Mục lục
Lâm Mộc Báo Thù (Lâm Thiếu báo thù) - Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tuy giờ mới là buổi sáng, nhưng trên mạng đã tràn lan tin tức về những Người mắt đỏ và Động vật mắt đỏ tấn công người khác.  

 

Còn có tin tức nhắc nhở mọi người tránh xa Người mắt đỏ và Động vật mắt đỏ.  

 

Theo tin tức trên mạng, biến cố này xảy ra ở khắp mọi nơi, không chỉ ở Trung Quốc mà còn ở nhiều nước.  

 

Trên mạng còn có nhiều tiêu đề và từ ngữ nghe rợn cả người như ngày tận thế hay biến cố lớn.  

 

“Sao lại như này? Cùng lúc lan ra khắp địa cầu ư?” Lâm Mộc chấn động trong lòng.  

 

Lâm Mộc ngàn vạn lần không ngờ tới làn sóng biến cố này lại lan rộng nhường ấy!  

 

Ngay lúc này, Lâm Mộc chợt rùng mình ớn lạnh!  

 

Anh sực nhớ ra lời Sư phụ từng nói. Trời sinh dị tượng, đại nạn phát sinh, mọi thứ sắp đến rồi, hơn nữa còn lan ra khắp toàn cầu  

 

“Lẽ nào... là chuyện này ư?” Lâm Mộc kinh hãi thốt lên  

 

Khi trước anh mãi không hiểu được ý Sư phụ, bây giờ mới liên hệ được những lời Sư phụ vẫn nói với chuyện này.  

 

Sư phụ nói đây sẽ là một tai họa lớn.  

 

Nếu vậy thì sự tình không hề đơn giản như những gì anh thấy lúc này!   

 

Di động của Lâm Mộc bỗng reo chuông, là Sư phụ anh gọi tới.  

 

“Sư phụ!” Lâm Mộc lập tức bắt máy.  

 

“Lâm Mộc, đại nạn bắt đầu rồi, thời gian còn sớm hơn những gì ta dự đoán, con mau về Đạo quán một chuyến!” Sư phụ nói.  

 

 

 

“Được ạ, Sư phụ!” Lâm Mộc đáp.  

 

Cúp điện thoại, Lâm Mộc quay người hỏi: “Mẹ ơi, ba con đâu?”  

 

“Ông ấy vẫn ngủ trên lầu, lúc này chắc chưa biết chuyện gì xảy ra đâu!” Hồng Tuyết Lệ đáp.  

 

“Mau! Mẹ lên gọi ba con, bảo ba nhanh chóng xuống lầu!” Lâm Mộc thúc giục.  

 

Sư phụ kêu anh về Đạo quán, anh không thể bỏ mặc người thân rời đi một mình, không có anh ở đây, chẳng ai có thể bảo vệ họ .  

 

“Ra ngoài? Con trai, chẳng phải tin nhắn dặn dò người dân ở yên trong nhà sao? Cảnh sát sẽ xử lý ổn mọi chuyện thôi.” Hồng Tuyết Lệ hồ nghi hỏi.  

 

Tuy người dân đã biết bên ngoài xảy ra chuyện, nhưng chắc chắn không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự cố này.  

 

“Mẹ ơi, chuyện không đơn giản vậy đâu, mẹ nghe con đi, mau lên gọi ba con dậy.” Lâm Mộc nóng ruột nói.  

 

Hồng Tuyết Lệ gật đầu rồi lên lầu.  

 

Lâm Mộc gọi điện cho A Bính, dặn cậu ta ở yên trong nhà đừng đi linh tinh ra ngoài, chờ anh qua đón cậu ta luôn!  

 

Sau đó Lâm Mộc gọi cho Lão Trần.  



“Lão Trần, xảy ra chuyện lớn rồi, lát nữa cháu qua đón ông đến ở tạm một nơi an toàn.” Lâm Mộc nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK