Phần giọng nữ trong bài hát mới của Khương Tử Mặc có yêu cầu rất cao về giọng đầu, đó là lý do tại sao anh ta đi thẳng vào vấn đề chính luôn.
Dương Tiểu Tuyết cũng rất dứt khoát, trực tiếp hát một đoạn cho Khương Tử Mặc ở đầu bên kia nghe.
Ngay khi cô ấy vừa hát, anh ta đã có thể nghe ra nội lực trong giọng hát ấy. Giọng hát này thực sự là món quà trời ban, kỹ năng của cô ấy cũng rất thành thục, chất lượng giọng thì vô cùng tuyệt vời.
Khoé môi Khương Tử Mặc giật giật, anh ta rất hài lòng.
"Cô Dương hát rất hay."
“Cảm ơn.” Dương Tiểu Tuyết không hề khiêm tốn, cô ấy tự tin về thực lực của bản thân:
“Có demo bài hát chưa? Nếu hợp tác, tôi cần phải nghe thử trước một chút.”
"Đương nhiên rồi, sự hợp tác là của hai phía, tôi sẽ gửi bản demo cho cô."
Sau khi Dương Tiểu Tuyết nhận bản demo thì đã đến thẳng phòng thu âm, đoàn đội của cô ấy cũng ở đó.
Cô ấy ra hiệu cho những người khác đi ra ngoài trước, chỉ giữ lại giám đốc âm nhạc của mình.
Khi bản demo được mở lên, giám đốc âm nhạc cũng vô cùng phấn khích.
"Giai điệu này quá đỉnh!!"
"A Tuyết, đây là bài hát mới mà cô viết à? Không đúng, đây không phải phong cách của cô."
“Không phải của tôi.” Dương Tiểu Tuyết lắc đầu, vẻ mặt có chút thán phục.
Thực sự cô ấy có tính cạnh tranh rất mạnh, có thể nói sự tồn tại của Nine là một tảng đá đè nặng lên đầu của tất cả những người làm âm nhạc.
Dù nói âm nhạc không phân cao thấp nhưng dù gì thì nhạc sĩ cũng là người. Nhất là ca sĩ sáng tác, ai mà chẳng muốn mình có thể viết được một bài hát hay!
Dương Tiểu Tuyết đã từng nghe tất cả các sáng tác của Khương Tử Mặc, và bài hát "Nguyện cho thế giới yêu em" vẫn được phát lặp đi lặp lại mỗi ngày.
Cô ấy biết phong cách sáng tác của Khương Tử Mặc rất đa dạng, cũng thừa nhận tài năng tuyệt vời, đỉnh cao của đối phương. Cô ấy rất khâm phục, tán thưởng, thậm chí còn có chút sùng bái.
Nhưng hơn thế nữa, lúc này cô ấy còn được đối phương truyền cảm hứng!
Sau khi nghe xong bản demo này, Dương Tiểu Tuyết cảm thấy có một loại cảm giác như bị đánh bại.
Cô ấy không thể không thừa nhận rằng về mặt sáng tác có một khoảng cách giữa mình và Khương Tử Mặc.
"Đây là bản demo bài hát mới của Nine."
Giám đốc âm nhạc hào hứng: "Bài hát mới của Nine ư? Anh ấy, anh ấy mời cô tham gia sản xuất bài hát mới của anh ấy à? !!"
Dương Tiểu Tuyết gật đầu: "Cũng coi như là vậy."
Một số người là trời ban miếng cơm cho ăn, còn một số người là ông trời đuổi theo và cầu xin để được nhét thức ăn vào miệng anh ta. Khương Tử Mặc chắc chắn là người ở vế sau.
Dương Tiểu Tuyết hít sâu một hơi: "Anh ta thật sự là một thiên tài!"
Giữa những người chuyên nghiệp luôn có rất nhiều chủ đề chung.
Lần đầu tiên Khương Mạn phát hiện anh tư của mình có thể nói chuyện giỏi như vậy.