Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Tên đệ tử sau khi nghe anh nói thì bị dọa sợ hết hồn, vứt luôn cả chổi, chạy thẳng vào bên trong đạo quán.  

 

“Sư phụ! Kẻ bắt cóc Tôn Thượng Minh tới! Kẻ bắt cóc Tôn Thượng Minh tới!”  

 

Tên đệ tử này vừa la vừa chạy, giọng của cậu ta vang vọng khắp Kim Trì Quan.  

 

“Sao cơ? Tên đó dám mò đến đây ư?”  

 

Mấy đệ tử trong đạo quán sau khi nghe thấy tiếng la thất thanh ấy thì rối rít kéo nhau tụ tập trong sân, bàn tán rôm rả.  

 

“Lá gan của tên đó lớn thật? Sư phụ đang truy lùng anh ta vậy mà anh ta còn dám chủ động mò tới tận đây?”  

 

“Tôi lại tò mò không biết anh ta lợi hại cỡ nào mà dám khiêu chiến với uy quyền của Kim Trì Quan chúng ta? Cái gì, sao nhìn anh ta nhỏ tuổi quá vậy?”  

 

Bên trong đạo quán, chúng đệ tử bàn luận sôi nổi, còn Lâm Mộc thì từ bên ngoài thong thả đi vào.  

 

“Kẻ bắt cóc chính là anh sao? Anh là người đả thương đại sư huynh của chúng tôi? Sao anh trông trẻ măng vậy?”  

 

Các đệ tử bên trong đạo quán soi từ đầu đến chân Lâm Mộc, sau khi nhìn thấy rõ ngũ quan của anh thì vô cùng kinh hãi, chắt lưỡi một tiếng.  

 

Bọn họ đều biết việc tu hành vô cùng tiêu tốn thời gian. Quá trình hấp thụ linh khí để tu luyện rồi gia tăng tu vi diễn ra hết sức chậm chạp.  

 

Vậy mà Lâm Mộc còn trẻ như vậy đã có thể đánh bại đại sư huynh của bọn họ cho nên việc các đệ tử bị sốc như vậy là điều dễ hiểu.  

 

“Kim Trì Quan, Vũ đạo trưởng đâu rồi!”  

 

Lâm Mộc bước vào trong sân, giọng nói của anh như tiếng chuông, vang vọng khắp đạo quán.  

 

… Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

“Thằng oắt con láo xược kia!”  

 

Một giọng nói già nua lớn tiếng vang lên, Lâm Mộc ngẩng đầu thì nhìn thấy một ông già tóc đã bạc trắng đang đi vào trong sân.  

 

“Sư phụ!”  

 

“Sư phụ!”  

 

Các đệ tử bên trong đạo quán thấy Vũ đạo trưởng tới thì vô cùng phấn khích.  

 

“Ông chính là Vũ đạo trưởng, đúng chứ?” – Lâm Mộc nhìn về phía ông già tóc bạc phơ nói.  

 

“Đúng vậy, là tôi đây.”  

 

Vũ đạo trưởng quan sát Lâm Mộc rồi nói: “Nhóc con, lá gan của cậu lớn nhỉ? Đả thương đại đệ tử của tôi, dám bắt cóc cả người mà tôi che chở… Trong khi tôi thì đang truy bắt cậu khắp nơi, muốn băm thây cậu thành trăm   mảnh, vậy mà cậu còn dám chủ động đến đây đòi gặp tôi?”  

 

Lâm Mộc có thể cảm nhận rõ ràng từ ánh mắt đến giọng nói của Vũ đạo trưởng đều mang phong thái của một bậc bề trên, tràn đầy sự trịch thượng.  

 

“Học trò của ông ra tay với tôi trước, anh ta bị đập cho tơi tả như vậy thì chỉ có thể trách thực lực của anh ta không đủ, tự làm tự chịu thôi.” – Lâm Mộc thản nhiên nói.  

 

“Hừ, cậu chạy đến tận đây chẳng lẽ chỉ vì muốn dạy tôi cách phân biệt đúng – sai?” – Vũ đạo trưởng hừ lạnh một tiếng.  



“Tôi chủ động đến đây tất nhiên không phải vì muốn nói đạo lý với ông, tôi muốn cho ông một cơ hội, chỉ cần ông cắt đứt quan hệ với Tôn gia thì tôi sẽ không đụng vào Kim Trì Quan này của ông.” – Lâm Mộc chậm rãi nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK