Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng Tử Y dậy sớm hơn thường ngày. Cô nấu cháo mang lên tận phòng cho anh. Bác Bạc nhìn thấy cũng cảm động.

Khi cô bước vào phòng anh còn chưa thức dậy. Cô bước tới đặc bát cháo xuống cạnh giường. Nhẹ nhàng ngồi xuống. Cô muốn nhìn trộm anh một chút.

Tử Y đưa tay lên vuốt vuốt chân mày,rồi đến làn mi đen, khi tay sờ đến miệng anh bỗng nhiên mở to mắt tay nắm lấy tay cô. Một tay kia kéo cô sát gần lại.

Cô bắt ngờ nên không kịp phản ứng một thân ngã về phía trước. Nằm gọn trong lòng ngực của anh.

- Mới sáng sớm đã định xàm sỡ anh rồi?

- Không phải như vậy! em...em...chỉ mang cháo lên cho anh thôi!!

-Vậy ak? Nhưng nếu em còn tiếp tục nằm trên người anh như thế thì thứ anh muốn ăn không phải là cháo đâu!

Cô ngồi bật dậy. Hai má nóng bừng.

- Anh ăn đi. Em về phòng chuẩn bị đi học.

Anh nhìn đồng hồ.

- Vẫn còn sớm! Đút cho anh đi!

- Hả? Anh không rửa mặt trước sao?

-Anh đã dậy từ sớm. Chuyện đó bác Bạc đã giúp anh rồi!

-Nói như vậy lúc nãy là anh giả vờ ngủ??

- Nếu anh có giả vờ ngủ thì hành động của em cũng là thật! Sao hả hôm qua anh còn đỡ em một mạng đó,muốn từ chối trách nhiệm hả?

Cô nhớ lại chuyện lúc nãy tim đập loạn. Vội vàng ngồi xuống bưng cháo tới trước mặt anh.

- Hả miệng ra!

-Em không thổi cho bớt nóng hả? Định mưu sát chồng ak?

- Em nào giám! Chỉ tại lúc nãy sợ anh bị bỏng nên em đã thổi rồi. Bây giờ vừa ăn rồi. A a a..

-Hôm nay ngồi xe anh đi. Anh đưa em đến trường. Phải rồi thái độ của hiệu trưởng đối với em ra sao?

- Rất tốt!

- Lần sau có chuyện gì cứ gọi cho hiểu không?

- Vâng!

- Thôi được rồi . Em chuẩn bị đi lát nữa anh đợi dưới phòng khách!

- Có cần em giúp anh thay quần áo không?

- Em chắc chắn muốn giúp.??

TửY nhớ lại chuyện hôm trước. mặt lại đỏ bừng.

- Em gọi bác Bạc cho anh.!

Cô nhanh chóng đi ra. Anh cảm thấy càng ngày càng muốn trêu chọc cô. Vẻ mặt thật đáng yêu. Nhớ lại chuyện lúc nãy cảm thấy phía trước của cô thật sự rất đầy đặn.

" Người phụ nữ này đúng là tiểu yêu tinh mà!"

Chỉ một cái chạm nhẹ là có thể khơi dậy dục vọng của anh. Có lẽ nào cô là ngoại lệ của anh? Ngẫm lại từ khi có sự xuất hiện của cô thì anh thay đổi không ít!

Cô thay xong quần áo. Xuống lầu đã thấy anh đợi sẵn. Hai người ngồi phía sau. Cô nhìn qua chỉ thấy anh vẻ mặt nghiêm túc. Cả hai im lặng nhưng cô lại cảm thấy thật vui. Cô và anh có thể tiến triển như vậy cũng thật tốt!

Xe đến trước cổng trường cô bước xuống.

- Tạm biệt!!

- Nhớ về sớm nấu cơm! Tạm biệt!

Cô cười vui vẻ đi vào. Nhưng chuyện trước mắt là sao đây?

Tiếng của các bạn học xung quanh:

- Là cô ấy sao?

-Chính là cô ấy.

-Đúng! Đúng đúng

-Nhân vật chính xuất hiện rồi! Nào mọi người.

Mọi người di chuyển thành vòng tròn bao quanh cô.

" Mình đâu có gây chuyện với ai? Làm gì vậy chứ?"

Có người bước vào mọi người tách ra. Rồi nhanh chóng vào vị trí. Xuất hiện là Dương Kiệt thiếu gia học cùng khóa với cô. Một thân âu phục đẹp đẽ tiến lại gần cô quỳ xuống:

- Hàn Tử Y! Làm bạn gái của mình nha!

-Dương Kiệt cậu xảy ra chuyện gì vậy?

- Tử Y lần này mình thật sự nghiêm túc. Mình đã thích cậu từ rất lâu rồi. Mình cũng đã suy nghĩ rất kỹ.

- Cậu đứng dậy trước rồi nói. Còn nữa kêu mọi người giải tán đi.

- Mọi người ở đây sẽ chứng minh cho tình yêu của chúng ta.

- Dương Kiệt. Đừng Có cố chấp nữa. Mình chỉ xem cậu là bạn thôi. Mình đã có người trong lòng rồi!

Đám đông bàn tán xôn xao:

- Hả ??Cô ấy ngang nhiên từ chối như vậy sao!? Lá gan cũng lớn thật đó.

- Đúng vậy đó. Biết bao người mong còn không được nữa.

- Có phúc mà không biết đường hưởng

- Theo tôi thấy cô ấy không muốn sống nữa rồi!

Tiếng bàn tán ngày một lớn. Tử Y định bỏ đi cậu ta ngăn lại.

- Hàn Tử Y. Tôi có cái gì không tốt? Cậu đã thích ai tôi sẽ khiến hắn thân bại danh liệt.

- Chỉ sợ cậu làm không nổi thôi!

Bối Bối từ phía sau đi vào. May quá có cậu ấy rồi.

- Tử Y chúng ta đi.

Tử Y cứ như vậy bị Bối Bối đưa đi. Dương Kiệt một thân tức giận ném bó hoa xuống đất.

" Hàn Tử Y cho dù người em thích là ai thì tôi cũng sẽ không bao giờ bỏ cuộc."

Cô và Bối Bối chạy thục mạng cứ như bị trúng tà.

Tin tức Dương Kiệt công khai tỏ tình Tử Y đã nhanh chóng được lan truyền khắp nơi. Đi đến đâu cô cũng bị mọi người nhìn chầm chầm. Thật là mệt mỏi.

- Hàn Tử Y chị mặt dày thật đó. Còn giám về trường cơ ak?

Là tiếng của Hàn Mộc Nhiên. Từ sau khi xảy ra chuyện lần trước vẫn chưa có cơ hội gặp mặt. Hôm nay cô muốn hỏi rõ ràng mọi chuyện.

- Tôi làm sao mà không dám về trường!

- hư..m Lớn lối như vậy sao? Chị nên biết vị trí mà chị có hiện giờ là tôi đã ban cho. Còn tên Mạc Đông Phong kia đồng ý kết hôn là vì di chúc. Sau khi chị hết giá trị lợi dụng sẽ ly hôn nhanh thôi! Đừng vọng tưởng anh ta sẽ yêu chị. Gà thì mãi mãi là gà làm sao thành phượng hoàng được? Hagaha

- Mộc Nhiên cậu ấy đã chịu khổ thay cô. Cô không cảm kích thì thôi tôi có thể hiểu. Nhưng hết lần này đến lần khác làm khó Tử Y cô muốn gì đây?

- Là chị ta cam tâm tình nguyện gả thay tôi. Bước chân vào hào môn. Sao bây giờ lại thành lỗi của tôi rồi.?

- Đủ rồi. Là tôi ngu xuẩn. Coi như tôi đã trả ơn cho các người xong rồi.

- Xong rồi? Chỉ sợ sau này bị nhà họ Mạc đuổi đi chị lại quay về Hàn gia ăn bám thì sao?

- Cho dù tôi có chết cũng không đâu. Cô cứ yên tâm.

Hàn Mộc Nhiên cười lớn bỏ đi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK