Mục lục
[Dịch] Ẩn Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dây điện bị đứt, cột điện đổ, ô tô nổ tung, lửa cháy khắp nơi, hai cô gái đứng cách nhau mấy mét, đang ở trong trạng thái giằng co.

Một bên đỏ, một bên đen, hai cách ăn mặc rất khác nhau, biểu hiện cho sự lạnh lùng và kiêu căng.

Qua một kích vừa rồi, hai người hiện giờ đều đang đánh giá khí chất của đối phương.

Váy của Victoria bay phần phật, xung quanh không khí như bốc hơi, giống như đang biến thành một đóa Hồng Liên.

Natalie lựa chọn cách dùng dị năng nâng đỡ thân hình, tận dụng ưu thế lực lượng mạnh mẽ và tốc độ, xung quanh giống như đen lại, ba động không khí đều bị đè xuống.

Tất cả mọi người ở xung quanh đều khẩn trương nhìn sang bên này, bởi tính chất công việc, nên bọn họ cũng đã chứng kiến không ít dị năng, nhưng mà khả năng vận dụng dị năng tới mức này, thì đúng là chưa thấy.

Mặc dù đứng cách xa, nhưng họ vẫn cảm nhận được từ không khí truyền tới một làn sóng nhiệt và uy áp.

Trong những tiếng tí tách, Tuệ Thanh chậm rãi đứng lên, hít sâu một hơi, bản thân đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Ba người giằng co trong khoảng vài giây, nhưng mà áp lực trong không khí rất nặng nề, mang lại cảm giác thời gian ngưng đọng.

Trong tầm mắt, Victoria nhẹ nhàng giơ tay phải, hướng về phía hai người ngoắc ngón tay, thần thái quyến rũ và sắc đẹp kết hợp vào một chỗ khiến cho tinh thần người khác run lên.

Mà ở trước mặt nàng, bàn tay trái ở cạnh mình của Natalie xòe ra, ngón trở chỉ về phía sau hơi nhoáng lên, giống như làm một động tác đá cục đá vào trong mặt hồ yên tĩnh, Tuệ Thanh cũng đồng thời phất tay.

"Rời khỏi nơi này..."

Không một chút chần chừ, thu súng, lên xe, đám người kia vòng qua quảng trường rực lửa, rút theo một con đường khác.

Trong khoảnh khắc cuối cùng, họ nhìn thấy Victoria đi về phía Natalie, sau đó ngọn lửa đã lan tràn sang những cây cối ben đường, một bóng người đang lay động, tiếng đánh nhau cứ thế vang lên...

***

Trong ánh sáng như ban ngày, âm thanh khán giả vỗ tay giống như động đất, sân khấu hơi nghiêng, Linh Tĩnh mặt đầy nước mắt nhìn cô gái ở phía sau hậu trường, sững sờ.

"Sa Sa..."

Cách thời cấp 3 đã 4 năm, nhưng nó chưa làm thay đổi gì dung mạo của hai người, nhưng mà trong 4 năm này, do khí hậu ở mỗi nơi mỗi khác, họ đã trưởng thành hơn.

Hôm nay, Sa Sa đã là cô gái 23 tuổi, nhưng vẫn để tóc đuôi ngựa, khuôn mặt trái xoan đẹp tuyệt, vẫn mang theo một chút thanh thuần tinh nghịch của cô gái năm xưa.

Lúc này, trông Sa Sa hơi gầy một chút, cao hơn một chút, bốn năm rèn luyện trong thống khổ đã giúp nàng trở lên kiên cường, song khi thấy cô gái như chị em ruột của mình đi tới, sự kiên cường kia trong nháy mắt tan vỡ.

Nàng hơi cười cười, nước mắt như giọt châu, không còn khống chế được nữa rơi xuống.

"Sa Sa..."

Đi tới bên cạnh nàng, Linh Tĩnh nhìn người chị em xa cách 4 năm của mình, đột nhiên ôm lấy nàng, khóc rống lên:

"Sa Sa... Gia Minh đã chết rồi..."

Trên thế giới này, đã từng có ba người, giống như phu thê, như anh chị em bây giờ phân ly, chẳng cần phải che giấu gì nữa.

Có một số việc họ giữ lại không nói trước mặt cha mẹ mình, nhưng khi ở trước mặt nhau, họ không còn gì ngăn cách, hôm nay gặp mặt, sự đau đớn và ủy khuất trong 4 năm qua tuôn ra, chẳng còn kiềm chế được nữa.

"Tớ biết... Tớ biết..."

Trên mặt nước mắt như mưa, Sa Sa ôm lấy Linh Tĩnh thì thào tự nói.

Lúc này toàn bộ hậu trường đều kinh ngạc, đa số mọi người đã ngừng công việc, kinh ngạc nhìn Tiểu Mạnh cầm súng và hai cô gái đang ôm nhau khóc, màn sân khấu chậm rãi buông xuống.

Phương Vũ Tư nhìn tất cả, hít sâu một hơi, nàng nhìn khẩu súng trong tay Sa Sa, rồi lại nhìn Linh Tĩnh, lấy hết dũng khí đi tới:

"Không, không có chuyện gì... Không có chuyện gì đâu? Mọi người... Mọi người tiếp tục làm việc, chuẩn bị, chuyện này... Sa Sa..."

Đã nhiều năm không gặp, nàng đối với Sa Sa hơi bất ngờ, không biết nên nói cái gì nói, cũng may Sa Sa là người khôi phục tỉnh táo đầu tiên:

"Linh Tĩnh... Chúng ta cần phải đi..."

"Đi?"

"Khi cậu còn ở Viên, Lý Vân Tú đã giao cho cậu một thứ mang về, chắc là một cái bình nhỏ, bây giờ cậu còn giữ không?"

"... ở trong túi kìa."

Hai mắt đẫm lệ mông lung, nhưng mà khi nghe thấy Sa Sa nói tới việc này, Linh Tĩnh chạy về phía nơi hóa trang, lấy ra một cái lọ.

Sa Sa cầm lấy tay Linh Tĩnh chạy ra phía ngoài:

"Còn là tốt rồi, chúng ta đi..."

Cùng lúc đó, một thanh âm khác vang lên:

"Các ngươi đang làm gì!"

Dùng ánh mắt mông lung đảo qua, Julian thấy Sa Sa muốn kéo Linh Tĩnh rời đi, hắn lấy toàn bộ dũng khí đứng dậy, trong nháy mắt mấy khẩu súng đều chĩa thẳng vào hắn,

Linh Tĩnh lắc đầu, mang theo thanh âm nghẹn ngào nói:

"Là chị của em."

Sau đó, theo Sa Sa chạy ra cửa nhỏ.

Xuống cầu thang, đi qua một hành lang của sân vận động, Linh Tĩnh lúc này mới kịp phản ứng, chuyện này đúng là không đơn giản, xung quanh thỉnh thoảng lại có người đi tới, phần lớn là người ngoại quốc, tuy rằng mặc quần áo bình thường, nhưng xem ra bọn họ đều đang ở đây cảnh giới.

Sa Sa cầm súng trên tay, hiển nhiên là có quen đám người này.

Khi ra khỏi cửa nhỏ, Linh Tĩnh nhận ra con đường và hoa viên ở bên cạnh sân vận động, cách đó không xa là tiếng sóng vỗ bờ, tiếng sóng biển rõ ràng, hoa viên sáng rực, trong cái đêm mùa hạ này, nó có một biến hóa rất kỳ quái.

Hành động cùng Sa Sa có khoảng 10 người, họ đều đứng bên cạnh 4 chiếc xe con. Sa Sa kéo nàng lên chiếc xe thứ hai, bảo Linh Tĩnh ngồi ở vị trí phó lái, khi Sa Sa khởi động xe, Tiểu Mạnh và một gã người ngoại quốc lên xe ngồi ở phía sau.

"Đừng lo lắng..."

Sa Sa lời còn chưa kịp nói, thì một thanh âm đã vang lên ở phía sau, Linh Tĩnh nhìn lại, thấy một người mặc một bộ quần áo màu trắng bình thường, một cô gái mặc áo màu xanh giống như từ trên trời hạ xuống.

Cô gái kia ngồi xổm trên mui xe, mui xe bị hõm xuống, kính thủy tinh đã vỡ.

Sau một khắc, tiếng súng lập tức vang lên.

-o0o-

Làn đạn từ ba chiếc xe kia bắn tới, mui chiếc xe tuy rằng bị hõm xuống, nhưng người ngồi bên trong không bị thương tổn gì.

Sa Sa giơ súng lên đỉnh đầu bóp cò, người kia bật dậy, tách một tiếng đã thấy ở bên cạnh hoa viên.

Sa Sa nhấn chân ga, đám người ở mấy chiếc xe kia nói:

"go! go! go"

Đạn bắn tứ tung về phía hoa viên, bốn chiếc xe dùng tốc độ cao nhất lao đi.

Biến hóa này làm cho Linh Tĩnh cảm thấy khó thở, nàng phải cố gắng bám chặt vào ghế tựa, thỉnh thoảng nhìn ra phía sau, vẫn thấy một bóng đen bám theo.

Bóng đen kia rơi vào chiếc xe cuối cùng, chiếc xe kia mới rẽ qua một khúc cua, bóng người kia đột nhiên từ trong hoa viên vọt ra, lộn mình một cái, phóng qua kính chắn gió phía trước.

Lúc bóng người này còn ở trên không trung, một đạo kình khí vô hình đã bắn ra ngoài, bắn vào xe tóe lửa giống như cắt xét.

"Rầm"

Chiếc xe giống như bị cắt thành hai nửa, đâm sầm vào một bồn hoa, sau đó nổ tung, sức ép lan tỏa khắp xung quanh, lửa bắt đầu bốc lên.

Bốn người bên trong xe cũng là những chiếc sĩ tinh nhuệ, hầu như lúc xe nổ, họ cũng đồng thời nhảy ra.

Bốn khẩu súng giơ lên nhả đạn, ba chiếc xe con kia không dừng lại, mà vẫn tiếp tục lao nhanh, trong nháy mắt đã được vài trăm mét, biến mất sau một con đường.

Lửa cháy ngập trời, tiếng súng truyền đi rất xa, trong sự hỗn loạn thỉnh thoảng có tiếng kêu thảm thiết.

Sau một lúc, phía hoa viên (vườn hoa) đã yên tĩnh lại, không còn tiếng súng, tiếng kêu thảm thiết cũng không còn, chỉ có lửa vẫn cháy như cũ, gió vẫn thổi phây phây, bóng cây chập chờn trong ánh điện.

"Reng…"

Tiếng điện thoại di động vang lên, một cô gái mặc quần áo màu xanh lá, trên tay phải dính đầy máu tươi, nghe tiếng chuông vang lên, nàng dùng hai ngón tay rút nó ra.

Sau khi nhìn một lúc, nàng dùng ngón tay phải dính máu điểm một cái, áp lên bên tai, nhưng không cho điện thoại tiếp xúc với da, ngón cái và ngón trở vẫn kẹp như cũ, giống y như là ép chết một con chuột.

"Tìm được rồi... Bọn họ rất yếu... trốn không thoát... Quitos..."

Còn chưa nói xong, trong không trung đã vang lên một tiếng súng, cái điện thoại bị bắn nổ.

Cô gái kia xoay người, nhìn về phía người đàn ông đày máu trong vườn hoa, viên đạn làm cho cô gái này tóe máu, nhưng mà cô gái này vẫn cười, ném chiếc điện thoại xuống đất:

"Cảm ơn... Ta ghét công nghệ cao..."

Sau một khắc, bàn tay phải dính máu kia đã bóp chết người đàn ông, cô gái xoay người rời đi, cùng lúc đó, cách nơi này không xa, có một nam nhân nhìn cảnh tượng trước mặt, trên mặt hiện lên sự bất đắc dĩ, đắc dĩ, có chút khổ não, có chút tức giận.

Trong bóng đêm, con mèo nhỏ kêu "meo meo".

Chiếc xe con lao như bay qua hai con đường, nhưng tình thế khẩn trương của mọi người không giảm bớt, Linh Tĩnh cuối cùng cũng bình ổn được hô hấp, trong lòng có rất nhiều lời, nhưng lúc này không biết nói từ đâu:

"Là ai vậy?"

"Một số... người linh tinh ấy mà."

Sa Sa miễn cưỡng cười, nhìn Linh Tĩnh nói:

"Đừng sợ."

Chiếc xe trở lên yên tĩnh, sau một lát, Linh Tĩnh cúi đầu:

"Cậu lại gạt tớ... Gia Minh trước đây cũng gạt chúng ta như thế này..."

"Tớ..."

Gió từ ngoài cửa xe lùa vào, nghe thấy Linh Tĩnh nói đến Gia Minh, Sa Sa khó khăn hít một hơi, nói:

"Xin lỗi, tớ... tớ không muốn chúng ta gặp mặt trong tình huống này, hay là... A..."

"Tại sao cậu không đi tìm tớ."

Linh Tĩnh nhìn nàng, nói:

"Mấy năm nay cậu ở đâu?"

"Ta cũng ở Châu Âu... Gia Minh đưa tớ tới đó..."

Sa Sa nói một cách nhẹ nhàng, nhưng cũng chỉ hai người bọn họ mới cảm nhận được sự phức tạp trong câu nói của mình, các nàng đều được Gia Minh đưa tới Châu Âu, cho nên mới có bây giờ.

Trong thoáng chốc, Linh Tĩnh đã trở nên trầm mặc, nhìn cột đèn không ngừng lui lại phía sau, hơi nhắm hai mắt lại.

Đây là cảnh tượng một con đường mới trong nội thành, tuy rằng đã trang hoàng hơn trước kia, nhưng mà dân số vẫn không được coi là nhiều.

Hiện giờ ở hai bên đường không có bao nhiêu người, cửa hàng cũng không có mấy, con đường yên ắng ngăn nắp sạch sẽ hơn nhiều so với các khu khác.

Linh Tĩnh nghe thấy Sa Sa dùng tiếng Anh nói một câu:

"Những người kia còn theo sau chúng ta..."

Xem ra là nói qua bộ đàm.

Tiểu Mạnh ngồi ở phía sau cũng nói:

"Có thêm một cô gái nữa..."

"Bắn trúng đầu và cột sống của họ sẽ có hiệu quả."

Đây là câu nói đầu tiên của người ngoại quốc ngồi ở phía sau.

"Phải bắn trúng mới nói được, bọn họ quá nhạy cảm..."

Tiểu Mạnh nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói:

"Hơn mười phút là đủ rồi, đội quân thứ nhất đã xuất phát, họ có nhiều người hơn nữa cũng phải rời đi..."

Câu này vừa mới nói xong, chỉ nghe chiếc xe phía sau phanh két một tiếng, lúc quay đầu lại đã thấy chiếc xe con kia hõm vào, đang lao sang bên đường, ầm ầm va chạm vào một chiếc xeddi ngược chiều.

Họ nhìn thấy bóng hình của một cô gái ngoại quốc, cũng bởi vì hai xe va chạm quá mạnh, mà thân hình của cô gái này bay lên cao trên không trung, trong tay hình như còn ném một cái gì đó tới bên này, trông giống như là một cái bánh lái.

"Ầm" một tiếng, cửa sổ phía sau xe trong nháy mắt biến thành hoa tuyết, tốc độ chiếc xe rất nhanh, hơn nữa khoảng cách rất xa, vậy mà cô gái kia có thể ném vỡ cửa xe.

Sa Sa ngoặt ở một cái ngã tư đường, sau đó nhìn ra ngoài, thấy người đi đường đang đua nhua chạy trốn.

Con đường trở nên trống trải, cô gái kia vừa đi vừa phất tay sang bê này, sau đó xoay người chạy vào trong ngõ hẻm bên cạnh.

Hai gã đặc công ở chiếc xe phía sau đang giãy dụa trên đất, nhưng mà họ đã không còn sức mà nổ súng.

Lúc trước có bốn chiếc xe, bây giờ chỉ còn hai chiếc, chiếc xe phía trước thả chậm tốc độ, để chiếc xe phía sau lướt qua, nó đại khái muốn yểm hộ cho chiếc xe phía sau tranh thủ thời gian, khi qua hai con đường, chiếc xe phía sau đã bị bỏ lại, tiếng súng vang lên, liên lạc bộ đàm bị cắt.

Bên trong xe trở nên trầm mặc, Tiểu Mạnh ba một tiếng dùng báng súng ném về phía cửa xe phía sau vốn đã vỡ tan.

Qua mấy phút, cũng không biết trong bộ đàm bọn họ truyền tới tin tức gì, Sa Sa cắn chặt môi dưới, thả chậm tốc độ, hai người ở phía sau nhảy xuống, Sa Sa nhấn chân ga, cũng không quay đầu lại, Linh Tĩnh nhìn cảnh tượng phố xa yên ắng, bên tai phảng phất giống như nghe thấy tiếng hơi thở của mình.

Đột nhiên, Sa Sa đưa tay tới, từ trong găng tay của nàng lấy một cái bình nhỏ, Linh Tĩnh giật mình nắm tay lại.

Sa Sa nhìn nàng, hơi ngẩn người, trong chốc lát, Linh Tĩnh mới phục hồi lai lắc đầu:

"Tớ không biết đây là vật gì... cũng không biết bây giờ đang xảy ra chuyện gi... đối với gia đình chúng ta..."

"Không có chuyện gì..."

Sa Sa há miệng, nói:

"Chỉ là..."

"Cậu mà còn giành, tớ cắn cậu đấy..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Minh
28 Tháng hai, 2023 17:12
truyện cổ đại mà bác thời xưa vậy là hay rồi
Thanh Son
11 Tháng hai, 2023 10:22
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
tucrazy2006
15 Tháng sáu, 2022 17:56
chắc tại mình già rồi nên đọc truyện thấy hơi nhạt. tình tiết chỉ gọi là tương đối hợp lý, xây dựng xã hội còn hơi non.
ngocxuhp
10 Tháng sáu, 2022 23:32
Ẩn sát đoc hay quá
Lưu Giang
07 Tháng năm, 2022 08:08
đọc lại 4 năm , cảm xúc vẫn dâng trào , tổng nội dung ko có gì là hay nhưng tình tiết thúc đẩy nhân vật vô cùng vô cùng tốt. nhất là miêu tả tình cảm, đoạn linh tĩnh trở về tìm gia minh là lại khóc theo, xưa mới sinh viên ko có gi đình nên ít nghĩ, nay đã có mới thấy nó càng thấm thía. mọi thứ sez chẳng còn quan trọng j nữa nếu mất đi ng mà mình muôna chia sẻ nhất . một bộ bình đi rất đáng đọc, hy vọng sau này lão chuối viết tiếp 1 bộ tương tự sau chuế tuế :3
Ngo Hasuka
11 Tháng mười, 2021 23:18
Thế đọc hoàng kim đồng đi
yumura21
03 Tháng bảy, 2021 00:00
mark lai bo nay doc lau roi. hay.
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2021 07:53
đọc đại niết bàn chưa
Trần Hữu Long
22 Tháng mười một, 2020 10:33
muốn đọc lại mà k có bản cv. đọc dịch ngang tai phè phè, khó chịu .
quan352
21 Tháng tám, 2020 02:21
Bộ đô thị hay nhất từng đọc. Không quá yy. Không tung hô tàu. Lắm gái theo nhưng không quá sắc và ngựa giống. Khác gần như hoàn toàn dòng chủ lưu truyện TQ
lệ quỷ
06 Tháng bảy, 2020 20:44
Bộ này đọc lâu lắm rồi, đi qua bộ chuế tuế sẵn tiện ghé ngang. Bộ đô thị hay nhất với mình, sau khi đọc bộ này thì mấy bộ đô thị yy khác quá nhạt nhẽo và nhàm chán, nên đã lâu lắm rồi ko còn đọc đô thị nữa.(chắc vì ít yy tàu khựa nên bị 404 trên qidian rồi) Nếu ai yêu thích bộ này thì hãy đọc cả phần ngoại truyện, đó mới là dấu chấm viên mãn cho 1 tác phẩm hay. Vậy mà ko hiểu sao dịch giả của TTV lại bỏ qua phần ngoại truyện.
Thanlong989898
20 Tháng sáu, 2020 13:18
????
xetayga
31 Tháng năm, 2020 20:01
1. Linh Tĩnh( Vợ hợp pháp chính thức trên giấy tờ) - Con trai Cố Duẫn Kiệt 2. Sa Sa( Vợ nhưng không có danh phận trên giấy tờ) - Con gái thiên tài Cố Duẫn Đình 3. Marylin(Tình nhân) - 4. Nhã Hàm(Tình nhân) - Con gái Trương Duẫn Hinh 5. Kelly(Tình nhân/Bạn tình???) - 6. Gatsuta Kaoru (Nguyệt Trì Huân)_(Tình nhân) 7. Đông Phương Uyển (Tình nhân)
Sơn Ca
22 Tháng mười hai, 2019 13:58
ẩn sát đẹp không? Ẩn sát giảng cố sự gì? https://vidian.me/chi-tiet/an-sat-dep-khong-ban-tieu-thuyet-do-thi-nay-giang-co-su-gi
Lư Ngọc Bùi
20 Tháng mười, 2019 20:00
Truyện 1 vs 1 hay sao mấy đậu hũ...!
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
còn ngoại truyện mà
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
sao ko up ngoại truyện lên
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:33
còn ngoại truyện mà
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:20
kết hơi vội, đọc qua khá là khó hiểu
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:18
thiếu mấy chương extra rồi, bên truynful có kìa
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 07:58
Hmm các thế lực ngầm đc liệt kê ra nhiều mà khá là ít va chạm
h2olove
26 Tháng chín, 2019 12:22
cực phẩm
zozohoho
02 Tháng chín, 2019 14:39
t còn in ra để 1 bộ ở nhà :( đọc lại 5 lần có dư rồi. Nhất là đoạn lúc Gia Minh chết. cảm xúc của các nhân vật hay vc. Từ việc Huân giãy dụa muốn cướp xe tù đến lúc Linh Tĩnh biết in. quặn người khóc. Đọc mà thấy thốn vc.
conit
24 Tháng bảy, 2019 11:34
Truyện ba rọi, nhạt như nước ốc. Ưu điểm là tinh thần Tung Của không quá cao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK