Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Có thân phận này, một vị trưởng lão của Thiên Khung Phái lập tức đến sơ môn đón tiếp Lâm Mộc, dẫn Lâm Mộc vào bên trong Thương Khung Phái.  

 

Thiên Khung Phái có lịch sử truyền thừa lâu đời, cả môn phái được xây dựng theo lối kiến trúc cổ điển, những kiến trúc này tràn đầy hơi thở lịch sử, trông vô cùng khí thế.  

 

Bước vào Thiên Khung Phái, dường như Lâm mộc đang tiến vào một môn phái lớn thời cổ đại vậy.  

 

“Lâm nghị trưởng, không biết cậu đột nhiên quá bộ đến Thiên Khung Phái của chúng tôi là vì điều gì? Cậu muốn truyền đạt mệnh lệnh gì của Liên minh sao?” Trưởng lão Thiên Khung Phái vừa đi vừa cười hỏi.  

 

“Tôi đến đây là do có chút việc riêng, tôi có chuyện cần tìm chưởng môn của các người.” Lâm Mộc nói.  

 

“Được, tôi mang cậu đi tìm trưởng môn.” Trưởng lão Thiên Khung Phái vừa cười vừa nói.  

 

Rất nhanh, vị trưởng lão kia đã dẫn Lâm Mộc tới một thiên điện.  

 

Trong điện có một một người đàn ông trung niên gương mặt góc cạnh rõ ràng, để tóc dài đang ngồi.  

 

Thiên Khung Phái là môn phái mạnh nhất trong số các ẩn môn, trưởng môn cai quản môn phái đương nhiên là tồn tại cấp bậc Kết Đan Cảnh.  

 

Nếu chỉ nói riêng về cảnh giới, khẳng định sẽ không kém hơn Lâm Mộc.  

 

“Chưởng môn, vị này là nghị trưởng Lâm Mộc của Liên minh, lần này cố ý tới để gặp ngài.” Trưởng lão Thiên Khung Phái bẩm báo.  

 

“Lâm nghị trưởng, chào cậu, tôi đây họ Vương.”  

 

Trưởng môn Thiên Khung Phái cười nói, đứng dậy nghênh đón Lâm Mộc.  

 

Với thân phận hiện giờ của Lâm Mộc, cho dù có là chưởng môn Thiên Khung Phái thì cũng phải nhiệt tình đón tiếp anh.  

 

“Chào Vương chưởng môn.” Lâm Mộc mỉm cười đáp lời.  

 

“Lâm nghị trưởng không cần khách sáo, mời ngồi.” Chưởng môn Thiên Khung Phái kéo ghế mời Lâm Mộc nhập tọa.  

 

Sau khi Lâm Mộc ngồi xuống, chưởng môn Thiên Khung Phái cũng ngồi xuống bên cạnh, đồng thời phân phó trưởng lão dâng trà cho Lâm Mộc.  

 

“Lâm nghị trưởng, cậu đột nhiên tới Thiên Khung Phái của chúng tôi không biết là vì chuyện gì?” Chưởng môn Thiên Khung Phái hỏi.  

 

Không có chuyệ không lên điện Tam Bảo.  

 

Chưởng môn Thiên Khung Phái đương nhiên biết lần này Lâm Mộc chạy tới nơi này nhất định là do có việc cần kíp.  

 

“Vương chưởng môn, cho phép tôi đi thẳng vào vấn đề, tôi nghe nói quý phái có một khối Tử Huyền Thiết, gần đây tôi đang tìm vật ấy, không biết Vương chưởng môn có thể nén đau mà bán cho tôi không?” Lâm Mộc vừa nói bưng chén trà lên nhấp một ngụm.  

 

“Tử Huyền Thiết?”  

 

Sau khi Vương chưởng môn nghe vậy thì đột nhiên hiểu ra mục đích của Lâm Mộc.  

 

“Lâm nghị trưởng, thật ngại quá, Tử Huyền Thiết này là tài liệu quan trọng để rèn vũ khí.”  

 

Vương chưởng môn tiếp tục nói: “Đồng thời vật ấy còn có năng lực chữa trị mạnh mẽ, dùng nó để sửa chữa vũ khí thì hiệu quả tốt hơn rất nhiều lần, hiện giờ Thiên Khung Phái của chúng tôi cũng chỉ còn sót lại một khối Tử Huyền Thiết, không thể bán cho người ngoài.”  

 

Câu trả lời này quả thật hơi khiến

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK