Mục lục
Chiến thần ngày trở lại – Trần Thái Nhật (Truyện full tác giả: Mộc Khả)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 85: Không sao cái đầu cậu ấy!

Nhân viên phục vụ vừa dứt lời.

Các chàng trai cô gái trẻ tuổi trong phòng bao nhất thời không phản ứng kịp.

Ngay cả cậu học sinh trông hơi ngố ban nãy cũng bối rối nhìn trái nhìn phải, dò hỏi.

"Mấy người chúng ta có ai họ Thẩm à?"

Cả phòng bao im lặng trong vài giây.

Rồi bất ngờ bùng nổ.

"Oa! Ha ha ha, Tiểu Hàm, là cậu! Là cậu đấy! Cậu họ Thẩm mà!"

"Vãi! Trúng số độc đắc kìa!"

"Tiểu Hàm, hôm nay cậu được nữ thần may mắn phù hộ này! Cho tôi xin ít may mắn với!"

"Thần may mắn hay gì?"

Mọi người lập tức có phản ứng.

Cặp nhẫn kim cương tự nhiên ba carat trị giá năm trăm nghìn tệ này sẽ được trao cho Thẩm Mộng Hàm!

Tiếng la hét của các chàng trai và cô gái ầm ĩ đến nỗi có thể thổi bay nóc phòng.

Ở độ tuổi của Thẩm Mộng Hàm, những người bằng tuổi, đặc biệt là các bạn học cùng lớp, nhìn chung tương đối đơn thuần. Nếu bạn học thật sự có chuyện vui thì mọi người ai cũng vui theo.

Cô gái tên Hân Hân cũng ôm chầm lấy Thẩm Mộng Hàm, vui tới nỗi bật khóc, hơn nữa còn bắt đầu nói mấy câu kỳ lạ.

"Tiểu Hàm, hu hu hu... Cậu có nghĩ tớ nên làm phẫu thuật chuyển giới rồi theo đuổi cậu không? Cậu mới có từng này tuổi mà đi ăn bữa cơm cũng trúng được nhẫn kim cương, ngầu quá đi!"

Thẩm Mộng Hàm không nói nên lời, chỉ đành nhìn các bạn học đang đứng xung quanh.

Hầu hết bọn họ đều hâm mộ ra mặt.

Duy chỉ có vẻ mặt của cô chiêu Na Na là hiện rõ ý ghen tị và không bằng lòng.

Vừa rồi, Chu Cường còn dựa vào địa vị gia đình để diễu võ dương oai, sẵn sàng dùng chuỗi hạt ngọc trai để tán đổ người đẹp nhân dịp sinh nhật, lúc này đây cũng hết sức bực bội.

Đây rõ ràng là vả thẳng vào mặt hắn mà.

Hơn nữa còn là một cái tát vô hình, một cái tát đau đớn, không cách nào phản kháng lại được.

Hắn vừa lấy sợi dây chuyền mười mấy nghìn tệ để khoe.

Kết quả là Thẩm Mộng Hàm tuỳ ý tổ chức tiệc sinh nhật, vừa được miễn phí bữa ăn, vừa được giảm giá, hơn nữa còn ngẫu nhiên nhận được món quà đắt tiền mấy trăm nghìn tệ.

Những người như thế được gọi là...

Âu Hoàng!

Bị Âu Hoàng chơi cho một vố thế này, căn bản không có cách nào giải thích được!

Dù mạng lưới quan hệ của bạn có vững chắc đến đâu, dù nhà bạn có giàu thế nào, cũng không thể đấu lại được một người có vận may trái với lẽ trời!

Ngước mắt lên trời xanh, hỏi rằng tại sao người ta lại mạnh đến vậy.

Ông trời nói rằng, đó là bởi vì ông ấy giở thói côn đồ đấy.

Chu Cường lúc này chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, sau đó che giấu thật kĩ tâm trạng của mình.

Nhưng sự việc nào đã kết thúc.

Nhân viên phục vụ hắng giọng.

"E hèm, thưa các quý vị, xem ra cô Thẩm hôm nay thật sự may mắn. Để bày tỏ lòng thành của quán bar Dạ Yến chúng tôi, chúng tôi sẽ mời tổng giám đốc quán bar đích thân tặng quà cho cô Thẩm!"

Mọi người không khỏi cảm thấy nhân viên phục vụ của quán bar này thực sự chu đáo.

Thẩm Mộng Hàm lúc này có tâm trạng khác hẳn, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa, vẻ mặt vừa thẹn thùng vừa căng thẳng.

Cánh cửa mở ra.

Một dáng người cao lớn vững vàng bước vào.

Giờ phút này, anh đặc biệt thay một bộ vest cao cấp, đeo một chiếc đồng hồ sang trọng đắt tiền, tay cầm một bó hoa tươi.

Trần Thái Nhật ngày thường không quá chú ý hình ảnh của mình.

Nhưng hôm nay là sinh nhật của em gái, nên anh đặc biệt trau chuốt bản thân.

Vẻ ngoài xuất chúng cùng khí chất bất phàm khiến các cô gái có mặt đều sững sờ, si mê.

Mấy cậu học sinh nhìn gương mặt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ và say đắm của các cô gái, không nhịn được mà cảm thấy xấu hổ.

Trần Thái Nhật bước về phía Thẩm Mộng Hàm, gương mặt phảng phất ý cười, giọng điệu trêu chọc.

"Cô Thẩm, hôm nay là ngày may mắn của em. Bó hoa này là một phần tấm lòng của anh, mong em hãy nhận lấy".

Thẩm Mộng Hàm đỏ mặt, hai mắt ngân ngấn nước, cô ấy nhận lấy bó hoa tươi, nhưng ánh mắt vẫn luôn dán chặt vào khuôn mặt tuấn tú của anh trai.

Trần Thái Nhật mỉm cười, quay người, định đưa cho Thẩm Mộng Hàm món quà mà anh đã chuẩn bị.

Vừa quay lại, anh liền nhìn thấy một cặp nhẫn kim cương sáng bóng, lấp lánh!

Tim anh như thắt lại, biểu cảm cứng đơ.

Khỉ thật, quán bar Dạ Yến này làm việc kiểu gì vậy?

Rõ ràng là mình đã bảo chuẩn bị một món đồ trang sức quý giá làm quà sinh nhật mà.

Cái tên Ngô Bính kia lại đi chuẩn bị một cặp nhẫn?

Ông đây tổ chức sinh nhật cho em gái chứ có phải cầu hôn đâu!

Anh nhìn “nội ứng” đang đứng bên cạnh, chính là nhân viên phục vụ đó.

Cậu ta lặng lẽ ra hiệu cho Trần Thái Nhật, hơn nữa còn dùng khẩu hình nói: Cô gái này chắc chắn sẽ chấp nhận lời cầu hôn của anh, không sao đâu.

Không sao đâu cái đầu cậu ấy!

Vấn đề là, cô ấy là em gái của tôi.

Thà tặng cô ấy một chiếc máy xúc còn hơn là tặng một cặp nhẫn!

Trần Thái Nhật chết sững, nhưng may mắn thay, các bạn học của Thẩm Mộng Hàm vẫn chưa biết thân phận thực sự của anh.

Vở kịch này vẫn phải diễn tiếp, anh không thể phá hỏng bữa tiệc sinh nhật này được.

Trần Thái Nhật giả vờ bình tĩnh, anh mỉm cười, nhẹ nhàng cầm cặp nhẫn trên tay.

Quay người, nở một nụ cười rạng rỡ với Thẩm Mộng Hàm.

"Liệu anh có được vinh dự tận tay trao món quà này cho em không?"

Nhịp tim của Thẩm Mộng Hàm càng lúc càng đập nhanh, gương mặt đỏ bừng như có thể chảy ra máu.

Cô gái tên Hân Hân đột nhiên thì thào.

"Trẻ như thế mà đã làm tổng giám đốc, hơn nữa lại còn đẹp trai thế này. Tặng nhẫn kim cương trong khung cảnh thế này, lãng mạn quá đi!"

Đám đông xung quanh, ai nấy đều gật đầu, vẻ mặt của cô gái nào cũng được hiện rõ dòng chữ: "Tại sao nhân vật chính không phải là tôi".

Cơ thể Thẩm Mộng Hàm có chút cứng ngắc.

Trần Thái Nhật hết sức bình tĩnh, điềm nhiên như một người có đầy kinh nghiệm, anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mảnh mai của Thẩm Mộng Hàm.

Khoảnh khắc hai tay chạm nhau.

Cơ thể Thẩm Mộng Hàm khẽ run lên, nhưng cũng nhanh chóng trở lại bình thường, cô ấy chỉ cúi đầu không nói gì, tóc mái trên trán che đi vẻ kích động trong mắt.

Trần Thái Nhật nhẹ nhàng đặt vào tay em gái hai chiếc nhẫn kim cương tinh xảo, nói nhỏ để chỉ có hai người nghe thấy được.

"Chúc mừng sinh nhật em gái, anh hi vọng cặp nhẫn này có thể phù hộ cho em tìm được hạnh phúc của riêng mình".

Một giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của Thẩm Mộng Hàm, giọng nói nhỏ đến mức khó có thể nghe thấy được.

"Anh, em cảm ơn anh vì món quà sinh nhật này. Có anh ở bên, em lúc nào cũng hạnh phúc".

Trần Thái Nhật vỗ nhẹ vào tay Thẩm Mộng Hàm.

Sau đó quay người và nói với đám đông.

"Hôm nay quán bar mời khách, mọi người cứ vui đùa thoải mái nhé, mọi người cùng ‘high’ đi, vì cô Thẩm Mộng Hàm may mắn của ngày hôm nay!"

"Được!"

"Tổng giám đốc của quán bar tuyệt vời quá!"

"Tiểu Hàm, nhất cậu đấy nhé!"

"Chúc mừng sinh nhật!"

Trong tiếng chúc phúc của mọi người, Thẩm Mộng Hàm nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt xúc động nơi khóe mắt, cô cắm một ngọn nến và ước.

Thẩm Mộng Hàm vô cùng nghiêm túc, sau khi chắp tay nghĩ điều ước, cô ấy nhìn Trần Thái Nhật đầy trìu mến, người lúc này đang đứng cạnh cô ấy và mỉm cười, sau đó thổi nến.

"Chúc mừng sinh nhật!"

"Chúc mừng sinh nhật cậu nhé!"

Tất cả mọi người có mặt đã có một trải nghiệm khó quên, cùng ngân nga bài hát chúc mừng sinh nhật.

Trần Thái Nhật lặng lẽ nhìn em gái mình, rồi nhẹ nhàng bước ra dưới ánh nhìn không nỡ của cô ấy.

Trong phòng bao, ai nấy đều vui mừng, gửi lời chúc phúc đến Thẩm Mộng Hàm.

Ngoại trừ Chu Cường và cô chiêu Na Na đang ngồi ở một góc tường, khép mình lại, thì tất cả mọi người đều cười đùa vui vẻ.

Các loại trái cây, đồ uống, đồ ăn vặt không tốn đồng nào được nhân viên phục vụ mang lên, đám thanh niên tiếp tục vừa cười vừa ăn.

Tất cả đều miễn phí, đỉnh thật đấy!

Hân Hân, người đang ngồi cạnh Thẩm Mộng Hàm, nắm lấy cánh tay của Thẩm Mộng Hàm và thì thầm.

"Tiểu Hàm, thế nào?"

"Thế nào cơ?"

"Hi hi, ý của tớ là, cậu thấy anh trai ban nãy thế nào? Đẹp trai như vậy, lại còn là tổng giám đốc của quán bar, là một người bạn trai hoàn hảo đó!"

"Tớ... Tớ không biết, tóm lại là cậu đang muốn nói cái gì?"

"Sao lại đỏ mặt vậy, hôm nay chúng ta có uống đâu, à..."

Hân Hân nở một nụ cười bí ẩn.

"Tiểu Hàm, hay là cậu đã yêu anh ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi?"



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK