Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Hi vọng quả thật quá đỗi quan trọng, nếu ai ai cũng mất đi hi vọng thì đáng sợ biết bao!” Lâm Mộc cảm khái.  

 

La Văn Thành cũng cười nói: “Khi trước Tu hành  như một ngành nghề chẳng mấy ai biết đến, sau này mọi thứ sẽ đổi thay. Những Tu hành Giả như chúng ta sẽ nổi tiếng, nghề tu hành cũng được ưa chuộng và lăng xê, nghĩ thôi cũng thấy là chuyện tốt rồi, cuối cùng chúng ta cũng được xã hội công nhận.”   

 

“Nào, chúng ta vào kiểm tra siêu thị nhỏ này.” Thẩm Trạch Thiên nói.  

 

Ba người bước vào một siêu thị đang mở cửa bên con phố.  

 

“Không một bóng người!” Siêu thị không lớn, chỉ quét mắt đã kiểm tra xong.  

 

“Đừng lơ là, phải kiểm tra kỹ phía sau từng kệ hàng, chúng ta chia ra kiểm tra nhé.” Thẩm Trạch Thiên khoát tay ra hiệu.  

 

Ba người tản ra, Lâm Mộc đi về phía kệ hàng bên trái.  

 

Vừa quẹo sau một kệ hàng, Lâm Mộc bỗng phát hiện ra một bóng người.  

 

Là bóng lưng của một cô gái trẻ, cô ấy đang ngồi xổm nấp trong góc.  

 

Là người còn sống sót ư?  

 

“Đừng sợ, tôi không phải Người biến dị, tôi có thể đưa cô đến nơi an toàn.” Lâm Mộc nói.  

 

Lâm Mộc vừa dứt lời, Cô gái trẻ chậm rãi quay người lại.   

 

Khi Lâm Mộc nhìn thấy mặt cô ấy thì giật thót.  

 

Hai mắt Cô gái trẻ đỏ ngầu!  

 

“Chẳng ngờ lại là Người biến dị!” Lâm Mộc giơ tay lên theo bản năng, nội lực cuồn cuộn dồn về lòng bàn tay.  

 

Nhưng ngay khi định đánh ra đòn công kích thì anh bỗng khựng lại.   

 

Cô gái này xách hai túi lớn, bên trong đầy ắp đồ ăn. Điều này khiến Lâm Mộc kinh ngạc vô cùng!   

 

Theo như những gì anh biết, Người biến dị không cần ăn thức ăn bình thường! Cô ấy là Người biến dị, vậy thì xách nhiều đồ ăn thế làm gì?  

 

Cô gái biến dị bỗng lên tiếng: “Tôi không hại anh đâu, mau đi đi, nếu anh không tìm được nơi nào an toàn để ẩn trốn, tôi ... tôi có thể nói cho anh một địa điểm.”  

 

Nghe tới đây Lâm Mộc càng thêm kinh ngạc. Rõ ràng cô gái này coi anh là người thường mà không hay biết anh là Tu hành Giả.  

 

Nghĩ cũng đúng, Tu hành Giả vốn chẳng mấy ai biết tới, đám Người biến dị này chắc đa phần không rõ gì tới nghề tu hành.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Một Người biến dị như cô ấy trông thấy ‘người bình thường’ như anh lại thả đi mà không công kích anh ư?  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK