Khương Nhuệ Trạch liếc nhìn một chút liền cảm thấy không có hứng thú, giọng điệu kỳ quái nói: "Cậu tới đây để khoe khoang sự giàu có của mình à?"
Coi gia đình họ không có tiền sao?
Bạc Hạc Hiên trực tiếp phớt lờ lời nói của anh ta.
Khương Vân Sênh nhướng mày khi thấy trong tài liệu có một dòng: "Anh đã mua lại Universal DreamWorks rồi à?"
Universal DreamWorks là công ty điện ảnh và truyền hình lớn nhất ở Tây bán cầu, được biết đến là cái nôi của điện ảnh và truyền hình phương Tây, chiếm vị trí hàng đầu tuyệt đối trong làng giải trí Tây bán cầu.
Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng: "Mua hai năm trước."
“Hades có nhiều lĩnh vực hơn tôi nghĩ.” Khương Lệ Sính nói.
Hades là một tập đoàn do Bạc Hạc Hiên thành lập ở Tây bán cầu, cũng có giao dịch kinh doanh với tập đoàn Hoàn Vũ, chắc chắn là thương nghiệp có tiềm lực.
Khương Tử Mặc xem tài liệu đó nhưng im lặng và không nói gì.
Cảnh tượng này trông giống như một cuộc phỏng vấn của công ty.
Nhưng bản thông tin này có ý nghĩa gì, bốn anh em nhà họ Khương đều biết rất rõ, Bạc Hạc Hiên đã ra con át chủ bài rồi.
Một khi những tài liệu này được phát tán ra ngoài, đối với anh mà nói chắc chắn sẽ gây ra sự ảnh hưởng cho tất cả các phía.
Không chỉ trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, mà cả năng lượng, khoa học công nghệ, chăm sóc y tế và thậm chí cả giáo dục đều có bóng dáng của anh, giống như một mạng lưới trải rộng khắp Đế Quốc.
Ngay cả ở Tây bán cầu, cũng đã có sự xâm nhập rồi.
Khương Lệ Sính cũng có chút kinh ngạc khi nhìn thấy điều này.
Nhìn ánh mắt Bạc Hạc Hiên lại càng thêm tán thưởng, anh ta tự hỏi bản thân, nếu Bạc Hạc Hiên là kẻ địch thì chắc chắn là kẻ địch khiến mình phải đau đầu và vô cùng dè chừng.
“Tôi đã đọc xong thông tin rồi, vào vấn đề chính đi.” Khương Lệ Sinh gõ gõ xuống bàn.
Bạc Hạc Hiên ngồi thẳng người, mười ngón tay đan vào nhau, đặt lên trên bàn, mỉm cười nhìn bốn người rồi nói: "Tôi đang hẹn hò với Khương Mạn."
Răng rắc- Tiếng viên đã bị nghiền nát. Miệng Khương Nhuệ Trạch đang nhai đá, mắt nhìn anh chằm chằm.
Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc không nói lời nào, ánh mắt vừa bất lực vừa... không vui lắm.
Khương Lệ Sính cau mày, nhìn bản thông tin trên bàn, ánh mắt hiện một cách rõ ràng.
"Đây là giấy chứng nhận tự ứng cử của anh à?"
“Cũng không được coi là giấy chứng nhận nó chỉ là bản công bố một cách trung thực và hợp tình hợp lý.” Bạc Hạc Hiên nhẹ nhàng nói:
“Tôi không muốn hứa bất cứ điều gì. Nói nhiều cũng hiệu quả bằng hành động.”
“Tôi sẽ không phụ cô ấy.” Ánh mắt Bạc Hạc Hiên kiên định. Vì vậy, anh không ngại để lộ át chủ bài của mình.
Những gì anh làm hôm nay tương đương với việc đưa dao cho bốn anh em nhà họ Khương. Một khi những tài liệu này bị phát tán ra ngoài, nhất định sẽ mang đến cho anh rất nhiều phiền phức!
Khương Lệ Sính nhìn anh chằm chằm, hơi bất ngờ về sự kiên quyết của anh. Mặt khác, anh ta thấy mừng cho em gái nhưng cũng không khỏi cảm thấy không nỡ. Cảm xúc trong lòng anh cả vô cùng phức tạp.
“Tôi sẽ đốt những tài liệu này đi.” Khương Lệ Sính nói rồi nhìn chằm chằm vào Bạc Hạc Hiên: “Hãy chăm sóc em gái tôi thật tốt.”
Bạc Hạc Hiên giống như đã có thể thở phào, gật đầu một cách trịnh trọng: "Cám ơn anh cả."
Khi Khương Lệ Sính nghe thấy hai từ anh cả, vẻ mặt của anh ta trở nên có chút kỳ lạ. Đây là đang lựa gió bẻ măng à...
Về phần anh hai … Khương Vân Sênh bất lực nhún vai:
"Tôi luôn tự nói với chính mình, anh quả thực là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí em rể."
Bạc Hạc Hiên mỉm cười: "Cảm ơn anh hai."
Vẻ mặt Khương Nhuệ Trạch cứng rắn, nhìn chằm chằm Bạc Hạc Hiên với ánh mắt khó chịu như thể sẵn sàng lao tới cắn anh bất cứ lúc nào.
Bạc Hạc Hiên nhìn anh ta, đáy mắt có chút ý cười xen lẫn sự gian xảo.