Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Trưởng lão của Thanh Thương phái, ông đang ở đỉnh phong của Linh Ý Cảnh, khi đối phó với một người cảnh giới thấp hơn ông, ông còn cần kêu cứu sao? Đây là khả năng của Thanh Thương phái, đệ nhất môn phái ở tỉnh Dương Hà sao? Ông không sợ truyền ra bị người khác cười nhạo sao?” Lâm Mộc lớn giọng nói.  

 

Những lời này vào tai của trưởng lão Thanh Thương phái quả thực rất khó nghe.  

 

"Truyền ra ngoài? Người chết không thể kể chuyện, hôm nay ngươi không thoát được ra khỏi đây đâu!" Trưởng lão của Thanh Thương phái tức giận, tấn công Lâm Mộc càng thêm mạnh mẽ.  

 

Chỉ trong chốc lát, hai đệ tử của Thanh Thương phái cũng xông tới, từ phía sau lao thẳng tới chặn đường rút lui của Lâm Mộc.  

 

Cảnh giới của hai người trong nháy mắt cũng lộ ra, một người ở cảnh giới sơ kỳ, người còn lại là cảnh giới trung kỳ.  

 

Bị đối phương tấn công từ cả hai phía khiến anh có hơi khó đối phó.  

 

Đối mặt với cả hai phía tấn công đến, Lâm Mộc muốn rút lui lại càng trở nên khó khăn.  

 

Bùm!  

 

Khi Lâm Mộc vừa lùi để đỡ đòn tấn công của trưởng lão Thanh Thương phái, người đứng sau anh có cảnh giới sơ giai của Linh Ý Cảnh đã đánh vào lưng Lâm Mộc một quyền, khiến cơ thể anh chúi người về phía trước.  

 

Mặc dù Lâm Mộc cũng ở cảnh giới sơ kỳ, nhưng lần này anh chỉ có thể dùng thân thể của mình để chống đỡ một đòn công kích của người khác, không giống với việc hai người cùng cảnh giới đánh nhau.  

 

May mắn thay, đối thủ đang tấn công dưới nước, uy lực của cú đấm đã yếu đi rất nhiều, nếu như ở trên bờ mà dùng thân thể chống lại công kích của người tu luyện cùng cảnh giới thì sẽ bị thương rất nặng.  

 

“Lần này cậu không còn chỗ nào để lùi đâu, đi chết đi!”  

 

Lúc Lâm Mộc vừa chịu xong cú đấm và phải nghiêng người về phía trước, trưởng lão của Thanh Thương phái trước mặt anh cũng ra tay đấm một quyền.  

 

“Không xong rồi!”  

 

Sắc mặt Lâm Mộc nhanh chóng thay đổi, anh không có thời gian suy nghĩ lung tung, trong chớp mắt chìm xuống nước để trốn.  

 

Rầm!  

 

Việc Lâm Mộc đột ngột chìm xuống hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của trưởng lão Thanh Thương phái, dù sao thì bên dưới hồ nước cũng tràn ngập Hàn khí.  

 

Kết quả, cú đấm của ông ta cũng vì vậy mà thất bại, ông ta đã đánh trúng vào người của Thanh Thương phái, người bị đánh trúng cũng bị ngã xuống nước.  

 

Dù sao thì anh ta cũng đang đứng ở phía sau Lâm Mộc, Lâm Mộc lại đột nhiên lặn xuống nước, nắm đấm của trưởng lão phái Thanh Sơn tự nhiên sẽ rơi vào trên người anh ta.  

 

Lâm Mộc nhanh chóng chìm xuống dưới nước khoảng năm sáu mét.  

 

Khí Hàn Sát lạnh lẽo kia cũng lao về phía anh, anh nhanh chóng cảm giác được một cỗ khí Hàn Sát lạnh lẽo từ khắp nơi xông thẳng vào trong cơ thể mình.  

 

Dưới sự công kích của năng lượng lạnh lẽo và quỷ dị, Lâm Mộc chỉ cảm thấy cả người như rơi vào động băng, lạnh đến đáng sợ!  

 

Mấy ngày trước, khi Lâm Mộc vừa mới đến hồ Thiên Sát, anh chỉ dùng tay sờ một chút thôi đã cảm thấy hơi khó chịu rồi, nhưng hiện tại, anh lại đang đắm mình trong làn nước chứa đầy khí Hàn Sát này.  

 

Bình thường nếu như ở cảnh giới Linh Ý Cảnh của Lâm Mộc, cho dù là cởi trần đi xuống tảng băng, anh cũng không cảm thấy lạnh như vậy.  

 

Đủ để thấy sự hung ác của khí Hàn Sát này.  

 

Phía trên mặt hồ khoảng ba mét.  

 

“Con không sao chứ?”  



Trưởng lão của Thanh Thương phái nhìn người đệ tử bị ông ta đánh trúng, cũng may là ông ta đã kịp thời giảm đi một ít sức mạnh từ nắm đấm của ông ta trước khi một đòn ấy đánh trúng người đệ tử. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK