• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội trưởng bộ đầu quát lớn bắt mọi người ngừng lại rồi quay sang khách khí nói với Đào lão gia:"Đào lão gia, hôm nay tại tửu lầu Đào viên có tám người ngộ độc trong đó đã có bốn người chết rồi. Chúng ta tới đây là để mời Đào lão gia và hai vị công tử tới nha môn để điều tra."

Đào lão gia kinh ngạc nói:"Làm sao có thể có chuyện này? Tửu lâu nhà ta từ trước tới nay luôn an toàn nhất!"

Bộ đầu chắp tay nói"Đào lão gia, đây là chức trách của tại hạ người không nên làm khó ta."

Lan Chi hoảng sợ nói:"Chắc chắn các ngươi đã nhầm rồi!"

Vị bộ đầu này cũng không nghe Đào lão gia giải thích nữa trực tiếp cho giải ba phụ tử đào gia đi! Một bữa tiệc cưới vui mừng lại bị lỡ dở lần nữa! Khách khứa bỏ về hết chỉ còn lại đám nữ nhân khóc lóc ầm ỹ một chỗ!

Yêu Yêu sau khi biết phụ thân và hai đại ca bị bắt, lập tức nhấc chân chạy thẳn tới nha môn mạc kệ viẹc mình đang mặc hỉ phục. Dọc đường nàng nhận được rất nhiều ánh mắt ngỡ ngàng, nhiều người còn cho rằng nàng nổi điên rồi. Nhưng chạy tới nha môn nhưng nàng cũng không được thấy phụ thân và hai vị đại ca cho tới lúc thăng đường hôm sau.

Người nhà của tám người kia cùng tố cáo tửu lâu Đào Viên, có chứng cớ xác thực vì bộ đầu đã tìm thấy lá cây trúc đào (DG: có độc toàn cây nên cẩn thận) trong hũ tương tại tửu lâu! Bất kể Đào gia giải thích thế nào, nhưng Tri phủ đại nhân đã nhận định vì thức ăn của đào gia có độc dẫn tới 4 người chết và bốn người bệnh nên phải xử nặng!"

Tất cả nữ nhân đào gia đều vô cùng hoảng sợ, ngay cả Yêu Yêu không sợ trời đất cũng khóc hết nước mắt. Lúc này có người trong tộc nghĩ cách cho các nàng đó là góp tiền cho tám gia đình kia để bồi thường. Ngay sau đó Đào phu nhân bắt đầu gom góp bạc, bán hết nhà cửa đất đai sau đó khổ sở đi thuyết phục tám nhà kia ký vào đơn xin giảm tội. Cuối cùng ba phụ tử đào gia được xử đi lưu đày, vĩnh viễn không được trở về.

Đào gia bỗng nhiên mất đi ba người trụ cột làm cho trên dưới Đào gia lòng dạ rối bời. Đào phu nhân bị đè nén tới bệnh không thể xuống giường, Lan Chi lại cả ngày khóc lóc tỉ tê chỉ còn duy nhất Yêu Yêu còn có thể tạm giữ được tinh thần.

Ngày đưa ba cha con Đào gia đi mấy nữ nhân Đào gia lại khóc một trận to nữa. Thụy Mai rất vất vả mới có thể đưa được Đào phu nhân và Lan Chi mệt mỏi trở về lại nhìn thấy Yêu Yêu cô đơn ngồi ở thềm nhà liền rơi lệ.

Thụy Mai đi tới chạm nhẹ vào Yêu Yêu rồi cùng ngồi xuống, hai người cùng chìm vào im lặng rất lâu. Chợt Yêu Yêu hỏi Thụy Mai:"Tam tẩu, người và Khiểm Nhiên trước kia có phải quen biết đúng không?"

Thụy Mai trong lòng hoảng sợ nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh gật đầu một cái nói:"Đúng ta và hắn đã quen biết từ trước!"

Yêu Yêu quay sang hỏi tiếp:"Vây tại sao tam tẩu phải lừa dối chúng ta? Đào gia chúng ta xảy ra chuyên lập tức không thấy bóng dáng hắn đâu, ta thật sự nghi ngờ hắn chính là nội gian của đào gia!"

"Ngươi không thể nói như vậy được Yêu Yêu! Mặc dù ta cùng Khiểm Nhiên đã rất lâu không gặp nhưng trước kia Khiểm Nhiên không phải là con người như thế!'

"Vậy hắn rốt cuộc là gì của ngươi?"

Ánh mắt Thụy Mai có chút mất mát nói:"Chàng vốn sẽ là vị hôn phu của ta..... Nhưng cuối cùng cha ta nhận sính lễ của đào gia nên đã gả ta cho đại ca ngươi."

Yêu Yêu chợt hiểu ra nói:" Hèn chi ta thấy mỗi lần hắn nhìn ngươi đều có biểu tình khác lạ! Thì ra hai người đã suýt trở thành vợ chồng a! Tam tẩu, không biết hắn có phải vì ngươi mà trả thù đào gia không?"

Thụy Mai lắc đầu nói:"Ta cũng không rõ biết được! Từ sau khi ta gả vào Đào gia thì đã không gặp lại Khiểm Nhiên. Sau đó hắn đi đâu hay gặp chuyện gì ta cũng không biết. Xin lỗi ngươi Yêu Yêu, ta ban đầu cũng muốn đem quan hệ của ta và Khiểm Nhiên nói ra nhưng ta sợ..." Yêu Yêu nắm tay Thụy Mai gật đầu nói:"Ta biết! Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện! Huống chi bây giờ Đào gia chỉ còn mấy nữ nhân chúng ta, người khác chắc hẳn muốn ức hiếp chúng ta, chúng ta phải đoàn kết lại, không thể chia rẽ! Cha cùng Nhị ca, Tam ca cuối cùng cũng sẽ trở về!"

"Ừ" Thụy Mai rưng rưng gật đầu.

Đào phu nhân thân thể khỏi một chút lập tức cho thôi việc người làm, chỉ để lại mấy nha hoàn thiếp thân (DG: hầu nữ bên cạnh ). Phủ viện trước kia đã bán mất cho nên chỉ có thể rời tới căn nhị viện cũ của đào gia. Trước kia Đào fia đã phát triển lên từ đây.

Đào phu nhân dẫn đám nữ nhân rời khỏi Đào phủ rộng lớn chuyển tới căn nhị viện nhỏ bé cũ kĩ này, Lan Chi vốn quen ở nhà giầu có, có đại viện, có người làm nên mới chuyển tới nơi này liền bật khóc kêu:" Phu quân ta lúc nào người mới có thể trở về đây?"

Đào phu nhân hít một hơi rồi quát:"Không được khóc! Ngươi khóc thì có tác dụng gì!"

Lan chi nức nở nói:" Mẫu thân, ta phải làm sao để tướng công trở về đây?"

Đào phu nhân nhíu mày, vỗ mạnh mặt bàn quát:" Ta và người không thể khóc! Khóc khóc có ích gì? Phu quân của ta và ngươi đều bị đầy đi Vân Châu không thể trở về, ngươi thực muốn chúng ta ở đây khóc để sống qua ngày sao?"

Yêu Yêu đỡ Đào phu nhân ngời xuống rồi nói:" Mẹ, chúng ta không khóc là được! cha cùng các ca ca cũng không phải một đi không về, dù sao vẫn là còn sống!

Thụy Mai vội đưa Lan Chi đi ra hậu viện để chon phòng, Lan Chi không thể không có mấy lời oán trách nhà quá nhỏ, sàn quá thấp dễ bị ngập ... các loại!. ĐÀo phu nhân trầm giọng thở dài kéo tay Yêu Yêu nói:" Yêu Yêu ngươi phải làm sao bây giờ?"

Yêu Yêu cố nở nụ cười nói:"Mẫu thân, người không cần lo lắng cho con rồi! Người không nên qua thương tâm, chúng ta phải tin tưởng phụ thân và các đại ca sớm có ngày trở về!"

"Chỉ mong là vây! Nhưng Yêu Yêu bây giờ còn ai chịu cưới ngươi nữa?"

"Cuối cùng vẫn sẽ có người" Yêu Yêu cố sức để mình cười thật rực rỡ cho mẫu thân bớt khó chịu trong lòng. Nàng biết là mẫu thân lo lắng cho hôn sự của nàng, đào gia đã suy sụp còn người nào còn muốn cưới Đào Yêu Yêu nàng?" Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK