Nhà họ Tiêu!
Tiêu tổng tài liệu mà ngài cần tôi điều tra đã có rồi!. Vào mười lăm năm trước cô ấy đã được nhà họ Hàn nhận nuôi! Đến nay đã kết hôn với tam thiếu gia nhà họ Mạc.
-Kết hôn?? Lí do là gì?
- Là hôn nhân chính trị vì lợi ích hai bên!
- Chính trị??? Là bị ép buộc sao?
- Tiêu Tổng. Hôn nhân lúc đầu là định cho con gái ruột của họ Hàn Mộc Nhiên. Sau vì tam thiếu gia bị tai nạn hai chân tàn phế cho nên có thể nói Hàn tiểu thư là gả thay em gái!
- Mạc thị mà cậu nói là Mạc Đông Phong đã gửi bản thảo hợp tác cho chúng ta đó sao?
- Đúng vậy Tiêu tổng!
- Sắp xếp cho tôi một buổi tiệc rượu về nước. Gửi thư mời cho Mạc thị và Hàn thị! Nhớ chuẩn bị xa hoa một chút!
-Dạ! Tiêu tổng.
"Tiểu Y có thật sự là em không? Em yên tâm anh về rồi sẽ không để ai lợi dụng em nữa"
Mười mấy năm trước đã bỏ lỡ nhau,bây giờ cho dù lí do là gì thì Tiêu Kỳ anh nhất định sẽ dành lại cô cho bằng được cho dù phải đánh đổi tất cả!
Trần Lâm đã làm việc với Tiêu Kỳ khá lâu. Duy chỉ có một điều không biết đó là cô gái tên Tiểu Y kia. Bao nhiêu năm như vậy cho dù bận trăm công nghìn việc thì Tiêu Tổng cũng dành thời gian nhất định cho gái đó! Cụ thể nhất là bao nhiêu lần tìm kiếm không có kết quả nhưng không hề bỏ cuộc.
Bây giờ ngay cả khi biết cô ấy đã có chồng thì vẫn muốn gặp. Rốt cuộc giữa hai người nhiều năm trước đã xảy ra chuyện gì mà bỏ lỡ nhau???
***
Tử Y mới đó đã nấu xong một bữa thịnh soạn! Cô muốn trước khi anh về thì tất cả phải xong! Dì Trương nghe có tiếng chuông cửa thì vội vàng ra mở cửa! Khi những người kia đi theo dì Trương vào nhà.
- Thiếu phu nhân họ theo lệnh của Đại phu nhân đến đưa đồ cho cô!
Tử Y khó hiểu nhưng cũng bước ra ngoài. Trước mặt cô là cả một trung tâm thương mại. Đủ loại lễ phục đắt tiền. Trang sức thiết kế độc quyền của Mạc thị.
Một người trong số họ bước ra giới thiệu cho cô:
- Thiếu phu nhân! Đây tất cả là đại phu nhân tặng cho cô! Mong thiếu phu nhân cảm thấy vui vẻ!
-Ak?? Tôi không cần nhiêu như vậy đâu! Thật sự là không cần đâu ạ..
- Đây điều là đại phu nhân chuẩn bị quà gặp mặt con dâu! Thiếu phu nhân thứ lỗi,chúng tôi chỉ có nghĩa vụ đem đến chứ không được đem về.
- Nói nhiều như vậy làm gì? Cho người mang hết lên phòng của thiếu phu nhân đi!
- Dạ! thiếu gia!
Là anh.
-Bác Bạc bác lên giúp họ một tay đi.
Thấy anh trở về cô trở nên ngại ngùng! Mong chờ là thế nhưng khi thấy anh lại không biết phải làm thế nào!
Anh thấy cô không hề tỏ thái độ gì khi anh về giọng có chút giận:
- Dì Trương! Cất áo cho tôi!
Dì Trương đi ra. Tử Y ngăn lại:
-Dì! để con làm ,dì đi chuẩn bị thức ăn giúp con đi ak!
"Xem ra cô cũng có chút lương tâm!" anh nghĩ.
Cô đi qua nhẹ nhàng lấy áo khoác cho anh! Khi xuống nhà bếp chỉ thấy một bàn thức ăn thịnh soạn. Những món mà anh chưa thấy bao giờ. Nhưng không sao. Lần trước rất ngon mà. Thật ra suốt ngày ăn cao lương mỹ vị đôi khi nếm thử gia vị bình thường lại thấy rất ngon.
-Làm nhiều như vậy là muốn cảm ơn anh chuyện lúc sáng ak?
Chưa kịp nói đã bị anh nhìn ra rồi. Quả nhiên không đơn giản mà!Tử Y thừa nhận:
- Chuyện lúc sáng cảm ơn anh!
-Không cần! Lúc đó em đã cảm ơn rồi mà!
Cô nhớ lại lời nói lúc sáng có phần xa cách của mình. Anh ấy thái độ như này là đang trách cô sao?
- Ukmm...anh ăn thử đi.
- Anh cầm đũa lên ăn.
Đúng lúc Dương Bạc xong việc đi xuống.
- Bác Bạc. Dì Trương cháu để phần cho hai người ở trong đó ạ. Chúc ngon miệng!
- Cảm ơn thiếu phu nhân!
-Bác Bạc dì Trương cùng ăn luôn đi.
- Hả. Thiếu gia...cái này. ??? Không hợp quy tắc cho lắm.
- Haizzz...anh ấy đã cho phép rồi hai người cùng ngồi xuống ăn đi ạ!
Đông Phong ăn rất ngon lành. Anh ăn nhiều đến nỗi Tử Y phải nhắc nhở:
- Vẫn còn nhiều lắm anh cứ từ từ ăn thôi. Ăn nhanh quá dạ dày sẽ không tiêu hóa kịp thời.
Dương Bạc xém tí thì sặc. Trước giờ chuyện ăn uống của thiếu gia đâu ai dám quản. Hình tượng nhã nhặn lịch thiệp ai có sánh bằng thiếu gia chứ? Thật là mất mặt mà.
Anh cũng không nghĩ là mình có thể ăn nhiều đến như vậy. Bụng quả thật có chút đau rồi! Dương Bạc cũng đứng dậy định giúp anh đi tắm.
Anh khoác tay ra hiệu cho bác Bạc:
- Sau này cứ để thiếu phu nhân lo liệu chuyện này đi!
Dương Bạc hiểu ý. Tử Y đỏ mặt! Nhưng cô cũng đưa anh lên phòng! Kết hôn gần 1tháng đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng của anh!
Thấy Cô mặt đỏ bừng anh đắc ý:
- Qua đây,cởi quần áo cho anh!
- Hả?? Cởi quần áo?
- Đúng vậy. Đi tắm không cởi làm sao tắm đây?
Cô bước tới. Cuối người tháo cavat cho anh. Thiết nghĩ những chuyện này anh có thể tự làm được mà. Tay cô nhẹ nhàng tháo từng chiếc cúc áo....