Buổi sáng Tử Y chuẩn bị đi học. Hôm qua đã nói với anh không cần đưa đi học. Vậy mà anh cứ nhất định nói Bác Bạc đưa cô đi. " người đàn ông này đúng là bá đạo mà!" Cô thay đồ xong xuôi xuống lầu đã thấy Bác Bạc chờ sẵn ngoài xe.
- Thiếu phu nhân! Mời
Dương Bạc mở cửa xe cho cô. Tử Y lên xe. Mùa đông có chút lạnh. Ngồi trên xe quả nhiên rất ấm!
Cô nhìn lên phía trước thương lượng với Bác Bạc:
- Bác Bạc lát nữa Bác cho cháu xuống cách một đoạn nhé!
- Cái này...thiếu phu nhân thiếu gia đã dặn dò đưa cô đến tận trường. Cô đừng làm khó Bác mà!
-Con không muốn mọi người chú ý. Nghĩ học lâu như vậy bây giờ....
-Thiếu phu nhân xin thứ lỗi. Điều mà thiếu gia đã giao phó bác không thể làm trái được.
Tử Y cũng không còn cách nào khác. Xe dừng trước cổng. Bác Bạc không chạy xe vào trong. Hi vọng không ai thấy mình. Cô xuống xe bước vào cổng mọi người xung quanh cứ nhìn cô. Cảm giác có chút kỳ lạ,nhưng cô cũng không để ý. Một mạch đi về lớp học.
Bối Bối tay chống cằm. Mắt nhìn phía cửa,vừa thấy bóng dáng của Tử Y cô đã lao nhanh ra.
- Tử Y nhớ cậu chết mất!..
- Bối Bối ở trường có chuyện gì sao? Mình cảm giác mọi người nhìn mình còn bàn tán nữa.
Vừa nói cô vừa nhìn xung quanh. Bối Bối kéo cô sang một bên nói nhỏ:
- Tử Y trong trường có người đồn đoán cậu nghĩ học và vì có người bao nuôi! Mình cũng không biết là ai. Nhưng quan trọng là thầy hiệu trưởng đã biết. trách thầy chủ nhiệm một trận,còn nói sẽ quyết định cho cậu nghĩ học. Bây giờ cậu tới đây rồi,chúng ta tới chỗ thầy hiệu trưởng làm rõ ràng mọi chuyện.
Bối Bối kéo cô đi một mạch. Tử Y còn chưa kịp phản ứng.
Trong phòng hiệu trưởng có cả thầy chủ nhiệm của cô! Tử Y bước vào lễ phép thưa chuyện :
- Em chào thầy. Chào thầy ạ!
Thấy cô hiệu trưởng tháo kính xuống giọng nói nghiêm nghị:
- Bạn học Hàn Tử Y phải không? Em đã có quyết định đuổi học của nhà trường. Mau ký vào đây rồi ra ngoài đi. Tôi luôn đánh giá em rất cao. Vậy mà em để tôi thật sự thất vọng quá!
Vừa nói thầy vừa đưa giấy tới trước mặt cô. Tử Y vẫn bình tĩnh hỏi lại:
- Thưa thầy em có thể biết lí do được không ạ?
- Em còn không biết lí do?Em biết mình học trường luật không? Lí do ghi sẵn trong đây em tự mình đọc đi.
Cô cầm quyết định thôi học cẩn thận đọc kỹ
" Vi phạm đạo đức của một sinh viên .Làm ảnh hưởng đến hình ảnh của trường học!"
- Em đã đọc rõ rồi. Thưa thầy có bằng chứng gì chứng minh không ạ? Nếu chỉ là những chữ ghi trong giấy thì em không phục!
- Bằng chứng? Em làm gì đến cả mình cũng không biết hay sao? Em biết ai là người nói với tôi không?
Bối Bối không thể đứng yên nhìn nữa. Cô gấp ráp:
- Là ai đã nói với thầy? Kêu người đó tới đối chất ba mặt một lời thì hẳn là rõ!
Thầy hiệu trưởng tức giận :
- Là Hàn Mộc Nhiên. Người khác tôi có thể không tin. Hàn Mộc Nhiên là em ruột của em thì có thể nói sai sao? Còn nữa khi nãy em đến đây bằng gì ?
Thầy ấy đưa điện thoại đến trước mặt cô! Trong đó có hình ảnh cô từ chiếc xe sang trọng bước xuống. Còn chụp rõ hình ảnh của Bác Bạc.
Tử Y điếng người. Sao có thể là Mộc Nhiên? Em ấy sao có thể nói như vậy trước mặt thầy hiệu trưởng?? Không phải em ấy là người biết rõ mọi chuyện sao? Nước mắt khẽ rơi..."
" Tại sao chứ? Vì em ấy cô bằng lòng đánh đổi hạnh phúc của chính mình. Tại sao đến đường lui cuối cùng cũng không cho cô?"
Bối Bối đứng một bên cũng chấn động. Hàn Mộc Nhiên sau có thể độc ác như thế? Bối Bối dục Tử Y:
- Cậu mau nói rõ mọi chuyện cho thầy biết đi Tử Y.
quay sang thầy hiệu trưởng:
- Thầy ơi! Mọi chuyện không phải như vậy đâu ạ!
Tử Y cậu ấy không phải là người như vậy!
thầy chủ nhiệm cũng rất yêu mến Tử Y. thầy ấy cũng cầu xin thầy hiệu trưởng:
- Thầy! Có thể cho em ấy một cơ hội giải thích không?
Tử Y Như người mất hồn. Khụy chân xuống đất nước mắt dàn dụa. Bối Bối liền đỡ cô :
- Tử Y cậu sao thế? Cậu mau nói rõ cho thầy biết đi.
Mạc thị...
--Thiếu gia! Bên phía đại diện trường đại học C đã cho người mang hợp đồng tới! Chúng ta có tiếp tục hợp tác không.?
-Không! Mặc dù lợi nhuận khá cao nhưng chúng ta nên dừng hợp tác với hạng mục nhỏ. Tập trung toàn lực cho dự án sắp tới! Thời gian công bố di chúc không còn bao lâu. Nếu muốn hội đồng quản trị tâm phục khẩu phục thì nhất định phải dành được dự án của Tiêu thị!
- Vâng! Tôi đã rõ!
Dương Bạc định đem tập tài liệu đi thì...dòng chữ ghi trên đó khiến anh chú ý:
"Hợp đồng đầu tư Mạc thị và trường đại học C"
Đại học C là trường chuyên đào tạo ra những luật sư nổi tiếng.
Anh hỏi bác Bạc:
- Tử Y cô ấy học ở trường này sao?
- Không sai!
Anh suy nghĩ một lúc.Dương Bạc định ra ngoài,anh ngăn lại:
- Khoan đã. Bác Bạc đem theo hợp đồng chúng ta tới đó một chuyến!
-Nếu thiếu gia quyết định hợp tác chỉ cần giao cho trợ lí là được. Đâu cần phải đích thân qua đó!
- Không cần. Tự cháu sẽ đi.
Hai người lên xe. Trong lòng Dương Bạc hiểu rất rõ thiếu gia đích thân mang hợp đồng đến bàn bạc là vì ai. Trường Đại học C đó nên cảm ơn thiếu phu nhân của chúng tôi rồi!
Đông Phong cũng muốn xem xem biểu cảm của cô khi gặp anh sẽ như thế nào! Nếu cô thấy không thoải mái anh sẽ không ký hợp đồng nữa! "Huư.. sao mình lại có cái suy nghĩ tùy hứng đó chứ??"
Đông Phong đối với chính mình cảm thấy khó hiểu.