Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua một đoạn thời gian thì ngày Thục Vy mong chờ cũng đã đến.

Hôm nay đại tiệc của Tiêu gia chính thức bắt đầu. Tiêu Kỳ cũng sẽ gặp cô gái kia. Chính thức từ bỏ hi vọng. Bởi vì như thế mà Thục Vy đích thân chuẩn bị mọi thứ. Cô mỉm cười nghĩ về những ngày tháng sắp tới. Cô cùng với Tiêu Kỳ...

Mấy ngày hôm nay Đông Phong ít khi về nhà. Tử Y cảm thấy buồn bã. Anh là đang tránh mặt cô sao?

Có lẽ khi mọi chuyện bắt đầu cô đã quá vội vàng. Ngu ngốc nghĩ rằng mình có thể đứng cạnh anh. Một người ưu tú như anh sao có thể nhìn trúng cô chứ?

- Thiếu phu nhân.

Bác Bạc gọi cô.

- Thiếu phu nhân thiếu gia dặn dò tối nay có một bữa tiệc. Thiếu gia muốn cô cùng đi. Cô chuẩn bị một chút. khoảng 6h bác và thiếu gia sẽ quay về đón cô.

Nếu đã không muốn cô có bất kỳ tình cảm nào

với anh. Vậy tại sao còn muốn đưa cô đi cùng?

Cô chọn một bộ lễ phục lộng lẫy nhất. Trang điểm hết sức xinh đẹp.

Khi Đông Phong quay lại nhà riêng thì đã nhìn thấy cô ngồi đợi sẵn ở phòng khách. Anh có chút bị mê hoặc. Cô ấy thật sự rất xinh đẹp. Nhưng bộ lễ phục này cũng quá hở hang rồi. Anh và bác Bạc đi tới phía cô.

Thấy hai người cô liền đứng dậy. Bộ lễ phục ôm sát người làm cô khó chịu

- Chúng ta xuất phát được chưa?

Nhìn vẻ mặt có phần tiều tụy qua lớp trang điểm đậm kia anh đau lòng. Anh không muốn cô đau lòng nhưng chính anh lại làm cô đau lòng.

Nhìn từ trên xuống dưới anh nhận xét:

- Bộ này không hợp với em. Thay bộ khác đi thời gian vẫn còn nhiều. Còn nữa không được trang điểm như vậy.

- Cái gì anh cũng không hài lòng em nghĩ đi là xong.

Câu nói của cô khiến anh giật mình. Trước giờ chưa có ai nói chuyện với anh như vậy.

- Được rồi. Chúng ta đi qua chỗ AnNy đi. Cậu ấy sẽ giúp em.

AnNy hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của Mạc Đông Phong. Còn có một cô gái xinh đẹp.

Anh nói với AnNy:

- Chuẩn bị cho cô ấy giúp tôi.Thuần khiết một chút.

-Ok... chờ 30phút đi cậu sẽ bất ngờ!

Quả nhiên là anh rất bất ngờ bởi khi nhìn thấy cô ánh mắt anh đã bị thôi miên: Cô xinh đẹp như thiên thần trong bộ váy trắng trang điểm nhẹ nhàng tự nhiên. Bộ váy dài thước tha khoe trọn lợi thế cơ thể.

Cô thấy anh nhìn mình lâu như vậy cũng ngại ngùng:

- ak..Phong Bộ này lại không hợp với em nữa hả?

Anh chợt tỉnh:

- Không rất đẹp. AnNy tiền của cậu không cần trả tiền thừa.

Cô đi qua chỗ anh hai người lên xe đi tới bữa tiệc.

Không chỉ Mạc gia có thiệp mời mà Hàn gia cũng có vì một lí do đặc biệt.

Hàn Mộc Hoa làm sao lại bỏ qua cơ hội cho con gái. Nghe nói Tiêu gia đó có cậu con trai tài giỏi hơn người. Lại anh tuấn đẹp trai. Hàn lão lại muốn nhân cơ hội có thể gặp Tử Y hỏi thăm vài chuyện. Vì từ khi Tử Y đến nhà họ Mạc thì không thấy về thăm nhà.

Dưới hội trường bữa tiệc lúc này cũng huyên náo cả rồi.! Bên trong phòng riêng Tiêu Kỳ chuẩn bị kỹ lưỡng. Đã hơn mười năm anh không nhìn thấy cô rồi. Ánh mắt trong sáng kia làm anh không sao quên được!

Ở bữa tiệc tề tựu đông đủ giới thương nhân. Đông Phong và Tử Y khi xuất hiện cũng làm mọi người một phen mắt tròn mắt dẹp. Một cô gái xinh đẹp đẩy xe lăn cho một người đàn ông anh tuấn. Ở đây không nhiều người biết đến Mạc Đông Phong.

Đông Phong nhìn thấy cô hơi lúng túng liền biết cô không quen. Anh dự định đi chào hỏi một số người quen thì đưa cô về.

Anh nói nhỏ bên tai cô:

- Em cứ tìm gì đó ăn đi. Anh đi chào hỏi một số người quen. Nhanh thôi..chờ anh.

Bác Bạc đưa anh đi cô cũng đi xung quanh bàn thức ăn.

"wao thật nhiều đồ ăn ngon. Thức ăn đối với mình mà nói đúng là chân ái."

Sau khi Tiêu lão gia tuyên bố lí do buổi tiệc mọi người vỗ tay thật lớn. Tử Y chỉ thấy đồ ăn trước mắt căn bản không nghe bọn họ nói gì.

Tiếng nhạc khiêu vũ vang lên. Giọng của một người đàn ông trầm ấm vang lên bên tai cô:

- Vị tiểu thư này không biết tôi có vinh dự mời cô nhảy điệu đầu tiên không?

Giọng nói này có phần quen thuộc...Lẽ nào.. Cô quay người lại. trước mặt là người đàn ông xa lạ. Kỳ lạ thật giọng nói vừa nãy sao mà giống....

- Tiểu thư cô thật xinh đẹp. Tên của cô là gì?

Một lần nữa cô lại được nghe giọng nói đó.

- Tôi họ Hàn tên Tử Y.

Mặc dù đã có chuẩn bị từ trước nhưng khi gặp lại Tiêu Kỳ cũng không tránh khỏi xúc động. Anh muốn lao tới ôm cô nói thật to anh là Kỳ Kỳ anh đã về rồi. Từ đây về sau sẽ bảo vệ em thật tốt.

Tiêu Kỳ cố gắng kiềm chế cảm xúc

- Tên của cô thật đẹp. Tôi có thể gọi là tiểu Y được không?

Tiểu Y? Cái tên này chỉ có một người biết cũng chỉ có một người gọi cô như thế.

- Ak...được. Anh là ?..

- Thất lễ quá. Tôi là Tiêu Kỳ là trẻ mồ côi được Tiêu gia nhận nuôi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK