Mạc gia...
Mạc phu nhân mấy ngày nay không khỏe. Tiểu Na đang nấu bữa sáng cho bà thì nghe giọng nhị phu nhân mỉa mai:
- Tiểu Na đại phu nhân lại không khỏe sao?
- Nhị phu nhân.
Tiểu Na chỉ chào hỏi rồi định rời đi né tránh không muốn trả lời. Đại phu nhân không khỏe bà ta còn không biết hay sao? Nếu không phải bà ấy ngày ngày khiêu khích nói phu nhân sát chồng con trai thì tàn phế. Quá đáng hơn còn muốn phu nhân giao quyền cho bà ta.
- Ta đang hỏi ngươi. Bỏ đi đâu vậy? Trong nhà này không còn tôn ti nữa rồi. Cẩn thận ta đuổi việc ngươi. Chị cả đang bệnh ngươi cần phải biết nên theo ai.
Tiểu Na không muốn nghe bà ta nói nữa. Tay bưng bát cháo nhanh chóng rời khỏi. Nhưng tính khí của nhị phu nhân sau có thể bỏ qua như vậy. Nhân lúc Tiểu Na không để ý đưa chân ra. Tiểu Na ngã nhào ra trước.. Tay bưng cháo hất về phía nhị phu nhân.
Bị cả bát cháo nóng đổ lên người bà ta nổi đóa:
- Tiểu Na ngươi là đang chống đối ta. Được hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy ai mới thật sự là chủ nhân Mạc gia.
- Nhị Phu nhân...con con không cố ý. Xin nhị phu nhân tha cho con.
Tha cho ngươi??? Được thôi. Nghĩ việc.
- Nhị Phu nhân tha cho con. Nếu con nghĩ việc cha mẹ ở nhà quê nhà phải làm sao?
- Ta nói ngươi nghĩ thì nghĩ. Lâm quản gia... đưa nó ra ngoài. Đừng làm ta chướng mắt.
Lâm quản gia chứng kiến một màn này cũng vô cùng bức xúc. Nhị phu nhân gần đây lộng quyền ai mà không biết chứ.
- Nhị phu nhân. Tiểu Na là người hầu của đại phu nhân. Hơn nữa trước nay chuyện này đều do đại phu nhân quyết định. Mong nhị phu nhân bớt giận! Tiểu Na cũng không phải cố ý.
- Lâm quản gia ông được lắm. Đại phu nhân không khỏe bây giờ ta mới là người có quyền quyết định. Nếu còn đôi co ngay cả ông cũng phải đi theo nó.
Nghe bên ngoài lớn tiếng nhị thiếu gia trong phòng bước xuống. Thấy Tiểu Na quỳ khóc dưới sàn. Lâm quản gia vẻ mặt bất lực. Mạc Đông Hòa biết mẹ lại gây chuyện. Chạy vội xuống can ngăn....
***
Tử Y mở tủ quần áo lấy bộ váy hồng phấn đơn giản nhất. Trong lòng cô vẫn còn suy nghĩ về những lời nói lúc nãy.
Thay đồ xong cô cũng bước xuống. Phía dưới Đông Phong cũng thân âu phục chỉnh tề. Về nhà thôi mà cô chợt nghĩ mình mặc như vậy có đơn giản quá không?
Ba người lên xe. Không khí im lặng. Giọng anh nhàn nhạt:
- Lát nữa đến Mạc gia cô phối hợp với tôi thân mật một chút.
Cô không trả lời. Ánh mắt lơ đãng nhìn ra bên ngoài. Bầu trời xanh kia...cánh chim kia thật là tự do tự tại.
Chẳng bao lâu xe đã đến cửa Mạc gia. Cơ ngơi thật khiến người ta ganh tị nhưng đối với cô mà nói lòng càng đau. Nhớ đến những lời nói của mẹ,quả thật không sai.
Bên trong nhà Đông Hòa đang ngăn nhị phu nhân :
- Mẹ Tiểu Na không cố ý. Lâm quản gia cũng làm tròn trách nhiệm. Mẹ thôi đi được không?
- Thôi ??? Cả một đám người không ai coi mẹ ra gì con không thấy sao? Mẹ cũng là nhị phu nhân Mạc gia nhưng trong mắt họ không coi ta ra gì. Chẳng qua cũng chỉ là quản gia và đứa người hầu đuổi hết cho ta!
- Ai dám ???
Giọng nói đầy sát khí lạnh như băng khiến người nghe rung sợ đó là tam thiếu gia.
-Tam thiếu gia...
Tất cả mọi người cuối xuống cung kính.
Sự xuất hiện của Mạc Đông Phong cũng không làm nhị phu nhân hạ hỏa.
Ngược lại bà ta còn mỉa mai:
- Tam thiếu gia đó sao? Tân hôn lâu như vậy mới đưa người về nhà. Còn tưởng con không về nữa chứ!!! hừm...
Đông Phong im lặng không phản bát.
- Tiểu Na đứng dậy trước đi. Quản gia Lâm xảy ra chuyện gì? Có tôi ở đây không phải sợ ai.
Vừa nói anh vừa hướng ánh mắt sắt lạnh nhìn nhị phu nhân.
Lâm quản gia cũng không sợ nói ra sự thật:
- Tam thiếu gia, dạo gần đây đại phu nhân không được khỏe. Nhị phu nhân liên tục ức hiếp người. Tiểu Na sáng nay nấu cháo cho đại phu nhân không biết là đắt tội gì với nhị phu nhân mà lại bị đuổi việc. Tôi can ngăn thì cả tôi cũng bị đuổi.
- Vậy thì đã sao? Ta nhìn không thuận mắt thì đuổi việc. Chắc con không có ý kiến gì đâu đúng không Đông Phong?
- Oh...Quả nhiên không giống nhị phu nhân thường ngày hiền lương thục đức. Sao vậy ba tôi mất rồi nên không cần giả vờ nữa ư? Nhanh như vậy đã muốn làm chủ Mạc gia rồi?
- Mạc Đông Phong ăn nói phải có tôn ti.
Lam Như tức giận. Đông Phong tiếp tục:
- Tôn ti?? Nếu nhị phu nhân biết tôn ti viết như thế nào thì đã không có chuyện này. Nếu biết tôn ti thì nhị phu nhân cần hiểu rõ ai là chủ nhân của Mạc gia.
-Mạc Đông Phong đừng đắt ý quá sớm. Nhanh thôi sẽ biết ai là chủ nhân thật sự của Mạc gia.
- Vậy chúng ta cùng chờ tới ngày đó đi. Còn bây giờ nhị phu nhân vẫn là nên an phận một chút nếu không sau này đừng trách Mạc gia phủ các người.
- Đông Phong, ăn nói cũng ngông cuồng lắm. !!!
Mạc Đông Hòa thấy không khí căng thẳng liền lên tiếng:
- Chỉ là hiểu lầm thôi. Dù sao cũng là người một nhà. Mẹ, Đông Phong hai người đừng như vậy.
Hôm nay Đông Phong đưa em dâu về nhà chúng ta nên vui vẻ mới phải.
- Quản gia Lâm căn dặn xuống dưới nếu nhị phu nhân còn khó hầu hạ thì mời về nhà của họ. Tiểu Na đi làm việc mọi người giải tán!
Trên dưới Mạc gia ai cũng hài lòng. Tam thiếu gia về rồi họ cũng không cần sợ nữa. Từ khi vào nhà đến giờ Tử Y cứ đứng ngay ra đó. Ai nói người giàu thì sung sướng chứ? Chuyện đấu đá trong gia tộc cứ nghĩ chỉ có trên phim. Không ngờ bây giờ cô được mục sở thị rồi....