Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Cô ấy là ai? Chưa thấy bao giờ! Sao Tập đoàn Khâu Hàng có thể phái một cô gái trẻ như vậy tới dự đấu thầu, hơn nữa còn là gương mặt mới?”   

 

“Tập đoàn Khâu Hàng phái người như này tới tham dự, thật sự sẽ thắng thầu được sao?”  

 

“Xem ra Tập đoàn Khâu Hàng không coi trọng hạng mục này rồi, nếu họ không quyết tâm dành hạng mục thì chúng ta có cơ hội thắng thầu rồi!”  

 

Hội trường xôn xao tiếng bàn tán.  

 

Một người đàn ông trung niên bụng phệ giơ tấm bảng: “Tập đoàn Uy Vận, một tỷ tám mươi triệu!”  

 

Một công ty khác nhanh chóng báo giá một tỷ bảy mươi triệu.  

 

“Tập đoàn Uy Vận, một tỷ năm mươi triệu.”Người đàn ông trung niên bụng phệ  lại tiếp tục giơ bảng.  

 

Con số này vừa đưa ra, các công ty dự thầu bắt đầu do dự và trầm ngâm.  

 

Nếu tiếp tục ép giá xuống dưới mức giá một tỷ năm mươi triệu, lợi nhuận thu được sẽ vô cùng mỏng.  

 

Ngoài cân nhắc mức giá mà đối thủ đưa ra, bọn họ còn phải suy nghĩ tính toán lợi nhuận có thể đạt được nếu mình cũng đưa ra mức giá đó, liệu có đáng để dành hạng mục này hay không?  

 

Đương nhiên các công ty nguyện ý tiếp tục lao vào vòng đua dự thầu không còn nhiều.  

 

“Tập đoàn Khâu Hàng, một tỷ bốn mươi triệu.” Trần Uyển Nhi nhanh chóng giơ bảng giá.  

 

Trần Uyển Nhi không báo ngay mức giá một tỷ, bởi mức giá vừa đưa ra đủ khiến các công ty dự thầu phải rút lui, nếu có thể thắng thầu với giá một tỷ bốn mươi triệu thì đương nhiên là chiến thắng đem lại lợi nhuận tốt nhất rồi.  

 

Một tỷ là mức giá thấp nhất mà Tập đoàn Khâu Hàng có thể chấp nhận được, nhưng không phải mức giá tiêu chuẩn.  

 

Nếu Trần Uyển Nhi có thể dành được hạng mục với mức giá cao hơn, đồng nghĩa với việc cô nàng đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, nếu thắng thầu với mức giá một tỷ, chỉ coi như miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.  

 

“Tập đoàn Uy Vận, một tỷ!”Người đàn ông bụng phệ cười giơ bảng.  

 

Mức giá vừa đưa ra, cả hội trường bỗng ồn ào xôn xao.  

 

“Ông chủ Đàm của Tập đoàn Uy Vận đưa mức giá một tỷ ư? Thế thì thắng thầu cũng gần như không có lợi nhuận!”  

 

“Ông chủ Đàm, đầu óc ông không có vấn đề chứ? Đua như vậy căn bản không có lợi mà!”  

 

Tập đoàn Khâu Hàng đưa ra mức giá này thì bọn họ còn hiểu được, Tập đoàn Uy Vận của ông ta dựa vào cái gì mà ra giá như vậy?  

 

“Hahaa, đương nhiên Đàm Mỗ tôi không có vấn đề gì rồi!” Người đàn ông bụng phệ cười nói.  

 

Sắc mặt Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc đều không tốt đẹp gì cho cam.  



“Uyển Nhi, cô cũng báo một tỷ đi!” Lâm Mộc nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK