Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi gặp Trần Uyển Nhi, Lâm Mộc ngồi vào xe của cô nàng.  

 

Trần Uyển Nhi dẫn anh đi gặp mặt đám bạn cùng đi thám hiểm khác của mình.  

 

Sau khi xe chạy vào tỉnh lộ được một lát, Lâm Mộc đã phát hiện ra phía sau có một chiếc xe đang bám theo.  

 

Dù sao Lâm Mộc cũng bị ám sát tới hai lần, đương nhiên phải thận trọng hơn.  

 

Bây giờ phát hiện có người theo dõi, trái tim anh như treo lơ lửng, lẽ nào lại có người đến ám sát anh ư?  

 

“Trần Uyển Nhi, xe phía sau đang theo dõi chúng ta.” Giọng nói của Lâm Mộc hơi nặng nề.  

 

“A? Vậy phải làm sao?” Trần Uyển Nhi vừa nghe có người bám theo thì giật thót.  

 

“Khả năng lái xe của cô như thế nào?” Lâm Mộc nhìn Trần Uyển Nhi.  

 

“Cũng...cũng tạm.” Trần Uyển Nhi đáp.  

 

“Lập tức quay đầu xe, chặn anh ta!” Lâm Mộc nói.  

 

“Được!” Trần Uyển Nhi hít sâu một hơi, nhanh chóng điều khiển chiếc Panamera quệt đuôi quay đầu, sau đó chặn chiếc Honda sedan giữa đường.  

 

Ngay khi đối phương bị chặn xe, Lâm Mộc lập tức mở cửa nhảy ra ngoài.  

 

Tài xế lái chiếc Honda sedan thấy Lâm Mộc xuống xe thì nhanh chóng lùi lại, toan chạy trốn.  

 

Lâm Mộc lao đến trước xe với tốc độ kinh người, giật mạnh cửa xe được khóa chặt rồi lôi người trên xe xuống.  

 

“Đừng...đừng giết tôi!”  

 

Mặt gã tài xế tái mét, cảnh tượng Lâm Mộc tay không giật hỏng cửa xe khiến anh ta sợ chết khiếp, đây là con người sao?  

 

“Nói, ai sai anh tới đây!” Lâm Mộc siết cổ anh ta.  

 

“Là...là Tôn Trình.” Gã tài xế run rẩy nói.  

 

Trần Uyển Nhi cũng chạy tới.  

 

“Đáng chết, không ngờ lại là tên khốn này!” Trần Uyển Nhi nghe thấy cái tên Tôn Trình thì tức giận vô cùng.  

 

“Anh ta sai anh tới đây làm gì?” Lâm Mộc nghiêm giọng hỏi.  

 

“Anh ta... anh ta kêu tôi chụp ảnh của anh, tốt nhất là ảnh anh và Trần Uyển Nhi ở cạnh nhau.” Gã tài xế cuống quýt giải thích.  

 

“Còn gì chưa nói nữa không? Nếu anh dám giấu diếm, số phận của anh sẽ như cánh cửa xe kia!” Khí thế của Lâm Mộc cực kỳ đáng sợ.  

 

“Tôi...tôi có sao nói vậy, những gì tôi nói đều là sự thật, đừng giết tôi! Tôi chỉ là kẻ nhận tiền làm việc thôi!” Tài xế liên tục xin tha mạng.  

 

“Ảnh anh chụp đâu?” Lâm Mộc chất vấn.  

 

“Máy ảnh trong xe...tôi..tôi chỉ mới chụp được xe, chưa chụp ảnh hai người.” Gã tài xế nói.  

 

Anh ta bắt đầu theo dõi từ đoạn đường bên dưới núi nhà họ Trần, chắc chắn người này không dám bám theo từ cổng biệt thự nhà họ Trần, cho nên lúc Lâm Mộc gặp Trần Uyển Nhi, anh ta không chụp được ảnh.  

 

Lâm Mộc liếc thấy máy ảnh ở gần ghế lái, lập tức lấy kiểm tra, quả thực chỉ có ảnh xe.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK