện.
- Hừ, thật là buồn cười, Phong Phi Vân không đến còn may, nếu hắn đến đây, ta nhất định sẽ lấy tính mệnh của hắn.
Liễu Thuận Phong lại nói:
- Tà Tông ta cao thủ dưới Thiên Mệnh nhiều không kể xiết, Hồng Ma Phương chỉ coi như miễn cưỡng xếp vào Top 10, cường giả chân chính còn chưa ra tay đâu.
Mười vị điện hạ Tà Tông đều là nhân vật cấp bậc Thiên Mệnh, chính là chí cường phía sau màn, hôm nay, chính thức ra tay chính là tuyệt đỉnh thiên tài Thần Cơ Đại viên mãn, trong những tuyệt đỉnh thiên tài này có mấy nhân vật khủng bố, Hồng Ma Phương cũng không nằm trong đó.
- Ai là cường giả chân chính?
- Ta, Liễu Thuận Phong!
Trong thanh âm tràn đầy lạnh lẽo.
Kỷ Phong cảm nhận được có một mảnh núi cao đè xuống hắn, trên đỉnh đầu tối sầm, một cái cự ảnh áp xuống dưới...
Thật là một tòa núi lớn!
Ngọn núi lớn này tổng cộng có năm tòa ngọn núi, trên đó ma diễm ngập trời, hình dạng cực kỳ giống bàn tay người, có uy lực trấn áp muôn đời.
Đây là một trong thập nhị đại tà công của Sâm La Điện, "Vô lượng Ngũ Chỉ Sơn" .
Sâm La Điện thập nhị đại tà công đều là thần thông vô địch hậu thế, mỗi một loại đều bác đại tinh thâm, tu luyện tới trình độ nhất định, có thể phần thiên chưng hải, truy tinh đuổi nguyệt.
Vô Lượng Ngũ Chỉ Sơn, nghe đồn là do một vị ma tăng sáng chế, thân là điện chủ đời thứ ba Sâm La Điện, lúc k đó Sâm La Điện Thập Điện còn chưa phân liệt, Sâm La Điện chính là Tà Tông chi chủ trong thiên hạ, địa vị trong Tu Tiên Giới có thể so với Thần Tấn vương triều hiện giờ.
Ở thời đại kia, không ai dám làm trái với ý chí của Sâm La Điện.