Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Vâng vâng vâng!” Quản gia già liên tục trả lời ở sau lưng.  

 

Sau khi Tôn Thượng Minh vào biệt thự, lão quản gia lại cầm điện thoại bấm gọi.  

 

"Loan Đao, anh làm ăn kiểu gì vậy, anh chắc là Lâm Mộc đã chết sao? Tại sao anh ta vẫn còn sống chứ?"  

 

Điện thoại vừa kết nối, lão quản gia liền dò hỏi.  

 

"Anh ta vẫn còn sống sao? Sao có thể, tôi chắc chắn đã đánh chết anh ta rồi! Không thể nào sai được!" Giọng điệu chắc nịch vang lên trong điện thoại.  

 

"Anh còn mặt mũi nói như thế sao, tự mình đến Kim Châu tìm hiểu đi, anh ta còn sống, chuyện này tuyệt đối là sự thật, hiện tại mày đến Kim Châu ngay cho tôi, giết chết anh ta rồi cầm đầu của anh ta về đây cho tôi! Lần này không được phép có sai sót nữa! ”Lão quản gia hung hăng nói.  

 

“Được rồi, lần này tôi nhất định sẽ mang xác anh ta trở về, sẽ không bao giờ có sai sót nữa!” Giọng nói cam đan truyền từ trong điện thoại ra.  

 

...  

 

Ngày thứ hai sau bữa tiệc, Lâm Mộc lái chiếc xe cũ của mình đến núi Ngọa Long, quay về gặp sư phụ.  

 

Sau khi xe đến núi Ngọa Long, Lâm Mộc lái xe theo con đường đất hẹp lên núi.  

 

Dù vậy, sau khi xe chạy được lưng chừng núi, chỉ còn con đường đá dẫn đến đạo quán thì xe lại không lên được nữa.  

 

Lâm Mộc dừng xe đi bộ lên núi, anh nhìn đồng hồ đã ba giờ chiều, đạo quán Ngọa Long nằm ở sâu trong núi Ngọa Long, đi bộ một lúc cuối cùng Lâm Mộc cũng đã nhìn thấy.  

 

"Đây là tamlinh247.org, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất"   

 

Đạo quán Ngọa Long được bao quanh bởi rừng rậm, đạo quán này này dường như nằm cách biệt với thế giới.  

 

Đối với Lâm Mộc mà nói, tuy rằng đạo quán trước mặt có chút tồi tàn, nhưng lại rất quen thuộc, dù sao Lâm Mộc cũng đã ở đây năm năm.  

 

"Cuối cùng đã trở lại rồi!"  

 

Lâm Mộc nở nụ cười bước nhanh vào trong đạo quán.  

 

Mở cửa ra, Lâm Mộc bước vào, anh nhìn vào trong sân.  

 

Có một người đàn ông mặc áo choàng đang đứng quét sân.  

 

Anh ta là đệ tử làm mấy việc lặt vặt duy nhất của đạo quán này.  

 

Sau khi Lâm Mộc rời khỏi đạo quán, chỉ còn hắn và sư phụ ở trong đạo quán.  

 

“Sư huynh Lâm Mộc, anh đã về rồi.” Nhìn thấy Lâm Mộc, người nọ vội vàng cười chào hỏi.  

 

"Ừm, tôi trở lại gặp Sư phụ, ông ấy đang ở trên vách núi phía sau đúng không?"  

 

Theo như sự hiểu biết của Lâm Mộc về sư phụ , 80% thời gian Sư phụ đều ngồi thiền trên vách đá.  

 

“Đúng vậy, sư huynh, anh có thể đi đến đó xem.” Đệ tử làm mấy công việc lặt vặt nói nói.  

 

Lâm Mộc đi qua qua sân rồi đi thẳng đến vách núi phía sau.  

 

Trước mặt là vách núi phía sau đạo quán.  

 

Một ông già mặc áo choàng đạo sĩ, râu dài và tóc bạc trắng, đang ngồi im lặng khoanh chân trên vách đá trước mặt.  

 

Ông ấy là sư phụ của Lâm Mộc và cũng là sư phụ của đạo sĩ ở chùa Ngọa Long.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK