Mục lục
[Dịch] Ẩn Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn theo bóng dáng Gia Minh đột nhiên biến mất trong đêm tối, thậm chí ngay cả một tiếng động cũng không có, bỗng nhiên trong lòng Linh Tĩnh lại đột nhiên sợ hãi, hai tay bưng chặt ly cà phê, ánh sáng mờ nhạt từ bên ngoài cửa sổ hắt vào, nàng cuộn tròn người lại trong góc phòng.

Gia Minh muốn làm gì, bí mật cậu ấy nói là gì, cậu ấy...liệu có xảy ra chuyện gì không...

Trong chốc lát, một âm thanh từ xa vang tới, giống như vật gì đó đổ xuống đất, cùng lúc đó, tiếng súng đùng đùng vang lên trong đêm tối vọng lại vô cùng kinh khủng, sau đó là tiếng người la hét và kêu gào thảm thiết.

Linh Tĩnh hồi hộp đến mức tim như muốn ngừng đập, tiếng súng dữ dội vang lên trong hành lang, có người đang chạy, tiếng súng càng lúc càng gần, sau đó ầm một phát. Tiếp đến, tất cả trở nên yên ắng, yên lặng đến mức có chút gì đó kì lạ.

Trong sự yên tĩnh đến đáng sợ, Linh Tĩnh không kiềm được nước mắt tràn mi, miệng lí nhí kêu khóc:

"Gia Minh...Gia Minh..."

Tay bưng ly cà phê đứng dậy, ánh đèn pin bỗng dưng từ ngoài cửa xẹt qua. Đó là ánh sáng trên những khẩu súng của bọn xấu xa đó, bọn chúng... Đã tới rồi...

Khoảnh khắc này, Linh Tĩnh cảm giác rằng Gia Minh đã lừa mình, cậu ấy chắc chắn là muốn đưa đám người này đi khỏi đây, nhưng cuối cùng lại bị chúng giết chết. Nghĩ đến đây, nàng vịn tường đứng lên. Không có gì quan trọng nữa, nếu Gia Minh không còn... Sau đó ánh mắt của cô lại một lẩn nữa kinh ngạc.

Vài tia sáng lay lắt chiếu vào phòng, xuất hiện trước cửa là ánh mắt ấm áp của Gia Minh, hắn cầm trong tay bốn cây súng máy, ánh đèn pin quét qua quét lại.

Đặt khẩu súng xuống nền nhà, Gia Minh có hơi áy náy bước tới:

"Xin lỗi vì lâu nay đã giấu cậu và Sa Sa..."

Chưa nói hết câu, Linh Tĩnh "Oa" lên một tiếng, chạy ùa vào lòng Gia Minh rồi bật khóc nức nở, giây phút này, cái mà nàng quan tâm không phải chuyện gì khác mà chỉ là chuyện Gia Minh vẫn còn sống...

************************************************** *************

"... Kỳ thực, khởi đầu chuyện này là vào lúc năm mình mười tuổi. Linh Tĩnh, cậu vẫn còn nhớ chứ? Cuối năm đó, mình bị bọn Hoàng Hạo Binh ức hiếp đến mức phải bỏ nhà ra đi, sau đó mình bị trúng một phát súng, thực ra hai người chết hôm đó đều là sát thủ. Hai người họ đang truy sát một sát thủ rất lợi hại, kết quà bị mình tình cờ trông thấy nên kế hoạch của họ bị phá vỡ, sát thủ lợi hại đó vì cảm kích nên đã thu nhận mình làm đệ tử, dạy mình rất nhiều thứ, như cách dùng dao, cách dùng súng, cách ẩn nấp không cho người khác phát hiện... Mình đã giở rất nhiều trò đùa quái ác lên người bọn Hoàng Hạo Binh, về sau chúng không còn dám bắt nạt mình nữa."

"Khi đó, mình vẫn tưởng rằng nguyên nhân là do chúng mình trở thành bằng hữu của Sa Sa..."

"Ha ha, đương nhiên Sa Sa cũng là một phần nguyên nhân, nhưng mình cũng lén phá rối rất nhiều, mãi cho đến một ngày, người sát thủ lợi hại đó đột nhiên bị một sát thủ cao tay hơn giết chết, ngày hôm đó mình chợt nhận ra, thì ra một người có giỏi đến thế nào đi chăng nữa, sớm muộn cùng sẽ bị người giỏi hơn giết chết, sai lầm, thất bại một lần sẽ dẫn tới con đường chết, nếu là một người bình thường thì đã khác, có làm sai việc gì cũng có thể xin lỗi, gây ra chuyện gì cũng có cách cứu vãn, cho dù có bị đánh, cùng lắm cũng chỉ đau một trận, cho nên mình..."

"Cho nên Gia Minh cậu không bao giờ thể hiện ra trước mặt người khác? Lúc họ bảo cậu lên võ đài, cậu luôn trốn chạy, nhất định không ra tay, đúng không?"

"Đúng vậy, như vậy có phải là nhát gan không?"

"Phải, nhưng như vậy mới là Cố Gia Minh của mình và Sa Sa, mình... Rất thích rất thích một Cố Gia Minh như vậy..."

Linh Tĩnh cười, ôm chặt lấy cổ hắn.

Gia Minh cười cười, vơ lấy cái ga trải giường lau nước mắt trên mặt Linh Tĩnh. Đoạn đối thoại giải thích này hơn một nửa là giả, một chút ít là thật, thậm chí có thể nói toàn bộ đều là những lời giả đối, nhưng lại là nguyên cớ để Gia Minh có thể bộc bạch, suy cho cùng bất luận thế nào, cái sự thật do mình gặp phải một con phượng hoàng mà có thể đầu thai sống lại, nếu nói ra chỉ làm cho mọi việc trở nên rắc rối và phiền phức.

"Được rồi, không nên khóc nữa, mặt giống như mặt mèo rồi... Sau này nếu gặp phải chuyện như thế này, thì không phải lo lắng cho mình nữa, mình có khả năng bảo vệ bản thân...Nếu mình sớm giải thích với cậu và Sa Sa, chuyện ngày hôm nay..."

"Không."

Chưa nói hết câu đã liền bị Linh Tĩnh cắt ngang, sau đó nàng nói một cách bất mãn nói:

" Chuyện gì cũng đều có nguy hiểm hết, huống hồ là việc này, thứ mà bọn chúng cầm là súng, đạn bay loạn xạ, không ai trốn kịp, chỉ cần một chút bất cẩn đều có khả năng bị trúng đạn. Không, có cẩn thận thì cũng không có tác dụng... Mình và Sa Sa không thể yên tâm, nếu còn xảy ra việc tương tự như vầy, cậu nhất định không được liều lĩnh hành động, nếu không mình và Sa Sa sẽ cùng nhau đi tìm cậu, nếu mà bị giết chết, sẽ khiến cho cậu phải hối hận cả đời!"

"Chậc. ..à?"

Nét mặt Gia Minh có chút nhăn nhó.

"Cho nên, bắt đầu từ hôm nay, cậu phái hứa với mình..."

"Hứa cái gì..."

"Bắt đầu từ hôm nay, nếu gặp nguy hiểm, cậu không được tùy tiện hành động. Những nơi nguy hiểm cũng không được tùy tiện đi đến, cậu vẫn phải làm Gia Minh như trước đây, không được tùy tiện gây rắc rối, cậu không được ra sức trốn chạy như trước đây, thách đấu bình thường cậu nhất định phải phản công lại, cho chúng biết chút lễ độ, mình... Mình không muốn cậu cứ mãi bị người khác xem thường, giống như lần lên đài lần trước, nếu hắn dám đến, cậu phải đánh cho hắn bò lăn ra, còn nữa..."

Câu nói cuối cùng này dường như là đã hạ quyết tâm, Linh Tĩnh hít một hơi thật sâu, nói:

"Nếu có ai muốn giết cậu, cậu không cần bận tâm sự sợ hãi của mình và Sa Sa, nhất định phải giết chết hắn, không thì... Trên sách có viết là những người đó trả thù rất đáng sợ..."

Sau khi nghe Linh Tĩnh nói một hơi, Gia Minh ngẩn người hồi lâu, sau đó cụng nhẹ vào trán Linh Tĩnh một cái, nở nụ cười:

"Tuân lệnh, Linh Tĩnh bà xã đại nhân."

Linh Tĩnh ôm đầu, ném qua đó ánh mắt hơi chút cáu kỉnh, nói:

"Vậy...bây giờ cậu là Gia Minh như thường ngày chứ?"

"Đương nhiên, lúc nào cũng thế".

"Vậy...".

Linh Tĩnh cười một cách gian xảo:

" Mình đánh cậu, cậu cũng không đánh lại chứ?

"... Cậu thử đi rồi biết ngay thôi."

Gõ vào trán Gia Minh một cái, Linh Tĩnh cười nói:

"Mình sẽ thử, hừ, để cậu đụng vào mình... A, mình không muốn, cứu tôi với, Gia Minh tha mạng, a... ống xã tha mạng..."

Không dám la lớn tiếng, Linh Tĩnh vừa vùng vẫy vừa cười khẽ xin tha mạng, hồi lâu sau, Gia Minh một tay đưa vào trong tà áo trước của nàng, một tay luồn sâu vào trong làn váy, những chỗ nhạy cám bị chiếm lĩnh, Linh Tĩnh lặng yên thôi không giả vờ vùng vẫy kêu xin tha mạng nữa, đôi mắt long lanh nhìn Gia Minh, đôi gò má nóng lên, ngượng ngùng vô cùng...

****

Trong tình thế nguy hiểm như thế, dĩ nhiên đây không phải là nơi lý tưởng để ân ái, Gia Minh cũng bắt đầu suy nghĩ việc trở lại tầng trên của con tàu.

Nếu như lúc này chỉ có một mình hắn, hắn có thể làm bất cứ việc gì nếu muốn, nhưng có Linh Tĩnh ớ đây, những chuyện này bỗng nhiên phải lưu tâm, trên tàu lúc này, một số nơi có thể tiến lên tầng trên cơ bản đều đã biến thành chỗ chiến đấu.

Cho dù Gia Minh có tự tin đến mấy, cũng không nghĩ rằng mình giống như chiến thần có thể giết hết những kẻ ngáng đường rồi sau đó nghênh ngang đưa Linh Tĩnh lên lầu.

Không hi vọng Linh Tĩnh xảy ra chuyện, thực ra, lúc này trốn trong căn phòng vừa tối tăm vừa có địa hình phức tạp ở tầng dưới này có vẻ như là chọn lựa tốt nhất hiện giờ, song không chỉ Gia Minh thậm chí cả Linh Tĩnh cũng rất lo lắng, nếu như lâu quá vẫn không tìm thấy hai người họ, Sa Sa ở trên đó có hành động giống như Linh Tĩnh hay không.

Sau một hồi bàn bạc, Gia Minh vẫn quyết định mạo hiểm một phen, hắn chỉ cho Linh Tĩnh cách nổ súng một cách sơ lược, hai người lặng lẽ ra khỏi phòng, không mỏ đèn lên, Gia Minh đi trước dẫn đường, Linh Tĩnh kéo nắm góc áo hắn, đi xuyên qua một lối đi dài tối om.

Sau một lát, hai người đi đến đại sảnh để tổ chức yến hội đã hỗn loạn, cửa quay của đại sảnh thông với boong tàu trong lúc mưa gió, cũng chính là nơi mà hai người phải đi qua trong kế hoạch lộ trình của hai người.

Đi đến bên cổng lớn, Gia Minh đột nhiên đưa tay ngăn trước ngực Linh Tĩnh, ra hiệu dừng lại, chỗ mà Gia Minh chạm vào rất nhạy cảm khiến cho Linh Tĩnh tim đập loạn xạ, sau đó ba vệt sáng từ ngoài cửa quẹt qua quẹt lại, lúc này, một góc khác của đại sảnh dường như có tiếng người, ánh điện loáng qua một cái rồi biến mất.

Phía trước, phía sau đều có người đến, làm sao bây giờ, phải làm sao...tuy trong lúc nguy cấp nhưng Linh Tĩnh rất bình tĩnh, nàng nhớ lại lời nói của Gia Minh, không muốn trở thành gánh nặng của Gia Minh, thế là nàng kiểm tra băng đạn, mở chốt an toàn, bóp cò súng...

Bằng bằng bằng...

Ánh lửa sáng lên, đạn ở trên sàn nhà bay vụt ra, ánh đèn pin ngoài cửa đột nhiên ngừng lại, Gia Minh xông ra ngoài như một con báo!

Trong nháy mắt, tiếng súng đặc biệt rõ ràng trong màn mưa. Linh Tĩnh bị chính hành động của mình làm cho hoảng sợ, lúc phản ứng trở lại chỉ nghe thấy tiếng súng vang lên trong cơn mưa bão tối đen bên ngoài, vị trí của Gia Minh có chút không xác định, nàng giơ súng lên nhắm về phía ánh sánh đang quét qua quét lại ở phía sau rồi bóp chặt cò súng, đạn bay đi khoáng cách mười mấy mét, tóe lửa trong đêm tối, thật là tráng lệ, trên lối đi thông qua đại sảnh, rất nhiêu tia sáng quét qua quét lại liên tục, rõ ràng là bên kia đã nghe thấy động tĩnh ở bên này, và đang chạy như bay tới, sau đó bóng hai người đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt, trong ánh đèn pin lia qua lia lại, đầu bọn họ trực tiếp vỡ tung.

"Linh Tĩnh, mau qua đây!"

Quay đầu nhìn lại chỉ thấy bóng Gia Minh xuất hiện ớ trước cửa, hai nòng súng súng tự động chĩa thẳng ra ngoài cửa mười mấy mét, Linh Tĩnh cầm khẩu súng không có đạn liên hồi bóp cò chạy qua thật nhanh, trốn sau lưng Gia Minh. Trong đêm tối, cách boong tàu không xa có ba khẩu súng rớt lại, đèn pin vẫn còn mở, bên cạnh chúng mấy xác chết nằm sóng soài trên sàn.

"Linh Tĩnh, chúng ta lui về phía sau cái hòm bên kia"

Dùng hỏa lực đáng sợ chính xác tới cực điểm trực tiếp chế ngự kẻ địch phía bên kia, dường như bóng người vừa ló ra liền bị bắn chết ngay tức khắc. Gia Minh và Linh Tĩnh lui về phía sau mấy cái hòm sắt nơi mạn tàu, kế hoạch thất bại, bây giờ điều cần phải suy nghĩ là làm cách nào để chạy thoát.

"Xin, xin lỗi... Gia Minh..."

"Chúng mình là những người thân nhất, không cần phải nói xin lỗi"

Mỉm cười quay đầu lại an ủi Linh Tĩnh, Gia Minh đổi lại một khẩu súng, hỏa lực khắp nơi, bắn chết hai tên địch nghe thấy động tĩnh. Tình hình trở nên tồi tệ, tuy có công sự che chắn yểm trợ, nhưng trong lúc này nếu không thể giết thoát ra ngoài, một khi địch tới ngày càng đông hơn, e rằng cho dù là liên thủ với Nguyên Lại Triêu Sang thì cũng khó mà ứng phó nổi.

Tạm thời sẽ chế ngự địch ở hai bên, Gia Minh tranh thủ nhìn ra ngoài mạn thuyền, mới thở phào một hơi, xoay người nhảy ra phía sau thùng sắt, sau đó kéo một mớ dây thừng to vọt trở về.

“Linh Tĩnh, buộc cái này vào lan can, chúng ta thử một lần làm người bay trên không nhé".

Dưới mạn thuyền, là một chỉếc thuyền chỉến kề sát bên, nghĩ đến vách thuyền bên dưới đã bị phá thúng một lỗ, những tên địch chính từ dưới vào bên trong thuyền. Trên thuyền có người, nhưng... Không nhiều lắm...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Minh
28 Tháng hai, 2023 17:12
truyện cổ đại mà bác thời xưa vậy là hay rồi
Thanh Son
11 Tháng hai, 2023 10:22
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
tucrazy2006
15 Tháng sáu, 2022 17:56
chắc tại mình già rồi nên đọc truyện thấy hơi nhạt. tình tiết chỉ gọi là tương đối hợp lý, xây dựng xã hội còn hơi non.
ngocxuhp
10 Tháng sáu, 2022 23:32
Ẩn sát đoc hay quá
Lưu Giang
07 Tháng năm, 2022 08:08
đọc lại 4 năm , cảm xúc vẫn dâng trào , tổng nội dung ko có gì là hay nhưng tình tiết thúc đẩy nhân vật vô cùng vô cùng tốt. nhất là miêu tả tình cảm, đoạn linh tĩnh trở về tìm gia minh là lại khóc theo, xưa mới sinh viên ko có gi đình nên ít nghĩ, nay đã có mới thấy nó càng thấm thía. mọi thứ sez chẳng còn quan trọng j nữa nếu mất đi ng mà mình muôna chia sẻ nhất . một bộ bình đi rất đáng đọc, hy vọng sau này lão chuối viết tiếp 1 bộ tương tự sau chuế tuế :3
Ngo Hasuka
11 Tháng mười, 2021 23:18
Thế đọc hoàng kim đồng đi
yumura21
03 Tháng bảy, 2021 00:00
mark lai bo nay doc lau roi. hay.
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2021 07:53
đọc đại niết bàn chưa
Trần Hữu Long
22 Tháng mười một, 2020 10:33
muốn đọc lại mà k có bản cv. đọc dịch ngang tai phè phè, khó chịu .
quan352
21 Tháng tám, 2020 02:21
Bộ đô thị hay nhất từng đọc. Không quá yy. Không tung hô tàu. Lắm gái theo nhưng không quá sắc và ngựa giống. Khác gần như hoàn toàn dòng chủ lưu truyện TQ
lệ quỷ
06 Tháng bảy, 2020 20:44
Bộ này đọc lâu lắm rồi, đi qua bộ chuế tuế sẵn tiện ghé ngang. Bộ đô thị hay nhất với mình, sau khi đọc bộ này thì mấy bộ đô thị yy khác quá nhạt nhẽo và nhàm chán, nên đã lâu lắm rồi ko còn đọc đô thị nữa.(chắc vì ít yy tàu khựa nên bị 404 trên qidian rồi) Nếu ai yêu thích bộ này thì hãy đọc cả phần ngoại truyện, đó mới là dấu chấm viên mãn cho 1 tác phẩm hay. Vậy mà ko hiểu sao dịch giả của TTV lại bỏ qua phần ngoại truyện.
Thanlong989898
20 Tháng sáu, 2020 13:18
????
xetayga
31 Tháng năm, 2020 20:01
1. Linh Tĩnh( Vợ hợp pháp chính thức trên giấy tờ) - Con trai Cố Duẫn Kiệt 2. Sa Sa( Vợ nhưng không có danh phận trên giấy tờ) - Con gái thiên tài Cố Duẫn Đình 3. Marylin(Tình nhân) - 4. Nhã Hàm(Tình nhân) - Con gái Trương Duẫn Hinh 5. Kelly(Tình nhân/Bạn tình???) - 6. Gatsuta Kaoru (Nguyệt Trì Huân)_(Tình nhân) 7. Đông Phương Uyển (Tình nhân)
Sơn Ca
22 Tháng mười hai, 2019 13:58
ẩn sát đẹp không? Ẩn sát giảng cố sự gì? https://vidian.me/chi-tiet/an-sat-dep-khong-ban-tieu-thuyet-do-thi-nay-giang-co-su-gi
Lư Ngọc Bùi
20 Tháng mười, 2019 20:00
Truyện 1 vs 1 hay sao mấy đậu hũ...!
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
còn ngoại truyện mà
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
sao ko up ngoại truyện lên
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:33
còn ngoại truyện mà
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:20
kết hơi vội, đọc qua khá là khó hiểu
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:18
thiếu mấy chương extra rồi, bên truynful có kìa
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 07:58
Hmm các thế lực ngầm đc liệt kê ra nhiều mà khá là ít va chạm
h2olove
26 Tháng chín, 2019 12:22
cực phẩm
zozohoho
02 Tháng chín, 2019 14:39
t còn in ra để 1 bộ ở nhà :( đọc lại 5 lần có dư rồi. Nhất là đoạn lúc Gia Minh chết. cảm xúc của các nhân vật hay vc. Từ việc Huân giãy dụa muốn cướp xe tù đến lúc Linh Tĩnh biết in. quặn người khóc. Đọc mà thấy thốn vc.
conit
24 Tháng bảy, 2019 11:34
Truyện ba rọi, nhạt như nước ốc. Ưu điểm là tinh thần Tung Của không quá cao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK