• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thụy Mai vừa kể lại chuyện Yêu Yêu mất tích với Tống Biệt Trí. Thì ra mấy ngày trước đó, người nhà đào gia phát hiện Yêu Nhược mất tích. Họ đã tìm khắp Tần thành mấy lần mà không thấy. Đang lúc Đào phu nhân chuẩn bị báo quan thì đào gia nhận được một phong thư nặc danh. Trong thư nói họ đang giữ Yêu Nhược trong tay, nếu muốn chuộc Yêu Nhược về thì phải giao ra một vạn lượng bạc nếu không sẽ giết con tin.

Mấy nữ nhân đào gia bị hoảng sợ không ít, sau khi thương nghị đã quyết định để Yêu Yêu mang một vạn lạng bạc đi chuộc người về. Hôm nay chính là ngày Yêu Yêu đi chuộc người về, nhưng đã hơn một canh giờ trôi qua nhưng vẫn không thấy Yêu Yêu đưa Yêu Nhược trở về. Đào phu nhân bấy giờ lo lắng không yên bèn bảo Thụy Mai đi báo quan!

Lúc Tống Biệt Trí chạy tới Đào gia thì Đào phu nhân và Lan Chi đang lau nước mắt. Đào phu nhân vừa thấy Tống Biệt Trí đến lập tức khóc lóc nhào tới :" Tống đại nhân à...(gào kiểu thê thảm ), đại nhân nhất định phải cứu Yêu Yêu cùng Yêu Nhược về a ! ta chỉ còn lại hai đứa con gái này thôi!"

Tống Biệt Trí khuyên:" Trước tiên đừng khóc nữa! Bức thư kia đâu?"

Lan Chi vội đưa bức thư tới,trên thư chữ viết rất đặc biệt, là lối viết Chân Khanh. Tống Biệt Trí đột nhiên cảm giác mấy chữ này hết sức quen thuộc, giống như đã thấy ở nơi nào.

"Tống đại nhân..."

"Đừng ồn ào!"

Tống Biệt Trí nhìn chắm chằm vào mấy chữ kia nghiêm túc suy nghĩ một hồi, đột nhiên trong đầu chợt lóe một tia linh quang. Tống Biệt Trí lập tức lao ra khỏi đào gia, chạy về phía cửa hàng Tiền gia.

Tới cửa hàng Tiền gia Tống Biệt Trí lập tức cho gọi chưởng quầy đi ra. Chưởng quầy vội vàng chạy ra hỏi:"Đại nhân, người có sai bảo gì ạ?"

Tống Biệt Trí lập tức túm lấy tên chưởng quỹ, đưa bức thư ra chất vấn:" Nhìn xem! Thư này có phải là ngươi viết hay không?"

Chưởng quỹ nhìn qua phong thư một cái lập tức bị dọa cho hồn lìa khỏi xác vội vàng quỳ xuống nói:" Đại nhân! Đại nhân! Là do tiểu nhân bị ép buộc a!


"Là ai?"

"Là công tử nhà tiểu nhân! Là hắn bắt tiểu nhân phải viết ah!"

"Công tử nhà ngươi đâu? Hắn ta nhốt Đào Yêu Nhược ở chỗ nào?"

""Thật ra công tử cũng không biết tung tích Đào Yêu Nhược ở đâu, hắn chỉ là thấy một mẹ mìn ( bà què ) đã bắt Đào Yêu Nhược đi, hắn nhân cơ hội này lừa gạt Đào gia thôi!"

"Thế hắn gạt Đào Yêu Yêu tới chỗ nào?"

"Chắc là Lục Phúc trang ở ngoài thành. . . "

Tống Biệt Trí lập tức chạy như bay ra khỏi thành, hắn mượn một con ngựa ở dịch trạm rồi phi tới Lục phúc trang ngoài thành. Đây chính là trang viên của Tiền gia, cửa chính( đại môn) đóng chặt, yên lặng không một bóng người. Tống Biệt Trí đi quanh tường ngoài nửa vòng thì cũng tìm được một chỗ tường thấp. Chàng bám tường trèo qua vào nhà. Nhưng giờ Đào Yêu Yêu đang ở chỗ nào?

Đúng lúc này, tầng trên tòa các đối diện truyền(phát) ra tiếng cười dâm tà của tên Tiền công tử:"Sao phải trốn tránh bổn công tử hả? Bản công tử nhìn ngươi cũng có mấy phần nhan sắc mới bằng lòng cùng ngươi vui vẻ. . .?"

"Cút ngay!" tiếng của Yêu Yêu hét tựa như trẻ trúc phá rừng(bén sắc chói tai) chính là truyền ra từ tòa lầu các kia .

Tống Biệt Trí cười thầm một tiếng, điều này rõ nha đầu kia vẫn chưa xảy ra chuyện gì. Hắn rất nhanh phi thân lên lầu rồi núp ở bên cạnh cửa sổ nhìn vào.

Gã Tiền công tử không mặc áo, tay cầm bình rượu, nhìn góc nhà nơi Yêu Yêu đang đứng, cười nham nhở: “Lại đây! Uống với ta một chén! Ngoan ngoãn, ta mới có thể thương ngươi!”

Quần áo của Yêu Yêu bị xé toang, nàng liều mạng che chở bộ ngực, quát tên Tiền công tử: “Gần thêm bước nữa, ta sẽ cắn chết ngươi! Còn dám tới tiến thêm bước nữa, ngươi thử xem!”

“Ai nha! Đào Yêu Yêu cô thủ thân như ngọc vì ai đây? Tống Biệt Trí cũng không muốn cô, cô vẫn còn vì ai thủ tiết đây. Nhìn xem, cô hai mươi sáu tuổi, còn chưa được hưởng qua chút ý vị(mùi vị) của nam nhân, ta sẽ hảo hảo dạy cô!”

“Cút ngay!” Yêu Yêu dùng đầu húc mạnh vào bụng gã Tiền công tử. Gã kêu thảm một tiếng, túm lấy tóc Yêu Yêu quăng sang bên cạnh, Yêu Yêu lập tức tiếp mông một cánh mạnh mẽ xuống đất.

“Nha đầu chết tiệt, không biết phong tình a! Bổn công tử sẽ giáo huấn(dạy dỗ) ngươi một chút!” Hắn vơ lấy cây roi ngựa bên cạnh, giơ lên định đánh.

Roi ngựa còn chưa kịp chạm vào người Yêu Yêu, đã bị Tống Biệt Trí từ phía sau túm chặt. Tiền công tử quay đầu nhìn lại, sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu! Gã vội vàng vất roi ngựa chuẩn bị chạy, lại bị Tống Biệt Trí ném qua vai, nằm chỏng ngọng trên mặt đất. Gã không ngớt miệng hô: “Tống đại nhân,tha mạng… Tha mạng a!”

Tống Biệt trí dùng roi ngựa buộc hai tay tên Tiền công tử. Hắn quay đầu nhìn thoáng qua Yêu Yêu, Yêu Yêu kinh hồn còn chưa qua, vai,ngực lộ ra tuyết trắng một màu, cực kì chói mắt chói mắt. Hắn vội cởi áo khoác ném cho Yêu Yêu: “Nhanh chóng mặc lại quần áo rồi đứng lên!”

“Làm sao ngươi tìm được chỗ này?” Yêu Yêu kinh ngạc nhìn Tống Biệt Trí hỏi.

“Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là người nhà cô báo án! Đào Yêu Yêu, những loại tình huống như thế này sao cô không báo quan, lại tự mình xử trí?”

Yêu Yêu quay mặt đi chỗ khác, già mồm cãi: “Ta làm sao biết ngươi phá án được hay không được? Ngộ nhỡ ngươi là một tên quan vô dụng thì sao đây?”

“Thật thế? Vậy tại sao ta lại ở chỗ này? Cô lại vì sao chật vật như thế?” Tống Biệt Trí bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Về sau đừng có tự chủ chương như thế nữa!”

“Tên kia còn chưa nói ra tung tích của muội muội ta ở đâu!” Yêu Yêu nhảy dựng lên đá gã Tiền công tử một cước: “Mau nói! Muội muội của ta ở chỗ nào?”

Tiền công tử oan ức phân bua: “ Ta không có bắt muội muội của cô! Ta chỉ muốn mượn gió bẻ măng… Không phái, là muốn củng cố tình cảm với cô. Ta chỉ là thấy hạ nhân nhà cô đưa muội muội của cô đi!”

“Cái gì? Ngươi dám gạt ta! Tiền Minh Đường khốn khiếp ngươi muốn tự lập bài vị hưởng xôi gà luôn hả ?”

“Được rồi! Đào Yêu Yêu! Bổn quan không cho phép cô nược đãi phạm nhân, tất cả giao cho ta xử lý!”
Tống Biệt Trí kéo Yêu Yêu một cái, ai ngờ làm cái áo vốn đã tả tơi kia toạc ra một vết lớn lộ ra chiếc yếm màu vàng nhạt cùng vòng eo tuyết trắng. Yêu Yêu lập tức trợn tròn hai mắt, quát: “Tống Biệt Trí, ngươi làm cái gì thế hả?” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK