Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Kỳ cầm lên chiếc khăn tay năm nào. Hình bóng cô bé năm đó so với hôm qua anh gặp cũng không khác là bao. Cô có nhận ra anh không?

- Tiêu tổng lát nữa bên Mạc thị sẽ đến.

- Tôi biết rồi! Chuẩn bị chu đáo một chút.

Buổi sáng trước khi đi làm Đông Phong cùng cô ăn sáng. Hôm qua thân mật là thế nhưng khi về tới nhà không ai nói với ai câu nào. Anh mở miệng trước:

- Hai ngày tới anh sẽ đi công tác. Thời gian là một tuần. Nếu ở nhà cảm thấy buồn thì đưa bạn đến chơi.

Bác Bạc kinh ngạc nhìn Đông Phong.

Thấy cô im lặng không trả lời anh có chút buồn. Đang phát triển theo chiều hướng tích cực. Sao bây giờ lại như vậy?

- Em không sao. Thời gian này em cũng bận ôn thi. Em sẽ ở lại ký túc xá.

- Không được. Anh sẽ cho người đưa đón em về. Em ở lại ký túc xá nhà của chúng ta ai sẽ trông nôm?

Người đàn ông này nói chuyện luôn mang theo ngữ khí như vậy. Nhưng khi cô lại gần anh một chút anh lại đẩy cô ra.

Không còn cách nào khác cô đành đồng ý.Anh thấy cô vui vẻ bản thân cũng trở nên vui vẻ. Anh đi ra ngoài cô cũng chuẩn bị đi học.

Đông Phong đến công ty...

Trong phòng họp...

- Mạc tổng tôi nghe có thông tin Mạc tổng trong tương lai sẽ không còn lãnh đạo Mạc thị... Nếu thật sự như vậy tôi sẽ bán cổ phần.

- Tôi còn nghe nói tương lai Mạc thị sẽ thay chủ.

từng lời từng lời bàn tán...

mỗi lúc một lớn.

Mạc Đông Hưng đứng dậy. Phong thái như nhà lãnh đạo không nhanh không chậm nói rõ:

- Các vị..xin hãy bình tĩnh...tin tức cũng chỉ là đồn đoán thôi. Mạc gia chúng tôi không phải chỉ có một người...

-Ý của phó giám đốc Mạc là anh cũng có thể thay thế Mạc tổng. Nếu đã như vậy chúng tôi cũng yên tâm.

- Đủ rồi... Các người xem đây là cái chợ hay sao? Đây là họp tiến độ công việc. Các người ở trước mặt tôi nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Ai mới vừa bàn tán ngoài phạm vi công việc trừ tiền thưởng cuối năm.

- Mạc tổng anh đừng quá kêu căng.

- Nếu ai cảm thấy không thoải mái có thể từ chức bây giờ. Tan họp..

"Mạc Đông Phong sẽ không còn bao lâu nữa. Người phải rời khỏi đây là mày!"

Tiêu Thị...

- Tiêu tổng đây là hợp đồng. Anh xem có chỗ nào cần bàn lại không?

- Không cần. Vốn tôi định chế tác bộ trang sức này để tặng cho một người rất đặc biệt. Bây giờ cô ấy không tiện nhận. Tôi sẽ bồi thường cho Mạc thị...

Đông Phong không hoảng. Đúng là phong thái phi phàm. Dự án lần này với anh rất quan trọng.

- Tiêu tổng có thể cho tôi biết lý do vì sao cô ấy lại không tiện không.? Biết đâu tôi có thể giúp anh thuyết phục cô ấy.

- Đây là chuyện riêng của tôi. Thứ lỗi... Tôi biết dự án lần này với anh rất quan trọng. Nhưng nếu muốn hợp tác tôi có một điều kiện.

- Tiêu tổng cứ nói nếu trong khả năng của tôi, tôi sẽ cố gắng.

- Dễ thôi. Ly hôn với Tiểu Y. Từ đây về sau Tiêu Thị sẽ ký hợp đồng độc quyền với Mạc thị.

Đông Phong nghe đến đây liền tức giận. Cái tên này hắn nghĩ mình là ai.? Còn gọi vợ anh thân mật như vậy.

- Tiêu tổng tôi không nghĩ anh lại nói ra điều kiện như vậy. Thứ lỗi tôi không thể đáp ứng. Bác Bạc chúng ta về thôi.

- Mới như vậy Mạc tổng đã tức giận rồi? Theo như tôi được biết thì Mạc tổng kết hôn vì di chúc của Mạc lão gia.. Bây giờ ly hôn là vì Mạc thị...hợp tình hợp lý quá đấy chứ.

- Xem ra cậu biết không ít. Rốt cuộc cậu là ai???

Lúc ở bữa tiệc Tiêu Thị anh đã cảm thấy không đúng. Nhưng cho dù hắn là ai anh cũng sẽ không quan tâm.

Tiêu Kỳ đứng dậy đi qua chỗ Đông Phong. Ánh mắt đắt ý:

- Tôi..là bạn của vợ anh! Là người cùng cô ấy lớn lên. Có thể nói là thanh mai trúc mã.

- Hừm...có là gì thì cô ấy bây giờ là vợ của tôi. Tam thiếu phu nhân nhà họ Mạc. Anh nghe rõ chưa? Tránh xa cô ấy một chút.

- Mạc Đông Phong..anh yêu cô ấy sao? Anh nói cô ấy tam thiếu phu nhân nhà họ Mạc đến một cái nhẫn cũng không có.

-.....

- Mạc Đông Phong nếu tôi phát hiện cô ấy ở bên cạnh anh có chút buồn phiền nào thì...cho dù anh có là ai tôi cũng sẽ đưa cô ấy rời xa anh.

- Cô ấy ở bên cạnh tôi rất hạnh phúc...

-Hừm...hi vọng là vậy.

- Thời gian vẫn còn dài. Đợi đến lúc anh làm được đều mình vừa nói thì chúng ta sẽ bàn bạc tiếp.

- Không cần. Mạc thị không thiếu nơi để hợp tác.

Không hẹn gặp lại.

Đông Phong dứt khoát rời đi.

" Khẩu khí cũng lớn lắm!"

Tiêu Thục Vy ở bên ngoài nghe được toàn bộ câu chuyện. Hai bàn tay nắm chặt.

Dương Mộc Hoa sau khi tham gia bữa tiệc ở Tiêu gia về thì như người mất hồn. Khoảnh khắc người đàn ông kia xuất hiện làm bà ta chấn động. Trên đời này lại có người giống nhau như thế sao? Nhưng người mà bà Mộc Hoa quen biết đến gạo còn không đủ ăn. Bây giờ sao có thể biến thành Tiêu gia quyền thế như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang