Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bạc vào đến văn phòng. Nhưng hình như cậu ấy vẫn không hay.

Ông nhẹ giọng gọi:

- Thiếu gia tài liệu cậu cần đây.

Đông Phong quay người lại. Tay cầm tài liệu giọng như không quan tâm:

- Cô ta thế nào rồi?

- Cô ta? Ý cậu là thiếu phu nhân sao?

- Bác Bạc còn ai nữa sao?

Dương Bạc cười thầm

- Cô ấy vẫn bình thường. Nhà cửa vẫn rất sạch sẽ. Có điều cô ấy nhờ tôi chuyển lời tới cậu. Cậu muốn nghe không?

-Bác nói đi. Sao hôm nay bác không giống bác vậy ? Anh nhíu mày nghi hoặc.

- Cô ấy ở một mình trong căn nhà quá lớn cho nên rất sợ và cô đơn. Muốn xin cậu cho bạn cô ấy tới ở cùng.

- Hừm.....cô ta xem Mạc gia là nơi nào vậy?

- Tôi có nói với cô ấy quy định của Mạc gia. Nhưng cô ấy vẫn hi vọng. !

-Bác gọi điện thoại cho mẹ nói dì Trương đến ở với cô ta. Chỉ là đại tiểu thư không quen vất vả. Dù gì cũng người người phục vụ bây giờ sau có thể tự sống được chứ? Cô ta chỉ là cần người giúp việc thôi!

-Vâng tôi sẽ báo với phu nhân!!! Thiếu Gia chân của cậu hôm nay thế nào?

-Rất tốt. Không còn đau nữa. Nếu tiếp tục như thế này thì không lâu sẽ đứng dậy đi được.

-Không còn sớm nữa tôi giúp cậu nghĩ ngơi.

Dương Bạc không khỏi vui mừng. Thiếu gia của ông sắp vượt qua kiếp nạn. Còn gì vui hơn nữa chứ?

***

Hôm nay là chủ nhật ,sáng sớm Tử Y đã dậy cô đi chợ mua đủ thứ. Dù gì cuộc sống hiện tại cũng không quá khắt khe với cô . Ông trời cũng còn thương cô. Bây giờ mà nói so với trước kia ở Hàn gia thì tốt hơn nhiều rồi.

Đang định nấu ăn thì có tiếng xe. Cô vui mừng chắc là bác Bạc tới. Cô tháo tạp dề chạy ra phòng khách. Đúng như dự đoán là bác Bạc.

-Thiếu phu nhân đây là dì Trương. Bà ấy sẽ ở đây với cô.

- Thiếu phu nhân! xin chào!

Người ở Mạc gia ai cũng như vậy! Đối với chủ nhân điều cung kính như nhau. Mặc dù chủ nhân như cô....

Cô cảm thấy mất mát nhưng cũng vui vẻ:

- Chào dì! Cháu là Tử Y. Cháu đang định nấu ăn ,dì giúp cháu nha!Bác Bạc bác có bận gì không hay ở lại ăn sáng rồi hẳn đi ạ!

Dương Bạc do dự nhưng cũng ở lại để thử tay nghề của thiếu phu nhân. Dì Trương vào đến bếp thì cô đã làm xong. Mỗi động tác điều rất thành thục đâu giống như thiếu gia đã nói.

Dương Bạc ở một bên cũng rất ngạc nhiên. Nhìn cô ấy đâu giống đại tiểu thư cái gì cũng không biết.

Dì Trương cũng ngạc nhiên không ít nhìn cô rất nhanh nhẹn dường như là đã quen. Có điều không biết mùi vị thế nào?

Dương Bạc gọi điện thoại cho Đông Phong giọng trêu chọc:

- Thiếu gia. Thiếu phu nhân đang nấu bữa sáng cậu muốn về ăn thử không?

im lặng....

- Bác Bạc dì Trương qua đó chưa?

-Cậu đã dặn dò sau có thể chưa được chứ! thiếu gia cậu có về không tôi đón cậu.

- Không con có việc phải làm rồi! Bác cứ ăn đi rồi tới công ty.

Đối với Đông Phong Bác Bạc giống như người cha thứ hai,cho nên giọng điệu khi anh nói chuyện với bác điều là tôn trọng mặc dù bác ấy luôn giữ quy tắc kẻ trên người dưới.

Cũng đã lâu anh không về nhà...không phải là lâu mà hình như từ lúc có sự xuất hiện của cô thì anh chưa bao giờ về đó. Mà nghĩ cũng lạ anh chưa bao giờ về mà cô cũng không bao giờ hỏi qua. Dù gì thì cũng là chồng. Hay là anh không về mới đúng ý cô ta?

-Không được....

Trong lòng bỗng dưng khó chịu.

Tử Y loay hoay một lúc thì cũng đã xong. Dì Trương đứng bên cạnh mà chẳng biết phải giúp cái gì. Cô Chỉ chăm chú vào công việc của mình,cũng không nhờ đến bà.

Cô quay sang nhẹ giọng nhưng cũng khiến dì Trương hoàn hồn:

- Dì Trương. dì gọi Bác Bạc xuống đi chúng ta cùng ăn.

Hôm nay cô rất phấn khởi từ khi tới đây cho đến nay mới có người ở nhà và ăn sáng cùng cô. Cô nhanh nhẹn dọn ra ba phần thức ăn. Món ăn cũng không quá mỹ vị.

Khi hai người xuống bếp thì mọi thứ đã xong. Cô vui vẻ:

-Bác Bạc dì Trương hai người ngồi đi. nếm thử tay nghề của con xem sao!

Hai người nhìn nhau do dự. Bên ngoài truyền đến tiếng chuông.

Dì Trương nhanh nhẹn:

-Để dì mở cửa.

Bà ra ngoài là xe của thiếu gia.

Dương Bạc cũng đi lên vì ông biết chắc là thiếu gia. Ông mở cửa xe Đông Phong điều khiển xe di vào, dì Trương cung kính:

- Thiếu gia.

- Dì Trương.. đã lâu không gặp phu nhân vẫn khỏe chứ!?

-Phu nhân vẫn khỏe ạ.

Cô ở trong nhà bếp vẫn chưa biết phải đối diện với anh như thế nào. Lần trước ở cục dân chính cũng là qua loa thôi.

Anh đi vào đã ngồi vào bàn ăn thấy cô cứ nhìn mình chầm chầm a lên tiếng:

-Ngồi đi. Sau còn ngây ra đó.

- Thiếu phu nhân...Thiếu phu nhân thiếu gia gọi cô đó.

Quả thật cô hơi thất thần khi gặp anh. Một người anh tuấn đến như vậy là chồng cô sao? Tim cô sao lại đập nhanh như thế? Cái này gọi là vừa gặp đã yêu mà Bối Bối hay nói sao? "haiz...Hàn Tử Y mày nghĩ đi đâu vậy "

Cô ấp úng:

-Ak. A...cái đó..Bác Bạc dì Trương hai người cùng ăn đi ạ.

Chỉ là bữa ăn sáng thôi mà có mặt anh ở đây sao lại ngượng ngùng đến thế?

-Thiếu gia, thiếu phu nhân tôi không đói. Tôi đi dọn dẹp phòng trước đã. Xin phép.

- Thiếu phu nhân chúng tôi là người hầu không được phép ngồi cùng bàn với cô cậu hai người ăn đi.

Nhìn thấy trên bàn có ba phần thức ăn. Và ánh mắt ngạc nhiên của cô anh phá lệ:

- Bác Bạc cùng ăn đi.

Dương Bạc nhìn sang thiếu gia kinh ngạc. Tuy tình cảm của ông và thiếu gia rất tốt nhưng trước giờ chưa từng làm sai gia quy nhà họ Mạc. Nhưng không sau đây cũng là chuyện đáng mừng mà.

Cô gái chỉ mới hai lần gặp mặt đã khiến ông cảm thấy cậu chủ thay đổi quyết định.

Thấy ông ngồi xuống cô cũng không còn ngại nữa.

Cầm đũa định ăn nhưng thứ anh nhìn thấy là cái gì đây?

- Cái này có thể ăn được sao?

Anh chưa bao giờ nhìn thấy món này.

- Đồ ăn thì tất nhiên là ăn được rồi.

Anh chau mày. Cô gái này nghĩ gì vậy? Nhiều dầu mỡ thế kia.

-Đổ đi. Bảo dì Trương xuống nấu lại.

- Thiếu gia cậu ăn thử đi không quá nhiều dầu chỉ hạt cơm hơi bóng thôi.

Dương Bạc giải vây cho cô. Cũng phải người như anh làm sao lại đi ăn những món như này. Cô cũng đâu biết hôm nay anh sẽ về chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK