• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài Yêu Yêu nhìn rất kiên cường nhưng trong lòng nàng giờ rất đau khổ. Nàng sẽ trốn tới nơi không người khóc một trận chờ tâm tình tốt hơn lại ra nói chuyện vui vẻ, cười đùa với mọi người. Có hôm nàng nghe thấy mẹ nói tiền bạc giờ bằng mọi cách phải hết sức tiết kiệm, ngay hai lượng nhung hươu mua để làm thuốc viên kia cũng phải giảm đi. Ngay khắc đó nàng thấy sống mũi cay xè đi, rồi vội vàng chạy ra ngoài.

Lúc Yêu Yêu đi trên đường nhận ra vô số ánh mắt khác thường nhìn mình. Nàng nghe thấy mấy lời bàn tán xoi mói:"Đó! Chính là Tứ tiểu thư xui xẻo của Đào gia đó, hai lần gả đi đều không thành!'

"Nghe nói nàng là Thiên sát cô tinh, là tướng khắc chồng! Người nào lấy nàng về cũng sẽ gặp vận rủi!"

"Đào gia giờ đã suy sụp! Để xem còn có ai chịu cưới nàng!"

Yêu Yêu cố không nghe gì, rôi chạy thật nhanh tới nhà Linh Thông đại thúc. Không ngờ thấy cửa lớn đóng kín, Linh Thông đại thúc không có nhà! Yêu Yêu khổ sở thầm nghĩ:”Đừng nói ngay cả Linh Thông đại thúc cũng bỏ ta đi chứ? Ông ta từ trước tới giờ đã thắng ta không ít bạc mà! Ô ô ô... Đây là cái thế đạo gì chứ!"

Tâm tình Yêu Yêu như rơi xuống vực thẳm, thực không ngờ trên đường về nhà còn gặp nhị tẩu Lan Chi. Lúc này một đám cùng với tên Tiền công tử người đang vây quanh Lan Chi. Lan Chi lúc này như một vị đại thẩm đáng sợ đang tức giận lông mi dựng lên, gã Tiền công tử đang đứng gần đó chửi ầm lên: "Giỏi lắm con đàn bà ti tiện kia! Ngươi dám ra tay đánh ta!"

Yêu Yêu lập tức lao vào che phía trước Lan Chi:" Họ Tiền kia sao ngươi dám mắng nhị tẩu ta? Ngươi một người đàn ông mà đi ức hiếp một nữ nhân hả?"

Gã họ Tiền thấy Yêu Yêu đã tới thì lập tức không dám hung hăng như vậy nữa. Hắn liền be mặt lại oai oái kêu đau nói:" Nhị tẩu nhà người vô duyên vô cớ tát ta, cả mặt ta giờ đã mất hết cảm giác rồi, không thể thế được, ta phải báo quan!"

Lan Chi lau nước mắt rồi nói:"Là ngươi phi lễ với ta trước ta mới ra tay đánh ngươi!"

Họ Tiền cãi lại nói:"Ngươi nói ai phi lễ với ngươi hả? Ta thấy ngươi nhỏ bé yếu ớt nên mới giúp ngươi một tay vậy mà ngươi cho rằng ta cố ý sờ tay ngươi? Ta nhổ vào! Nhà ngươi nhớ tướng công tới điên rồi!"

Mọi người xung quanh cười ồ lên, gã Tiền công tử được đà càng hung hăng hơn còn muốn lôi Lan Chi lên công đương phân rõ phải trái. Lan Chi vội vàng hoảng sợ bám lấy Yêu Yêu nói:" Làm sao bây giờ? Ta rất sợ công đường! Ta không muốn đến nơi đó một lần nào nữa!"

Gã họ Tiền ra vẻ như thật nói:"Cái này thì đơn giản rồi! Ngươi chỉ cần bồi thường cho ta không phải được rồi sao! Cũng đỡ phải tổn hại danh tiềng của Tiền công tử ta!”

Lan Chi đã giận tím mặt, cả người run lên còn Yêu Yêu thực sự muốn xông lên đập cho tên họ Tiền kia một trận! Nhưng tiếc là nàng lại thấp hơn hắn cả nửa người. Nàng cố gắng bình tĩnh, vẻ mặt thản nhiên nói ra:"Đươc! Ngươi đã thích tới công đương như vậy, ta đây sẽ đi cùng ngươi! Tới công đường rồi ngươi cũng đừng có tè ra quần!"

Tiền công tử không nghĩ tới Yêu Yêu thật sự đáp ứng, nhưng lời đã nói ra rồi đành phải kiên trì tới nha môn.

Sau một hồi thông báo ba người đã được đưa tới trước công đường. Sai nha dẫn họ vào rồi nói:"Chờ chút, Đại nhân sắp ra rồi!"

Lan Chi nghe thấy vậy đã thấy sợ hại gáy đã lạnh hết bèn khẩn trương lại gần Yêu Yêu hỏi:"Chúng... Chúng ta có thể về được không?"

Trong lòng Yêu Yêu cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu, đặc biệt lần trước sau khi nghe xong tuyên án của phụ thân và đại ca nàng đã cực kì căm ghét nơi này!

Gã họ Tiền liếc mắt nham hiểm nhìn Lan Chi nói:"Nghe ta ngay từ đầu nói lời xin lỗi có phải xong không! Giờ hai nữ nhân lao vào công đường có phải là gở không, trong nhà chắc chắn gặp tai họa!"

"Câm mồm!"Yêu Yêu vừa nói xong câu đó thì có hai người vén rèm bước ra. Tất cả nha dịch lập tức đứng thẳng thành hai hàng gầm lên hai tiếng:" Uy vũ........."

Ba người lập tức quỳ xuống. Một giọng nam liêm khiết vang lên:"Người dưới công đường, đây là tân nhiệm Tri phủ, Biệt Trí Tống đại nhân!"

Yêu Yêu cùng Lan Chi nghe đến ba chữ "Biệt Trí Tống" thì ánh mắt không khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau. Yêu Yêu ngẩng đàu lên nhìn thoáng qua lên công đường. Tống đại nhân này mặt mày tuấn tú, da hơi đen một chút nhưng hai mắt sáng ngời phát ra chính khí ngùn ngụt.

"To gan!" Sư gia bên cạnh Tống đại nhân quát lớn.

Yêu Yêu kinh ngạc nhìn người đàn ông này hỏi:”Ngươi là Tống Trí Biệt?"

"Lớn mât! Tên húy của đại nhân đâu tới phiên các ngươi tùy tiện gọi!"Sư gia bên cạnh lại quát lớn.

Trong đầu Yêu Yêu bỗng dâng lên lửa giận không rõ từ đâu, thực sự là oan gia ngõ hẹp mà. Hết lần này tới lần khác lại gặp lại cái tên phụ tình xấu xa ghê tởm này trên công đường. Bảo sao Yêu Yêu không thấy lửa giận ngập đầu cơ chứ?

"Yêu Yêu"Lan Chi vội vàng giật ống tay áo Yêu Yêu một cái.

Tống Trí Biệt giơ kinh đường mộc nặng nề đập một cái, Yêu Yêu lúc này mới nhớ ra mình đang ở công đường.

Nàng lại vội cúi xuống.

Sư gia nhìn Tiền công tử hởi rõ nguyên nhân sau đó quay sang hỏi Lan Chi:"Nữ nhân họ Đào, Có phải ngươi đã tát Tiền công tử hay không?

Lan Chi ủy khuất nói:" Là..."

"Vậy sao ngươi lại tát hắn?"

"Bởi vì hắn khinh bạc dân nữ! Dân nữ đang đi trên đường thì hặn đột nhiên chạy tới nói cầm giúp ta giỏ thức ăn rồi liền nhân cơ hội đó sờ tay của ta... Cho nên ta mới đánh hắn!"

Tiền Minh Đường thanh minh:"Là ta có ý tốt mà! Ta thấy một mình thiếu phu nhân xách theo cái giỏ đồ ăn lớn như vậy sẽ rất mỏi ah! Nên ta liền đưa tay ra đỡ giỏ cho nàng ai dè chạm vào tay nàng một cái nàng liền giơ tay ra tát ta! Đại lão gia người nói ta có oan ức không ah?"

"Rõ ràng là ngươi cố ý!"Lan Chi cãi lại. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK