Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Lâm Mộc.

Lẽ nào.....

Lâm Mộc càng thêm vững lòng với quyết định của mình, nhất định phải ở lại quan sát thêm để chứng thực suy đoán của anh.

Trận chiến ác liệt vẫn không ngừng bạo phát, có điều con Thú biến dị cấp S mạnh hơn đã hoàn toàn chiếm ưu thế, tuy người nó cũng chịu vài vết thương.

Còn con Thú biến dị cấp S còn lại bị thương nghiêm trọng hơn nhiều, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng.

Thú biến dị cấp S bị thương nặng bỗng gầm lên chói tai, điên cuồng bạt mạng phản công!

Mức độ ác liệt của trận chiến lại nâng lên cấp độ mới! Ba người Lâm Mộc nhìn chiến trường không chớp mắt. Năm – sáu phút trôi qua,

Cuối cùng, con Thú biến dị cấp S có thân hình lớn hơn đã giải quyết kẻ địch.

Đương nhiên, lúc này nó cũng bị thương nghiêm trọng.

Bởi vì Thú biến dị cấp S yếu ớt đã điên cuồng phản kích vào lúc nó sắp tử trận!

Trận chiến kết thúc, chỉ thấy Thú biến dị cấp S chiến thắng kia lôi xác kẻ địch rời đi.

“Nó đi rồi, chúng ta cũng rời đi thôi!” Thẩm Trạch Thiên nói.

Lâm Mộc bỗng lên tiếng: “Sư huynh, La huynh, hai người đi trước nhé, em phải bám theo xem thế nào!”

Lâm Mộc vừa dứt lời, Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành liền giật thót.

“Tiểu sư đệ, cậu định làm gì? Lẽ nào muốn chớp thời cơ con Thú biến dị cấp S kia bị trọng thương để công kích nó à?” Thẩm Trạch Thiên kinh ngạc hỏi.

La Văn Thành lập tức nói: “Người anh em Lâm Mộc, tuy con thú kia bị thương, nhưng năng lực phòng thủ của nó vẫn vô cùng mạnh, cậu không nên làm vậy!”

“Yên tâm, em sẽ không công kích nó, em chỉ muốn bám theo để nghiệm chứng suy đoán của mình thôi!” Lâm Mộc đáp.

Anh hiểu rõ, có ra tay lúc đối phương bị thương nghiêm trọng cũng chẳng thể giành phần thắng!

Trừ phi nó hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

Khi trước anh được tận mắt chứng kiến màn giao đấu của Minh chủ và Sư phụ với Thú biến dị cấp S, cho nên biết được năng lực phòng thủ của nó mạnh dường nào!

“Nghiệm chứng suy đoán? Ý cậu là sao? ” La Văn Thành và Thẩm Trạch Thiên không hiểu.

“Hai người đi trước, em theo nó đã!” Lâm Mộc không giải thích thêm mà dứt khoát bám theo Thú biến dị cấp S.

Đương nhiên anh phải duy trì một khoảng cách rất xa, chỉ miễn cưỡng nhìn thấy con thú mà thôi.

Lát sau, Lâm Mộc phát hiện Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành cũng đi theo anh.

“Sư huynh, La huynh, sao hai người cũng tới đây?” Lâm Mộc kinh ngạc hỏi.

Thẩm Trạch Thiên đáp: “Tiểu sư đệ, tuy anh và Lão La không rõ mục đích của cậu, nhưng chúng ta là một đội, đương nhiên phải cùng nhau đương đầu và gánh vác mọi chuyện!”

“Không sai, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu!” La Văn Thành nói.

“Được, vậy chúng ta cùng bám theo nó!” Lâm Mộc không từ chối quyết định của hai người kia.

Ba người đảm bảo duy trì khoảng cách với Thú biến dị cấp S.

Sau khi theo dõi con thú một lúc, trước mặt xuất hiện một đảo san hô. Chỉ thấy con Thú biến dị cấp S còn sống sót lôi xác kẻ địch lên đảo. Ba người Lâm Mộc ở lại dưới biển.

“Nó lên đảo làm gì?” Thẩm Trạch Thiên kinh ngạc hỏi.

“Để em đi xem sao!” Dứt lời, Lâm Mộc bơi lên trên.

Có điều sau khi trồi lên, anh chỉ để lộ đôi mắt khỏi mặt biển, nhìn về phía đảo san hô.

Vừa liếc mắt, Lâm Mộc đã thấy Thú biến dị cấp S đang thôn phệ thi thể con Thú biến dị cấp S đã chết.

Mỗi khi cắn xong một miếng, nó lại dừng lại chốc lát.

“Quả nhiên là vậy!” Lâm Mộc lập tức lặn xuống nước.

“Tiểu sư đệ, trông thấy gì rồi?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.

“Nó đang thôn phệ con Thú biến dị cấp S đã chết!” Lâm Mộc đáp. “Gì cơ?” Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành kinh ngạc.

Chuyện gì thế này?

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hai người kia không hiểu gì, nhưng Lâm Mộc đã biết đáp án.

“Nó đang hấp thu năng lượng để tiến hóa, con Thú biến dị cấp S này có năng lực tiến hóa!” Lâm Mộc nói bằng giọng điệu nghiêm trọng.

“Gì cơ? Năng lực tiến hóa?” Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành trợn tròn hai mắt.

Hai người họ nào biết Thể biến dị còn có năng lực này!

Họ vẫn luôn cho rằng, Thể biến dị được phân cấp bậc nào thì luôn duy trì ở cấp bậc đó.

Tuy lần trước phương Tây dùng bom hạt nhân công kích Thú biến dị cấp S khiến một trong hai con Thú biến dị cấp S tiến hóa.

Nhưng Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành chỉ tưởng rằng, đây là một đột biến khác do bức xạ hạt nhân gây ra, là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Họ nào ngờ Thể biến dị còn có thể tiến hóa bằng cách thôn phệ Thể biến dị khác.

“ĐÚng là có một số Thể biến dị cấp bậc cao có năng lực tiến hóa kiểu này, em có thể khẳng định chắc chắn thông tin này!” Lâm Mộc nói.

Thấy Lâm Mộc nói vậy, Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành cũng không hoài nghi tin tức này nữa.

“Sư huynh, La huynh, em đích thân bám theo tới tận đây chỉ để nghiệm chứng suy đoán của mình, giờ có kết quả rồi!” Lâm Mộc nói.

Anh nói tiếp: “Xem ra, chính con Thú biến dị cấp S còn sống sót kia chủ động công kích Thú biến dị cấp S đã chết, mục đích chính là thôn phệ thi thể đối phương rồi tiến hóa bản thân!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK