Mục lục
[Dịch] Ẩn Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao chị lại biết Lôi Khánh, hơn nữa hắn còn cúi đầu khom lưng với chị?”

Đóng cửa xe, thắt dây an toàn Gia Minh tò mò hỏi.

“Trong nhà của hắn thế lực rất lớn, so với Đông Phương gia còn lớn hơn, chị biết chị gái của hắn - Lôi Dĩnh.”

Nhã Hàm cười:

“Lôi Khánh là Lôi gia Nhị thiếu gia, có một anh trai và một chị gái, đều là rất mạnh mẽ, anh trai của hắn là Lôi Tân thì chị không biết, nhưng mà nghe nói hắn là người quản lý tập đoàn vận tải Lôi thị. Chị với Lôi Dĩnh tuy không tính là thâm giao, nhưng cũng tính là bạn bè, khi ở nước Anh có quen biết. Lúc đó có mấy võ sinh thuộc bộ môn Teakwondo, Không Thủ đạo quyền quán liên hợp lại chèn ép võ quán Trung Quốc, kết quả là cô ta chạy tới, đá mỗi người một cái, dẹp loạn ở võ quán, tin này khi đó cực sốt ở Cambridge, chúng ta lúc đó đã coi nàng như anh hùng.”

“Ác ác, Lôi Dĩnh... thương thay cho em trai cô ta...”

Gia Minh gật đầu, thấy ánh mắt Nhã Hàm cổ quái liếc tới, bèn hỏi:

“Sao vậy?”

“Chị thấy tính cách của Lôi Dĩnh rất giống với Giản Tố Ngôn, nhưng mà nàng ta không đẹp như Giản Tố Ngôn, cũng không kiêu ngạo như em... Mấy hôm trước nghe em nói, em thường hay giả trang, khi cứu Huân cũng hóa thành một sát thủ Châu Âu, không phải là em có quen với Lôi Dĩnh đó chứ?”

“Lôi Dĩnh... Em thừa nhận là có nghe nói qua, nhưng mà Giản Tố Ngôn không quen nàng...”

“Vậy là ai a?”

“Giản Tố Ngôn...”

Bên trong xe trầm mặc một chút, Gia Minh biểu tình ngưng trọng, đưa tay bịt mồm, không đám nói tiếp, ánh mắt nhìn lên bầu trời phía trước, dường như đang tìm kiếm từ nào cho thích hợp, sau một lúc thì thần sắc khôi phục bình thường, cười khổ lắc đầu.

“Em cũng không biết nàng là ai. Đúng vậy...!”

“Thật sự có một người như vậy ư?”

Nhã Hàm mở to hai mắt nhìn.

“Đúng.”

Gia Minh gật đầu:

“Chỉ mới gặp 2 lần, không tính là quen biết, dù sao... Ta tình nguyện đắc tội Bùi La Gia, cũng không muốn đắc tội nữ nhân này...”

“Vậy sao em còn giả trang thành nàng ta?”

“Ha hả, chẳng phải là em muốn Bùi La Gia đắc tội với nàng hay sao...”

Hắn có chút chờ mong cười, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, những chiếc xe cứ như con thoi lướt qua, hai bên đường đều là nhà cửa san sát, náo nhiệt vô cùng...

********************************************

Nói chung. Bùi La Gia cũng tốt, Viêm Hoàng Giác Tỉnh cũng tốt, Tạo Vật Kỳ Tích cũng tốt, trong thế giới hắc đạo chỉ có sống hay chết, ngươi lừa ta gạt, rời khỏi nước Mỹ trở lại Giang Hải, cũng là chính thức quên đi một đoạn thời gian.

Tết âm lịch năm Ất Mão lại tới, mọi người ai cũng thêm một tuổi, trong mắt mọi người, hắn có vẻ chất phác, có chút thành thật, có chút kiêu ngạo lại có phần hăng hái của một thiếu niên 17 tuổi.

“Này. Gia Minh, tới đây, đã mấy ngày không thấy cháu rồi, còn có cả cô Trương nữa à...”

“Đúng vậy, dù sao cũng phải về trước tết để cúng ông bà tổ tiên chứ.”

“Đúng vậy, đúng vậy, các ngươi là đại gia tộc, luôn có cái thói quen này... Được rồi, túi bột ngọt này cháu cầm luôn nhé.”

“Sao vậy?”

“Vừa nãy nha đầu Linh Tĩnh kia tới mua bột ngọt, lại đúng lúc Sa Sa và cha nàng tới chúc tết Diệp sư phụ. Linh Tĩnh chạy về đốt pháo, kết quả là quên cầm...”

“Ha hả, cứ để cho cháu cầm đi...”

“Được rồi, cô Trương đã nhiều ngày không gặp cô rồi, tôi có chuyện, không biết...”

“A, bác Lâm, cứ gọi còn là Tiểu Trương là được, có chuyện gì không?”

“Là như vậy, tháng 3 năm nay. Tiểu Tuệ nhà tôi có kỳ thi chuyền lớp, muốn cho nó vào một trường cấp 3 tốt một chút, nhưng mà thành thích của nó chỉ bình thường, nhưng ít ra rất nghe lời, không nghịch ngợm như những đứa trẻ khác.

Tết tới, khu phố rất náo nhiệt, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng pháo đì đùng, bọn nhỏ đang đuổi nhau chơi đùa trên đường, ông chủ quán tạp hóa ở góc đường đang nói chuyện tư cách vào học viện Thánh Tâm của con mình.

Trước kia Nhã Hàm có luyện tập ở Diệp thị võ quán một thời gian, tuy nửa năm nay không gặp, cũng không biết địa vị của Nhã Hàm ở học viện Thánh Tâm là gì, nhưng mà mọi người biết, nàng là cô giáo ở trường đó.

Đứng nói chuyện thêm mấy phút, do tâm tình mấy ngày nay của Nhã Hàm rất tốt, nên đã chỉ cách thức cho những người này, sau đó cùng Gia Minh đang cầm gói bột ngọt, đi về phía Diệp thị võ quán, ông chủ quán phía sau cười tươi rói nói lời cảm ơn.

“Không ngờ cô gái Nhã Hàm chính trực cũng biết cách chỉ người khác đi cửa sau.”

“Đâu phải là đi cửa sau, có quan hệ thì nhờ vả một chút, đó cũng là việc hợp cách, em cũng biết nước quá trong ắt không có cá, mà nói tới chuyện đi cửa sau, thì trước kia, em và Sa Sa có đi thẳng đâu, trực tiếp tới chỗ giáo viên chiêu sinh nói chuyện đó mới chính thức là đi cửa sau.”

“... Vậy coi như vào bằng cửa sau đi?”

“...Đúng vậy... Tối qua chẳng phải em cũng vậy ư?”

“Ách...”

Trầm mặc một lúc, Nhã Hàm đẩy đẩy kính mắt, hai người ở góc đường bại hoại nhìn nhau, sau đó “phì” cười, đi tới võ quán.

Diệp Thị Võ Quán cũng có thời gian nghỉ đông, nhưng mà năm nay không chỉêu sinh ai cả, cho nên tạm thời ngừng làm việc. Sau khi tiến vào võ quán, thấy hai gã thành viên của Sa Trúc bang đang hoạt động giãn gân cốt, người khác thì đang nói chuyện náo nhiệt bên lôi đài, những người này phần lớn đều biết Gia Minh, cười gật đầu nhìn hắn. Có hai người thấy Nhã Hàm, huýt gió thật to.

Tiểu Mạnh mặc áo vest, đi giày tây, trông cũng hào hoa phong nhã, cung kính hướng Gia Minh bắt chuyện. Khi xảy ra sự kiện Chư Thần Vô Niệm bắt cóc học sinh của học viện Thánh Tâm, người này đã biết sự lợi hại của Gia Minh, cho nên sau này khi gặp mặt, lúc nào cũng duy trì thái độ tương đối kính cẩn.

Từ trong phòng khách truyền ra thanh âm của TV, Đoàn Tĩnh Nhàn đang cùng Liễu Chính nói chuyện, đồng thời trách con gái mình không phải.

“... Con gái gì mà mua bột ngọt cũng quên sau này coi chừng không ai thèm lấy, trong khi Sa Sa lại tốt, làm chuyện gì cũng nhanh nhẹn, gọn gàng...”

“Đâu có. Sa Sa nhà chúng tôi giống y như con trai, nếu không phải bị Linh Tĩnh ảnh hưởng, thì tôi sợ rằng nó đã theo tôi lăn lộn rồi. Cô cũng biết, hồi nhỏ nó đánh nhau thường xuyên còn gì, bây giờ mới được coi là có chút nữ tính, nhưng mà nói tới chuyện lập gia đình, kết hôn, thì Linh Tĩnh có một đám người theo sau, còn Sa Sa nhà chúng tôi chẳng có ai. Ha ha.”

“Không phải có Gia Minh ư, lúc nhỏ vẫn nói Linh Tĩnh là cô dâu nhỏ của Gia Minh, kết quả lại nói ngược... Ách. Linh Tĩnh con còn ngồi đây làm gì, còn không ra ngoài mua bột ngọt!”

“Ác.”

Thanh âm của Linh Tĩnh truyền tới, sau đó cửa phòng bị kéo ra, Linh Tĩnh không đầu không đuôi vọt ra, hai mái tóc lắc lư sau gáy. “A” một tiếng, thiếu chút đụng vào Gia Minh.

“Cậu... Gia Minh!”

“Trời, bột ngọt.”

Linh Tĩnh trên mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ, sau đó mới kịp phản ứng, nhận lấy bột ngọt, đồng thời nhìn thấy Nhã Hàm đứng bên cạnh, bên trong truyền ra thanh âm của bác gái và Liễu Chính:

“Gia Minh đã tới?”

“A, chị Nhã Hàm cũng tới rồi, chúng ta ra ngoài đốt pháo đi.”

Linh Tĩnh nói, nhìn Gia Minh cười, cầm bột ngọt chạy ra ngoài cửa. Gia Minh nhún vai, đưa hộp quà cho Nhã Hàm, sau đó đuổi theo Linh Tĩnh, nói:

“Này, bột ngọt, sao cậu lại cầm đi...”

Nhận một đống lớn quà tặng, Nhã Hàm cười khổ, cảnh tượng có chút hỗn loạn, cửa phòng được mở ra, Đoàn Tĩnh Nhàn cười ra đón:

“Nhã Hàm tới rồi sao... Ách, tại sao lại mang nhiều như vậy, mau vào mau vào, cẩn thận không ngã đó... Được rồi. Gia Minh đâu, không phải nói cũng tới hay sao?”

“Cô Diệp, năm mới tốt lành... Gia Minh hắn đuổi theo Linh Tĩnh ra ngoài lấy bột ngọt rồi, đây toàn là quà của hắn đấy, tiểu tử này...”

“Ha hả, mau vào mau vào, khí trời lạnh lắm...”

Bác gái kéo Nhã Hàm đi vào, sau đó giới thiệu với Liễu Chính. Linh Tĩnh và Gia Minh đã lao ra ngoài cửa, một tay Linh Tĩnh cầm pháo, một tay cầm điếu thuốc đang cháy, vui tươi hớn hở.

“Này, đến đây đi, tớ thấy hình như cậu sợ...”

“Khụ khụ... Cái này có gì mà sợ, tớ chỉ là bị bị sặc... A…”

Cười, châm điếu thuốc vào dây pháo, nàng thét lên một tiếng, nhảy về phía sau, đồng thời tung pháo ra ngoài. Tiếng pháo nổ giòn tan khói bốc lên mù mịt. Linh Tĩnh dùng tay bịt chặt hai lỗ tai. Gia Minh vòng tay ôm nàng vào trong lòng. Sau một lát, tiếng pháo ngừng lại, mắt thấy con đường không có ai, Linh Tĩnh cười ngẩng đầu lên, hôn một cái vào má của Gia Minh, sau đó xoay người chạy vào bên trong.

“Cậu là gà mái, mới chạm một cái tính cái gì...”

Đi theo bên cạnh Linh Tĩnh, Gia Minh bĩu môi, nhẹ giọng nói.

“Vậy cậu là gà trống.”

Linh Tĩnh khẽ gắt nói!

“Vậy một con gà mái nữa đâu?”

“Còn đang ở trong phòng làm nhiệm vụ, cậu ấy còn một nửa chưa viết xong, bây giờ sắp phải đi học, nên mới vội... Mau vào đi thôi, mẹ tớ rất lo cho cậu, mấy ngày không gặp lại cảm thấy... thực là lạ... hình như cậu mới là con trai của mẹ tớ, cứ ở nhà là nhắc tới cậu, hình như trước kia chúng ta bị đánh tráo à? Tớ mới là con gái của bác Cố, còn cậu là con trai của mẹ tớ?”

“Cầm lấy túi bột ngọt này đi, vậy thì hai bác sẽ nhận cậu là con gái ruột ngay.”

“Đúng vậy, tại sao nó lại ở trong tay cậu...”

“Cậu thực ngốc...”

Cười nói đi vào bên trong, Gia Minh lễ phép chúc tết, dù sao Diệp gia cũng đối với Gia Minh rất tốt, hơn nữa là quá thân quen, cho nên mới nói được vài câu, hắn đã bị Linh Tĩnh kéo vào bên trong phòng ngủ của nàng.

Phòng riêng của Linh Tĩnh mộc mạc thanh nhã, Gia Minh cũng không phải tới lần đầu. Sa Sa đang ở trong đó đọc sách làm bài vở trong kỳ nghỉ đông. Gia Minh từ phía sau đi tới, đột nhiên ôm lấy nàng, hai tay sờ trước ngực của con gái.

Không có quá nhiều phản ứng, Sa Sa nhăn hai hàng lông mày, mỉm cười, sau đó nói:

“Sờ có thích không? Lão công.”

“Lúc bình thường sờ còn được, bây giờ có nhiều quần áo như vậy, đâu cảm giác được gì...”

“Vậy buông ra đi, đừng ầm ĩ, tớ còn làm bài tập, tớ không muốn khi khai giảng còn bị giáo viên nhắc tên, tới chỗ Linh Tĩnh đi nào...”

“Tớ đi giúp mẹ nhặt rau.”

Linh Tĩnh cười, từ trong phòng chạy ra ngoài, mỗi khi mà Gia Minh và Sa Sa liên hợp, thì chắc chắn nàng sẽ bị phạt lớn, bây giờ cũng vậy, tìm cách thoát đi là hay nhất.

Ở trong phòng ngồi cùng Sa Sa một lát, Gia Minh đi tới phòng bếp hỗ trợ. Nhưng mà ở phòng bếp đã có Nhã Hàm đang nhặt rau với Đoàn Tĩnh Nhàn. Linh Tĩnh không có ở bên trong, không biết chạy đi nơi nào rồi.

Gia Minh muốn hỗ trợ, lại bị bác gái đẩy ra ngoài:

“Con trai không cần làm những việc này, đây là những chuyện mà con gái phải làm, con không cần học quá nhiều, nếu không sau này mấy cô gái lại không chịu làm, đi ra ngoài, đi ra ngoài...”

“Nhưng bác Diệp.”

“Ha hả.”

Bên ngoài thì mạnh mẽ, nhưng bên trong ôn nhu, bác gái nhìn hắn cười cười:

“Bác chỉ muốn lấy ví dụ thảm một chút để chứng minh thôi. Đi ra ngoài đi, ra ngoài đi.”

Rời khỏi phòng bếp, Nhã Hàm cùng Liễu Chính ở phòng khách trò chuyện, Linh Tĩnh đem một đống chăn lớn từ trong phòng của bác Diệp ra ngoài. Gia Minh và Nhã Hàm nhìn thấy, mở miệng hỏi: “Làm gì vậy?”

“Có cần giúp không?”

“Không cần, tớ chỉ muốn dọn giường chiếu ở trên lầu cho thật tốt, tối nay Gia Minh phải ngủ ở chỗ này, dù sao trước tết đã dọn rồi, tớ chỉ mang chăn màn lên đó là được rồi.”

Thời gian nghỉ đông và nghỉ hè tương đối dài, khi đó Gia Minh đều ở phòng nhỏ trên lầu, cho nên hắn đi tới, nhận lấy chăn màn. Từ trong phòng bếp truyền ra mùi hương thơm ngát, Gia Minh cùng Linh Tĩnh đi lên lầu bố trí giường chiếu, chỉ chốc lát sau. Nhã Hàm cùng Liễu Chính cũng đi lên, nói là hỗ trợ, kì thực là tham quan.

Tới buổi trưa, ở võ quán có hai bàn ăn hơn 10 người cùng nhau ăn một bữa cơm, vốn Liễu Chính dẫn theo một đám tiểu đệ, muốn đuổi đi, nhưng mà lại bị bác Diệp giữ lại, chuẩn bị cơm nước tuy rằng hơi phiền một chút, nhưng mà không ai để khách đi đầu năm cả.

Hai giờ chiều, có một... người chạy tới Thích Quán, trong miệng nói là luận bàn trên thực tế là người này đã từng xung đột mấy lần với bác Diệp, ăn tết có rượu, máu huyết dâng trào, nên mang theo tay chân tới gây phiền phức.

Nhưng không ngờ, đám xã hội đen trong nhà bác Diệp đã cơm nước no nê, kết quả là không cần phải nói, nếu như không phải bác Diệp hảo tâm khuyên bảo, phỏng chừng những người này phải nằm viện nửa năm trở nên. Vài ngày sau, võ quán kia bị đập tan hoang. Liễu Chính đương nhiên là chối bay biến, nói là chuyện này không có liên quan gì tới mình, nhưng mà thực sự là do hắn động thủ.

Cuộc sống thật là bình thản, bầu không khí vui mừng của tết cũng qua đi.

Ngày 15 tháng giêng, tết Nguyên Tiêu, học viện Thánh Tâm chính thức khai giảng, học kỳ 2 lớp 11 chính thức bắt đầu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Minh
28 Tháng hai, 2023 17:12
truyện cổ đại mà bác thời xưa vậy là hay rồi
Thanh Son
11 Tháng hai, 2023 10:22
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
tucrazy2006
15 Tháng sáu, 2022 17:56
chắc tại mình già rồi nên đọc truyện thấy hơi nhạt. tình tiết chỉ gọi là tương đối hợp lý, xây dựng xã hội còn hơi non.
ngocxuhp
10 Tháng sáu, 2022 23:32
Ẩn sát đoc hay quá
Lưu Giang
07 Tháng năm, 2022 08:08
đọc lại 4 năm , cảm xúc vẫn dâng trào , tổng nội dung ko có gì là hay nhưng tình tiết thúc đẩy nhân vật vô cùng vô cùng tốt. nhất là miêu tả tình cảm, đoạn linh tĩnh trở về tìm gia minh là lại khóc theo, xưa mới sinh viên ko có gi đình nên ít nghĩ, nay đã có mới thấy nó càng thấm thía. mọi thứ sez chẳng còn quan trọng j nữa nếu mất đi ng mà mình muôna chia sẻ nhất . một bộ bình đi rất đáng đọc, hy vọng sau này lão chuối viết tiếp 1 bộ tương tự sau chuế tuế :3
Ngo Hasuka
11 Tháng mười, 2021 23:18
Thế đọc hoàng kim đồng đi
yumura21
03 Tháng bảy, 2021 00:00
mark lai bo nay doc lau roi. hay.
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2021 07:53
đọc đại niết bàn chưa
Trần Hữu Long
22 Tháng mười một, 2020 10:33
muốn đọc lại mà k có bản cv. đọc dịch ngang tai phè phè, khó chịu .
quan352
21 Tháng tám, 2020 02:21
Bộ đô thị hay nhất từng đọc. Không quá yy. Không tung hô tàu. Lắm gái theo nhưng không quá sắc và ngựa giống. Khác gần như hoàn toàn dòng chủ lưu truyện TQ
lệ quỷ
06 Tháng bảy, 2020 20:44
Bộ này đọc lâu lắm rồi, đi qua bộ chuế tuế sẵn tiện ghé ngang. Bộ đô thị hay nhất với mình, sau khi đọc bộ này thì mấy bộ đô thị yy khác quá nhạt nhẽo và nhàm chán, nên đã lâu lắm rồi ko còn đọc đô thị nữa.(chắc vì ít yy tàu khựa nên bị 404 trên qidian rồi) Nếu ai yêu thích bộ này thì hãy đọc cả phần ngoại truyện, đó mới là dấu chấm viên mãn cho 1 tác phẩm hay. Vậy mà ko hiểu sao dịch giả của TTV lại bỏ qua phần ngoại truyện.
Thanlong989898
20 Tháng sáu, 2020 13:18
????
xetayga
31 Tháng năm, 2020 20:01
1. Linh Tĩnh( Vợ hợp pháp chính thức trên giấy tờ) - Con trai Cố Duẫn Kiệt 2. Sa Sa( Vợ nhưng không có danh phận trên giấy tờ) - Con gái thiên tài Cố Duẫn Đình 3. Marylin(Tình nhân) - 4. Nhã Hàm(Tình nhân) - Con gái Trương Duẫn Hinh 5. Kelly(Tình nhân/Bạn tình???) - 6. Gatsuta Kaoru (Nguyệt Trì Huân)_(Tình nhân) 7. Đông Phương Uyển (Tình nhân)
Sơn Ca
22 Tháng mười hai, 2019 13:58
ẩn sát đẹp không? Ẩn sát giảng cố sự gì? https://vidian.me/chi-tiet/an-sat-dep-khong-ban-tieu-thuyet-do-thi-nay-giang-co-su-gi
Lư Ngọc Bùi
20 Tháng mười, 2019 20:00
Truyện 1 vs 1 hay sao mấy đậu hũ...!
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
còn ngoại truyện mà
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
sao ko up ngoại truyện lên
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:33
còn ngoại truyện mà
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:20
kết hơi vội, đọc qua khá là khó hiểu
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:18
thiếu mấy chương extra rồi, bên truynful có kìa
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 07:58
Hmm các thế lực ngầm đc liệt kê ra nhiều mà khá là ít va chạm
h2olove
26 Tháng chín, 2019 12:22
cực phẩm
zozohoho
02 Tháng chín, 2019 14:39
t còn in ra để 1 bộ ở nhà :( đọc lại 5 lần có dư rồi. Nhất là đoạn lúc Gia Minh chết. cảm xúc của các nhân vật hay vc. Từ việc Huân giãy dụa muốn cướp xe tù đến lúc Linh Tĩnh biết in. quặn người khóc. Đọc mà thấy thốn vc.
conit
24 Tháng bảy, 2019 11:34
Truyện ba rọi, nhạt như nước ốc. Ưu điểm là tinh thần Tung Của không quá cao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK